"Thà rằng yêu em mà đau khổ còn hơn cả một đời ta không biết em" - Guilleragues
Trên đời này có 1 thứ tình cảm đau đớn nhất nhưng cũng vĩ đại nhất. Thứ tình cảm mà 1 đứa như tôi - lúc nào cũng quan niệm "cái gì không thuộc về mình thì có cố vẫn vĩnh viễn ko thuộc về mình" - không bao giờ đủ kiên nhẫn để theo đuổi. Đó là tình yêu đơn phương...
Còn gì đau đớn hơn việc tình yêu chẳng được đáp trả ... cho đi mà người ta chẳng buồn nhận ...Chẳng biết làm gì hết chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cuộc sống của người ta từ 1 nơi rất xa .. bởi biết rằng mình không thể bước vào cuộc sống đó ... Có lúc lại tự lừa dối mình .. tự cho mình những ảo tưởng và hy vọng ....rằng người ta thik mình ... để rồi lại sụp đổ và thất vọng khi nhận ra người ta vô tâm quá ... có khi còn chẳng biết đến tình cảm của mình ...Có đôi khi chỉ là 1 cái nhìn ... 1 câu hỏi quan tâm .. 1 vài cử chỉ biểu hiện ... mình cũng biến đó là cái phao để bấu víu vào khi sắp bị chìm vào biển tuyệt vọng ... để rồi 1 ngày nhận ra tất cả chỉ là ngộ nhận ... cái phao đó xẹt đi và chính nó nhấn chìm mình xuống ...
Có những khi muốn quen 1 người khác ... muốn yêu 1 người khác ... nhưng trong lòng lại cứ chần chừ chờ đợi ... cứ hy vọng rằng 1 ngày người ta nhận ra và đáp trả tình cảm của mình ... cứ chờ hoài ... đợi hoài mà chẳng hề biết điều đó sẽ chẳng bao h xảy ra ...
Có khi trong lòng lại dấy lên sự ghen tuông ... khi thấy người ta quan tâm tới người khác ...nhắc nhiều tới người khác ... đùa cợt với người khác ...trong lòng lại lo lắng nếu người ta yêu người khác thì mình chẳng còn cơ hội ...
Rồi lại những lúc xót xa khi thấy người ta đau đớn vì người khác ... căm thù tột đỉnh kẻ đã làm cho người ta tổn thương .....
...Rồi khi lòng tự nhủ phải quên người ta đi .. phải chôn vùi đi ... nhưng làm không có được .. từ trước tới nay có bao h con tim nghe lời của lí trí đâu ...cứ luyến tiếc mãi điều gì mà chính mình cũng chẳng xác định rõ ... Cứ mỗi ngày những cảm xúc ... những hy vọng ... những thương yêu ... cứ giằng xé, giằng xé và xé nát con tim .... Nói 1 cách khác ... yêu đơn phương là cả 1 cuộc chiến đấu với chính bản thân mình ... 1 cuộc chiến không có người thắng ko có người thua ... chỉ biết 1 điều kết cục sẽ chắc chắn là đau đớn ...
Nhưng cũng thật vĩ đại .... vì người ta có thể chịu đựng được tất cả những đau đớn dày vò đó ... Biết là đớn đau những vẫn cứ xông vào ... Cứ cho đi cho đi .. có khi mỗi ngày lại nhiều hơn ... dẫu biết sẽ chẳng được đáp trả ...
Cũng như khi tôi từng nói với ai đó ... đừng chờ đợi tôi ... thì cái câu trả lời ấy ... " Anh yêu em vì anh yêu em chứ không phải vì em sẽ yêu anh ... và anh chờ đợi là chờ đợi ngày anh hết yêu em chứ không phải ngày em yêu anh ... " ... cái câu ấy ... không biết đã bao lần đứng trước người đó tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ .... vì đã có lúc tôi còn chẳng dám thừa nhận tình yêu của mình .... Và vì thế ... tình yêu đơn phương với tôi rất vĩ đại và vô cùng đáng trân trọng ...
Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.
Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.
Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc . Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!! Em cười phá lên: Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!.
Em con gái mà lại thích café đen.
Anh con trai nhưng rất thích café sữa.
Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.
Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa
Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.
Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em.
Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ hàng trăm cái có vẻ và em không đồng tình.
Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.
Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.
Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.
Anh có bạn gái . Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không ba gai, bướng bỉnh như em .
Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai , galant, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.
2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.
Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.
Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.
Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.
Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.
Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.
Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà thiếu thiếu ấy làm em chán nản.
Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.
Em gọi café đen.
Anh gọi café sữa.
Người bồi đã quen với 2 người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.
Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.
Hôm đó 2 người uống thử khẩu vị của người kia.
Đêm ấy, anh nhắn tin cho em Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!
Em nhắn tin lại cho anh Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa
Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh
Café đen hay café sữa đều là café, phải không?
Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu chẳng phải sao
- Tình yêu bao gồm một linh hồn cô đơn trú ngụ trong hai con người. (Aristotle)
- Được yêu say đắm sẽ mang lại cho bạn sức mạnh, còn yêu ai đó sâu sắc sẽ cho bạn sự can đảm. (Lão Tử)
- Lòng em bao la như biển cả
Tình yêu của em sâu sắc hơn nhiều những gì em trao anh
Tình anh trao em cũng vậy, vô bờ bến.
(William Shakespeare, Romeo và Juliet)
- Em yêu anh thế nào nhỉ? Hãy để em đếm hết mọi nẻo đường. (Elizabeth Barrett Browning)
- Tình yêu của người trẻ là một ngọn lửa - rất đẹp, sôi nổi và mãnh liệt - nhưng chỉ sáng và cháy bập bùng. Còn tình yêu của trái tim lớn tuổi hơn và nguyên tắc lại giống như những hòn than - luôn cháy đượm và khó tắt. (Henry Ward Beecher)
- Tuổi tác không ngăn nổi tình yêu. Nhưng tình yêu đối với một số lĩnh vực lại bị ngăn cản bởi tuổi tác. (Anais Nin)
- Cuộc sống đã dạy chúng ta rằng tình yêu không tồn tại trong những ánh mắt trực diện mà có ở cái nhìn về cùng một hướng. (Antoine de Saint-Exupery)
- Tình yêu không có mong muốn gì ngoài việc lấp đầy chính nó. Nhưng nếu bạn yêu và cần có ham muốn, hãy để cho tình yêu được thoả mãn;
Để nó tan chảy và giống như dòng suối luôn ngân lên bản tình ca của riêng mình khi màn đêm buông xuống.
Để biết nỗi đau của sự quá mỏng manh.
Để bị tổn thương bởi chính những hiểu biết về tình yêu.
Và để sẵn lòng vui vẻ mà hi sinh. (Kahlil Gibran, The Prophet)
- Những điều đẹp đẽ nhất trên thế giới này không thể nhìn thấy hay tiếp xúc được. Ta chỉ có thể cảm nhận được chúng bằng trái tim. (Helen Keller)
- Tình yêu không thể bị áp đặt. Nó cần được nuôi dưỡng. (Johann Wolfgang von Goethe)
- Tình yêu khiến linh hồn ta phải ra khỏi nơi ẩn náu. (Zora Neale Hurston)
- Tình yêu là cuộc sống. Tất cả mọi thứ mà ta hiểu chỉ vì ta yêu. Vạn vật tồn tại cũng chỉ bởi tình yêu. (Leo Tolstoy)
- Tình yêu giống như thuỷ ngân trong lòng bàn tay. Nếu để tay mở rộng, nó còn đó nhưng nếu nắm chặt, nó sẽ tuột khỏi tay ta. (Dorothy Parker)
- Không nên lo lắng vì tình yêu nhưng để giữ gìn và tôn trọng nó thì ta cần phải có trọn trái tim yêu. (Alice Walker)
- Tôi yêu em không cần biết ra sao, khi nào hay ở đâu. Tôi yêu em chân thành, cởi mở không phức tạp hay ngạo mạn. Tôi yêu em bởi tôi biết không có con đường nào khác - nơi tôi không thể tồn tại mà không có em. (Pablo Neruda, "Love Sonnet XVII")
Các bài viết cùng chuyên mục:
- Thời Trang Đồng Phục Mốt Việt - "Mốt Việt –...
- 9 điều nghiêm cấm XX thực thi trong ngày đèn...
- Đi xe "cân 3" có thể khiến các chàng bị vô...
- Ôm, hôn bao nhiêu-tốt bấy nhiêu!
- Giúp các nàng phân loại "body" để lựa chọn...
- Biểu hiện bệnh lý ở cơ quan sinh dục nam
- Có nên mặc áo ngực đi ngủ?
- Tự sướng: lợi và hại
- [IMG]Sự Mang Thai....![Kiến thức cơ bản qua...
- Zoom vào bí mật ẩn sau bệnh ung thư...
Đánh dấu