Chào các bạn,

ChuyenHVT.net thành lập 2005 - Nơi lưu trữ rất nhiều kỉ niệm của các thế hệ học sinh trong hơn 15 năm qua. Tuy chúng mình đã dừng hoạt động được nhiều năm rồi. Và hiện nay diễn đàn chỉ đăng nhập và post bài từ các tài khoản cũ (không cho phép các tài khoản mới đăng ký mới hoạc động). Nhưng chúng mình mong ChuyenHVT.net sẽ là nơi lưu giữ một phần kỉ niệm thanh xuân đẹp nhất của các bạn.


M.

Kết quả 1 đến 6 của 6

Chủ đề: Thích Anh – Đơn giản em thích những gì thuộc về anh

  1. #1
    Thành viên gắn bó nobita85uct's Avatar
    Ngày tham gia
    17-11-2007
    Tuổi
    39
    Bài viết
    5,380
    Cảm ơn
    1,273
    Đã được cảm ơn 1,174 lần ở 563 bài viết

    Mặc định Thích Anh – Đơn giản em thích những gì thuộc về anh

    Blog Radio
    Hạnh phúc đơn giản chỉ là sự tồn tại của mình được ai đó nhận ra, tình cờ bắt gặp và ... Giữ lấy!

    Nếu… mình thích nhau?

    - Nếu mình thích nhau, đơn giản em sẽ thích tất cả những gì thuộc về anh, thích những lần ta vô tình gặp nhau trên phố, thích cách ta im lặng bước đi bên nhau, thích anh quay sang nói với em “mưa rồi!” như ngày đầu tiên em gặp anh. Đơn giản vậy thôi, nếu mình thích nhau… Tôi trả lời anh nụ cười khẽ nở trên môi.

    Mùa Đông năm 22 tuổi,

    Tôi đến thành phố của những cây cầu đi bộ có dây leo đỏ rực vào một ngày mưa lạnh, bầu trời chỉ toàn một màu xám ngắt, gió thỉnh thoảng ào đến, dù không đủ mạnh nhưng cũng khiến cho mưa mùa đông thêm nặng hạt.Người hướng dẫn giúp tôi mang bớt hành lý lên phòng, ký túc xá của lưu học sinh nằm bên cạnh một sân bóng đá khá rộng, có một cái ban công nhỏ ở phía sau nhìn thẳng ra sân bóng.Tôi đứng trên ban công hít thật sâu thứ không khí mát lạnh, một cuộc sống hoàn toàn mới bắt đầu.

    Trời đã ngừng mưa nhưng bên ngoài vẫn xám xịt ảm đạm, tôi tranh thủ xách cặp lên phòng quản lý lưu học sinh để hoàn tất thủ tục nhập học và nhận sách vở. Ôm đống sách vở đồ sộ vừa được phát đi xuống dưới lầu để về kí túc xá, cảnh này nếu ở Việt Nam khối người tưởng mình đang đi buôn lậu sách, tôi cười cười nghĩ.


    - “Mưa rồi!” - Chàng thanh niên có khuôn mặt thanh tú đứng trước hiên quay sang nhoẻn miệng cười.

    Tôi nhìn anh ta, hơi e ngại trước khi mở miệng đáp lại… “Vâng!”


    Đó là lần đầu tiên tôi gặp anh, ở nơi cách Việt Nam mấy nghìn Km, nơi mùa đông có mưa rơi thật lạnh, một người xa lạ đã gửi đến tôi một nụ cười, đẹp như mùa thu toả nắng.

    Chiều đã buông xuống thành phố nhộn nhịp này, cuộc sống như thêm một lần trở dậy, dòng người đi bộ tràn trên phố, các toà cao ốc sáng trưng với những sắc màu riêng biệt như khẳng định thêm sự phồn hoa của thành phố. Tôi hoà mình vào dòng người hối hả, rẽ trái, rồi lại rẽ phải… trong lòng đã bắt đầu cảm nhận được nỗi buồn vô hình mang tên đơn độc

    “Lâm Vi!” có tiếng ai đó khẽ gọi tên tôi. Không, có lẽ là ai đó đang gọi một người giống tên tôi. Nực cười làm sao khi lại có người gọi tên tôi trong thành phố xa lạ này chứ.

    “Vũ Lâm Vi!”


    Có tiếng bước chân vọng lại từ phía sau… tôi giật mình quay lại. Tên tôi đúng là Vũ Lâm Vi, chàng trai tôi vô tình gặp ở trước hiên sáng nay bước tới nhoẻn miệng cười. Tôi nhận ra anh ta, bởi đơn giản anh ta có một nụ cười đẹp. Nghiêng đầu nhìn anh ta khó hiểu, một loạt câu hỏi lướt qua trong đầu tôi. Tại sao anh ta biết tên tôi là Vũ Lâm Vi, trong khi rõ ràng hôm nay là ngày đầu tiên tôi đặt chân đến thành phố này, và tôi còn đang sẵn sàng đặt tên cho nó - Thành phố này là “thành phố đơn độc”.

    - Mọi việc ổn cả rồi chứ?

    - Ý anh là sao? Sao anh lại biết tên tôi? Tôi bất ngờ quay sang anh ta như chất vấn.

    - Có gì không đúng nếu tôi nhớ tên học sinh của tôi?

    - Ý anh là sao? Tôi ngạc nhiên nhắc lại câu hỏi.

    - Tên em là Vũ Lâm Vi, quốc tịch Việt Nam. Đơn giản tôi là người đã trực tiếp xử lí hồ sơ của em gửi sang bên này và cũng sẽ là thầy giáo dạy tiếng Hán của em. Sáng nay tôi đã nhận ra em ở dưới lầu của phòng lưu học sinh. Anh ta nhìn tôi như sẵn sàng chờ đợi câu hỏi tiếp theo.


    - Thầy …Tôi ngập ngừng nói

    - Cứ gọi tôi là Khánh Dương. Anh ta nhét cái ô vào tay tôi rồi vội vàng bước lên chiếc bus vừa mới đi tới. “Em về đi!trời mưa rồi đấy !”

    Tôi lúng túng không biết phải nói gì, có những hạt nước mong manh rơi xuống mỗi lúc một mau, tôi mở chiếc ô đang cầm trong tay và bước về nhà.

    Tôi và anh đã quen nhau như thế…

    Anh trẻ, thẳng thắn và chu đáo. Anh thích gọi tôi là “cô bạn nhỏ”. Anh nghiêm khắc và tận tâm, anh nhăn mặt khi tôi thỉnh thoảng thấy cuộc sống này cứ chông chênh.

    Anh dịu dàng, anh hay nhoẻn miệng cười, anh luôn nắm lấy tay tôi mỗi lần chúng tôi cùng nhau chen chân trên bus.

    Anh hay im lặng mỗi lần chúng tôi bước đi bên nhau, anh im lặng, tôi im lặng, cả hai chúng tôi đều im lặng. Đó phải chăng là những khoảng im lặng yên bình…

    2 năm…Tôi đã quen với việc mỗi chiều đứng trên ban công kí túc xá nhìn anh chơi bóng, quen ánh mắt anh lo lắng kiếm tìm, quen cả nụ cười mà tôi nói rằng như mùa thu toả nắng. Quen người khác cứ nghĩ rằng chúng tôi là một đôi, quen tin nhắn cuối cùng trong ngày anh gửi cho tôi “Cô bạn nhỏ hãy ngủ ngoan! ” và quen có anh.

    Mùa hè năm tôi 24 tuổi, bình minh đã lên mang sức sống cho một ngày sôi động, những cây cầu đi bộ vẫn ngập tràn dây leo màu đỏ du miên. Anh tiễn tôi ra sân bay, đôi mắt thoáng u buồn, anh im lặng.

    - Em phải đi rồi! Tôi nhìn anh

    - Chúc em may mắn! Anh không nhìn vào mắt tôi nói.

    Tôi bước đi, bỏ lại thành phố náo nhiệt phồn hoa, nơi những ngày mưa sẽ là kỉ niệm, có một giọt nước mắt nhẹ lăn dài trên má… làm nhoè đi kí ức về những cây cầu đỏ du miên.

    - Lâm Vi ! Nếu…mình thích nhau? - Anh đứng đó nhìn tôi.

    - Nếu mình thích nhau, đơn giản em sẽ thích tất cả những gì thuộc về anh, thích những lần ta vô tình gặp nhau trên phố, thích cách ta im lặng bước đi bên nhau, thích anh quay sang nói với em “mưa rồi !” như ngày đầu tiên em gặp anh. Đơn giản vậy thôi, nếu mình thích nhau... Tôi trả lời anh nụ cười khẽ nở trên môi.


    Tôi quay lưng bước đi, nói với anh lời tạm biệt.

    Tiếng chuông điện thoại vang lên trong phòng chờ máy bay cất cánh.

    - Em đây!

    - Nếu ta thích nhau , đơn giản anh thích em đứng nhìn anh mỗi chiều anh chơi bóng, thích sự ngốc nghếch vụng về của em, thích được im lặng đi bên em, thích nắm tay em mỗi lần ta lên bus vì anh không muốn lạc mất em.… Anh xin lỗi vì bây giờ mới nói rằng: “ Anh Yêu Em ...”

    Tháng 2 mưa xuân, vừa trở về công ty sau chuyến đi công tác dài một tuần, trông tôi cứ bơ phờ như quân thất trận vậy.Một núi công việc đang chờ tôi xử lý, thật là ngao ngán!

    Mở cái hòm thư đã 1 tuần không check, tim tôi bỗng loạn nhịp trước lá thư được gửi tới từ hòm thư điện tử của Khánh Dương. Đã hơn nửa năm trôi qua, tôi sống trong những hoài niệm về anh, tôi nhớ anh. Nhưng tôi không đủ dũng cảm để giữ liên lạc với anh, không đủ dũng cảm để bước qua cái rào cản mà người ta gọi là tình yêu không biên giới.

    Tôi vội vàng gấp máy tính sau khi đọc xong mail của anh, chạy nhanh xuống cổng công ty bắt taxi đến trường ĐH X. Khánh Dương nói rằng anh đã đến Việt Nam làm thầy giáo dạy Tiếng Hán theo một chương trình hợp tác giáo dục giữa trường anh và ĐH X. Anh nói đó là vì tôi.

    Những kí ức mà tôi nghĩ rằng mình sẽ quên đi bỗng chốc lại ùa về, tôi đi dọc hành lang giảng đường của khoa Quốc tế trường ĐH X ,chân tôi dừng lại bên căn phòng phía cuối hành lang , anh đứng đó, say sưa với bài giảng của mình , nụ cười vẫn nở trên môi.

    Tiếng chuông báo hết giờ vang lên chói tai , xé toang sự tĩnh lặng khi tôi đứng nhìn anh , mọi người ùa ra khỏi lớp , tôi bối rối quay lưng bước đi.

    - Lâm Vi! Giọng nói quen thuộc đang gọi tên tôi

    Tôi ngập ngừng quay người lại, Khánh Dương đứng đó nhìn tôi nhoẻn miệng cười.

    - Anh khoẻ chứ?

    - Em thế nào?

    Cả tôi và anh đều buột miệng hỏi… Chúng tôi im lặng nhìn nhau. Nơi hành lang vắng lặng, tôi im lặng, anh cũng im lặng…

    Khánh Dương bước đến, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi

    - “Cô bạn nhỏ !” - Anh sẽ nắm tay em để em không một lần nào nữa lạc mất khỏi anh.

    Tôi oà khóc như một đứa trẻ, quàng tay ôm lấy anh. Đó là lần đầu tiên tôi ôm anh, và cũng là lần đầu tiên tôi biết mình sẽ không bao giờ rời xa anh.


    Mùa xuân năm đó, Khánh Dương đứng trước mặt bố mẹ tôi, lễ phép bằng thứ tiếng Việt còn lơ lớ:

    “Xin hai bác cho phép cháu được cưới Lâm Vi làm vợ!”

    …

    - Nếu mình thích nhau, đơn giản em sẽ thích tất cả những gì thuộc về anh, thích những lần ta vô tình gặp nhau trên phố, thích cách ta im lặng bước đi bên nhau, thích anh quay sang nói với em “mưa rồi!” như ngày đầu tiên em gặp anh. Đơn giản vậy thôi, nếu mình thích nhau… Tôi trả lời anh nụ cười khẽ nở trên môi.

    Nếu ta thích nhau , đơn giản anh thích em đứng nhìn anh mỗi chiều anh chơi bóng, thích sự ngốc nghếch vụng về của em, thích được im lặng đi bên em, thích nắm tay em mỗi lần ta lên bus vì anh không muốn lạc mất em.…

    Nguồn từ: http://chuyenhvt.net

    Các bài viết cùng chuyên mục:

    2 tuổi cai sữa, 25 tuổi tái nghiện.

  2. Đã có 4 người nói lời cảm ơn.


  3. #2
    Moderator thử việc kembong's Avatar
    Ngày tham gia
    26-06-2007
    Bài viết
    3,014
    Cảm ơn
    886
    Đã được cảm ơn 811 lần ở 415 bài viết

    Mặc định

    ông đã bảo , trong nhật kí ông thì để ông phi tang .lại còn post bài này .dễ ghét ko à
    Nguồn từ: http://chuyenhvt.net
    người điên thì không nhớ , người say thì không buồn

  4. #3
    Thành viên gắn bó nobita85uct's Avatar
    Ngày tham gia
    17-11-2007
    Tuổi
    39
    Bài viết
    5,380
    Cảm ơn
    1,273
    Đã được cảm ơn 1,174 lần ở 563 bài viết

    Mặc định

    ai bảo lúc đó anh đọc xong không chịu được
    Nguồn từ: http://chuyenhvt.net
    2 tuổi cai sữa, 25 tuổi tái nghiện.

  5. #4
    Thành viên gắn bó Mrs.Chip's Avatar
    Ngày tham gia
    19-06-2009
    Tuổi
    31
    Bài viết
    371
    Cảm ơn
    119
    Đã được cảm ơn 47 lần ở 31 bài viết

    Mặc định

    Nô rất thíck cần đèn chạy trc" xýck lô
    Nguồn từ: http://chuyenhvt.net

  6. #5
    Thành viên tích cực tungcon_bibi's Avatar
    Ngày tham gia
    13-06-2007
    Tuổi
    34
    Bài viết
    208
    Cảm ơn
    37
    Đã được cảm ơn 22 lần ở 15 bài viết

    Mặc định

    “Vũ Lâm Vi!”

    Thích Cái Tên này thế,,,,,,,
    Nguồn từ: http://chuyenhvt.net

  7. #6
    Thành viên gắn bó nobita85uct's Avatar
    Ngày tham gia
    17-11-2007
    Tuổi
    39
    Bài viết
    5,380
    Cảm ơn
    1,273
    Đã được cảm ơn 1,174 lần ở 563 bài viết

    Mặc định

    đọc truyện rồi, giờ nghe đọc truyện nhé


    Click vào Play để̉ bắt đầ̀u nghe nhạc !
    Nhấn Chuột Phải Và Chọn Save Target As Đề Download ca khúc này

    Nguồn từ: http://chuyenhvt.net
    2 tuổi cai sữa, 25 tuổi tái nghiện.

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Các Chủ đề tương tự

  1. Những câu chuyện xúc động về tình yêu
    Bởi Mr.TS trong diễn đàn Tình bạn - Tình yêu
    Trả lời: 4
    Bài viết cuối: 22-01-2009, 01:03 PM
  2. Những hình ảnh về đội ngũ tham gia quay TV tại HB
    Bởi M.Com trong diễn đàn Ảnh thành viên
    Trả lời: 28
    Bài viết cuối: 20-01-2009, 08:03 PM
  3. 1001 câu chuyện cảm động về cuộc sống quanh ta
    Bởi M.Com trong diễn đàn Cafe chiều thứ 7
    Trả lời: 22
    Bài viết cuối: 04-12-2008, 04:23 PM
  4. Những Điều Dại Dột của các Girl
    Bởi Mr.TS trong diễn đàn Giáo dục giới tính.
    Trả lời: 7
    Bài viết cuối: 04-12-2008, 04:15 PM
  5. Một kết quả thú vị về khảo sát tiêu dùng tại VN
    Bởi zeus trong diễn đàn CLB Kinh tế
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 07-05-2006, 11:11 PM

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •