PDA

View Full Version : Một thương hiệu



Linkkid
09-12-2008, 12:26 PM
Nhắc đến thương hiệu thường người ta rất dễ nghĩ đến mặt tích cực của 1 mặt hàng,sản phẩm nào đó.Đó là thương hiệu trong kinh doanh,còn trong giáo dục thì sao?Đó là Amtesdam,là Chu Văn An,...của Hà Nội,mỗi lần xứng danh là mỗi lần người ta trầm trồ về thành tích học tập,về kiến trúc nhà trường,và về cả những hotboy,hotgirl nữa.Bạn sống ở Hòa Bình,bạn có biết thương hiệu nào như vậy không?Cõ lẽ bây h bạn đã và đang nghĩ tới 4 chữ :chuyên HOÀNG VĂN THỤ.
Chuyện thi vào cấp 3 có thể coi là chuyện lớn trong quãng đời học sinh của bất cứ nhóc tỳ cấp 2 nào.Tôi biết cái áp lực thi vào trường chuyên của tỉnh,đã nếm trải cái cảm giác sợ hãi "ngộ nhỡ...",thậm chí còn mơ thấy mình chết như thế nào vì ko đỗ vào chuyên HVT.Lúc ấy,trong đầu con nhóc 15 tuổi là tôi chỉ ám ảnh duy nhất câu nói của me:"Đỗ vào trường Hoàng là đã bước được 1 chân vào đại học rồi,còn 1 chân nữa là phải cố gắng con ạ!" Sợ lắm chứ,có hôm đã khóc vì nghĩ quẩn,vì tôi là "niềm tự hào của bố mẹ" tôi,vì ở xóm tôi hầu hết các anh chị đều là học sinh trường Hoàng.Áp lực từ mọi phía.Áp lực nhất chính là thương hiệu của chuyên HVT_trường chuyên của tỉnh,trường chuẩn quốc gia,...vô vàn những thành tích khác.
Tôi đã từng là 1 nữ sinh của chuyên HVT,đã trả qua cảm giác vui mừng và tự hào khi cầm trên tay tờ giấy báo trúng tuyển vào chuyên,đã vui buồn căng thẳng trong học tập,lao động,hoạt động ngoại khóa.Tôi không dám nói mình hiểu hết quãng đời học sinh trong chuyên HVT,nhưng tôi biết cảm xúc của 1 đứa học sinh yếu kém về mọi mặt.Nhớ buổi sáng chủ nhật đi thử giọng cho HRS,tôi bắt gặp đoạn trích dẫn từ 1 bài tâm sự:"Lạc lõng...cô đơn...Có chuyện j xảy ra với mình thế này..." Bỗng dưng tôi lại nhớ về dòng tâm sự của mình thời cấp 3 ngày ấy.Cũng cái cảm giác nguyên vẹn như thế,cũng những từ ,những chữ ấy,tôi không bao h quên đc cái cảm giác bị cô lập,cô đơn như thế.Dường như không chỉ minh tôi mới trải qua những trạng thái cảm xúc rất teen này.Lúc thu âm đoạn trích ấy,tôi đã đọc bằng chính cảm xúc của mình.Tự tôi đã quay ngược lại dòng thời gian về thời cấp 3 non dại để có thể sống lại cảm giác buồn vu vơ như cô bé tác giả của những dòng tâm sự trên...
Kỉ niệm về trường Hoàng với tôi không nhiều,có thể vì con bé tôi ngày ấy quá nhút nhát,ko hòa đồng được với bạn bè.Qua đi rồi tôi mới thấy quý biét bao khoảnh khắc hoạt động tập thể,như đi thi Aerobics,như đi diễn thời trang,như làm MC.Tiếc là không thể học tập,hoạt động tích cực hơn.Tiếc là đã có quá nhiều cái tiếc nuối để đến bây h hối hận thì cũng không còn giá trị j nữa.Đến bây h mới biết,để tồn tại và góp phần làm nên thương hiệu cho HVT,tôi đã không làm đc j.Buồn cũng không phải là giải pháp hay.Tôi chỉ có thể cầu chúc rằng :"Các bạn còn đang là hs HVT,đừng bao h suy nghĩ tiêu cực như tôi hay như cô bé trên,lạc quan là phương châm sống rất tốt.Cố gắng học tập và nếu có thể hãy tham gia 1 hđ tập thể nào đó.Bạn học tốt,bạn năng động trong các hđ của trường lớp là bạn đã và đang góp phần làm nên thương hiệu cho chuyên HVT rồi.Tôi ko hô khẩu hiệu,ko tuyên truyền các bạn phải làm thế này hay thế khác,nhưng hãy sống và học tập sao đừng để tự mình đánh mất thương hiệu của chính mình,thương hiệu của 1 học sinh chuyên HVT."

Sagi
09-12-2008, 01:05 PM
Đấy, a nói mà. Đúng là cảm xúc thật mà :D

Nhocbuon93
09-12-2008, 03:07 PM
Chị viết bài này hay quá.Rất có ý nghĩa!

Linkkid
11-12-2008, 09:33 PM
hí hí,cảm ơn cả 2 nhaz.thơm em nhocbuon93,đá lông nheo anh Sagi 2 nháy :))

Linkkid
11-12-2008, 09:39 PM
Đấy, a nói mà. Đúng là cảm xúc thật mà :D

anh nói bao h?nói với ai vậy?sao em ko nghe thấy giang hồ đồn đại j hết vậy?

trankhac_phong
12-12-2008, 12:45 AM
Thank linhkid nhìu. nếu em cho anh thơm, anh thơm luôn.:D
Bài này anh không chỉ khen em viết hay ( vì đó là sự thực mà ai đọc cũng cảm nhận được),mà điều anh muốn nói là cảm ơn em. Cảm ơn đã đưa anh trở về với những kỉ niệm tại HVT, những điều mà giờ anh mới chợt nhớ lại.
Nhớ cái ngày bạn bè báo tin mình đỗ thủ khoa chuyên lý. Sướng mà không tin vào tai mình nữa. Vừa đạp xe vừa hồi hộp, ra trường gặp mấy đứa bạn đã tập trung ở đó, bảo mình vẫn không tin. Nhìn thấy điểm của mình trên bảng, mắt nhòa đi, mũi cay xè. Chỉ muốn về nhà ngay để khoe mẹ. Tự hào lắm.
Nhớ cái ngày, cầm tờ giấy báo trúng tuyển, nhỏ tí teo thôi nhưng cứ nâng nui mãi. Đi về nhà, nghĩ linh tinh, đâm sầm vào cái công nông trước mặt. May mà không bị thương, chỉ tím vài chỗ thôi.
Nhớ ... còn nhiều kỉ niệm nữa. Buồn cũng có, nhưng vui là nhiều. Vì hồi đó còn hồn nhiên lắm. Chỉ học và chơi thôi. Mình hiền lành, sống thoải mái nên được bạn bè quý mến chẳng gây sự với ai cả. Nên ko có những vết ố trong kỉ niệm.
Nhưng cũng hối tiếc. Tiếc vì mình đã có thể sống hơn thế.Sau một năm học đại học, chợt nhận ra rằng ở HVT, mình quá trầm lặng. Phong của ngày xưa sao mà nhút nhát vậy?Ngoài cái thành tích đỗ đại học ra ( cái mà hầu hết ai học Hoàng Văn Thụ đều có thể làm được) thì chẳng có lưu lại một kỉ niệm gì đáng nhớ ( để đàn em biết mình là ai), chẳng giúp được gì cho thế hệ sau mình cả. Mình đã không đóng góp được gì nhiều cho thương hiệu “ Chuyên Hoàng Văn Thụ”.
Còn học sinh HVT bây giờ đã thực sự khác rồi, ngoài học tập, các bạn ấy còn hơn mình rất nhiều mặt:IT, sự tự tin, trưởng thành... và đã làm được nhiều điều mà thế hệ bọn mình mơ ước.Đó chính là cách mà các bạn khẳng định thương hiệu : chuyên Hoàng Văn Thụ
Những lời tâm sự của linhkid và cả của mình nữa. Thực sự là những lời chân thành từ người đi trước. Các bạn còn thời gian, vì vậy hãy làm giúp bọn mình những điều mà chúng mình chưa làm được. Để Hoàng Văn Thụ thực sự trở thành thương hiệu không chỉ ở đất Hòa Bình mà là rộng rãi trên đất nước Việt Nam.

Linkkid
12-12-2008, 12:53 AM
khiêm tốn quá đág rồi Phong ca,bác viết hay hơn cả em rồi :D thật thất kinh thất kinh (nghe cứ như 2 ông bà cụ nói chuyện ý Phong ca nhỉ :)) )
Còn chuyện thơm tho j của bác đấy thì xin miễn cho iem :D quả này em đỡ ko nổi bác ạ :D

apple246
18-12-2008, 11:36 PM
Ôi, đọc bài em linkid chị lại nhớ đến cái hồi lớp 9, học chật vật...áp lực còn hơn thi Đại Học nhể? chứ hồi thi đại học chị toàn chơi không, chả lo lắng gì, makeno, thế mà ngày ấy, nghĩ giống như nếu ta ko vào được trường Hoàng thì đời ta chấm dứt ý :-s kinh khủng

CHAMPION
20-12-2008, 05:43 PM
Ôi, đọc bài em linkid chị lại nhớ đến cái hồi lớp 9, học chật vật...áp lực còn hơn thi Đại Học nhể? chứ hồi thi đại học chị toàn chơi không, chả lo lắng gì, makeno, thế mà ngày ấy, nghĩ giống như nếu ta ko vào được trường Hoàng thì đời ta chấm dứt ý :-s kinh khủng
Tất nhiên là thế rồi vào được trường chuyên thì gần như đồng nghĩa với việc vào được đại học mà

Linkkid
28-12-2008, 12:29 AM
Thương hiệu Hoàng Văn mãi mãi trường tồn,kể cả khi những cá thể yếu kém làm nó lụi bại đi,nhưng cái danh tiết về 1 thương hiệu "chuẩn quốc gia" thì vẫn mãi được lưu truyền.

saxsaxsax
29-12-2008, 10:02 AM
chết thật các bạn mình tiêu biểu như ban romano, bạn linkid đây càng ngày càng nổi như cồn ;)) là bạn mà mình cũng cảm thấy vinh hạnh quá;)) vì có những người bạn năng động, xì tin như lày:))

Sally Fuu
29-12-2008, 10:30 AM
chết thật các bạn mình tiêu biểu như ban romano, bạn linkid đây càng ngày càng nổi như cồn ;)) là bạn mà mình cũng cảm thấy vinh hạnh quá;)) vì có những người bạn năng động, xì tin như lày:))

:g08:luk đầu nghe có vẻ "ca ngợi"đấy
:g07:đọc xong+mấy cái icon mặt cười lố bichk của nó mới thấy nó ko có ý tốt đẹp zef
tự nhiên hôm nay phởn lên 4rum nói xấu t à?toàn thấy tên t trong bài viết của m vậy?
uất hận gì cứ nói ra ko phải kich bác em nhá

Linkkid
29-12-2008, 12:24 PM
Bạn Voi dạo này thừa hơi rỗi việc ở nhà đag làm chương trình riêng "Bé tập làm osin" nên là mới có hứng thú với anh em mình ntn.Chứ bình thường á,bạn ý bận bịu với mấy chục cái dụng cụ thực hành,hết lau chùi,lại đem ra ngắm nghía,nhập hàng vào rồi lại xuất hàng ra,tính toán chi li hao mòn máy móc,...làm j có thời gian ngồi thấy vinh mí chả hạnh với anh em mình.

Sagi
29-12-2008, 04:59 PM
Đó cũng là 1 thương hiệu ;))
%@%^#&$*%(*(&*$^#

Linkkid
30-12-2008, 12:14 AM
Chuẩn.thương hiệu có uy tín và lớn mạnh nhất tập đoàn 12E
Đố các con biết là j nào?

mahler
04-01-2009, 12:20 PM
uhm,nghe mọi người nói em xúc động quá :D
Nhưng ngày xưa em thi vào trường Hoàng chẳng có sức ép nào hết á.
Em chỉ muốn thi trượt để bố mẹ cho lên Hà Nội học :P
Thế mà vẫn đỗ.
Chán thế cơ chứ :D

Linkkid
28-01-2009, 10:48 PM
nhưng học dưới mái trường với các bạn thế này,khi xa nó em sẽ ko quên đc đâu,chị chắc đấy. Mọi ngã rẽ đều làm thay đổi 1 cuộc đời mà

LENGOCSON
29-01-2009, 10:29 PM
khiêm tốn quá đág rồi Phong ca,bác viết hay hơn cả em rồi :D thật thất kinh thất kinh (nghe cứ như 2 ông bà cụ nói chuyện ý Phong ca nhỉ :)) )
Còn chuyện thơm tho j của bác đấy thì xin miễn cho iem :D quả này em đỡ ko nổi bác ạ :D

Có rùi hả cưng=)),nó là của anh àh,anh chấp nhận mà:X:adi_hvt6:
reply nhanh để anh bảo bố mẹ chuẩn bị trầu cau nhá:-c:adi_hvt15:

Linkkid
30-01-2009, 11:31 AM
Có rùi hả cưng=)),nó là của anh àh,anh chấp nhận mà:X:adi_hvt6:
reply nhanh để anh bảo bố mẹ chuẩn bị trầu cau nhá:-c:adi_hvt15:

cái j đấy?????em đạp cho bây h hic hic độ trơ và duyên của anh càng ngày càng tăng ko phanh hay sao ý nhờ hic hic. Em lạy bác,bác tha cho em,em còn bé xíu à:adi_hvt21::adi_hvt21::adi_hvt21::adi_hvt21::adi _hvt21: Lấy đâu ra nhanh thế mà có,mà sao bác đc cái khoản này nhanh hơn người vậy hớ ??? ;))

kidlovedie
14-04-2009, 02:14 PM
nhìn hoa cả mắt chả muốn đọc :tire: viết nhiều thì viết to ra em ơi

galaxy201191
14-04-2009, 02:51 PM
mjnh` nhớ hồi ôn vào 10 toàn cùng đứa bạn nhảy lớp ngồi cùng nhau để đọc... tiểu thuyết. còn bùng tiết nữa chứ. Giờ đọc thấy pan này nhìu áp lực ghê woa'.

Linkkid
19-04-2009, 11:01 PM
ờ thì văn vẻ lên 1 tí nhưng đó cũng là cảm xúc thật của tớ mà :x

Thang_dontstop
13-07-2009, 02:25 AM
Cảm xúc thật đấy.
:love::love::love:

azulgrana
23-08-2009, 12:43 PM
Nhắc đến thương hiệu thường người ta rất dễ nghĩ đến mặt tích cực của 1 mặt hàng,sản phẩm nào đó.Đó là thương hiệu trong kinh doanh,còn trong giáo dục thì sao?Đó là Amtesdam,là Chu Văn An,...của Hà Nội,mỗi lần xứng danh là mỗi lần người ta trầm trồ về thành tích học tập,về kiến trúc nhà trường,và về cả những hotboy,hotgirl nữa.Bạn sống ở Hòa Bình,bạn có biết thương hiệu nào như vậy không?Cõ lẽ bây h bạn đã và đang nghĩ tới 4 chữ :chuyên HOÀNG VĂN THỤ.
Chuyện thi vào cấp 3 có thể coi là chuyện lớn trong quãng đời học sinh của bất cứ nhóc tỳ cấp 2 nào.Tôi biết cái áp lực thi vào trường chuyên của tỉnh,đã nếm trải cái cảm giác sợ hãi "ngộ nhỡ...",thậm chí còn mơ thấy mình chết như thế nào vì ko đỗ vào chuyên HVT.Lúc ấy,trong đầu con nhóc 15 tuổi là tôi chỉ ám ảnh duy nhất câu nói của me:"Đỗ vào trường Hoàng là đã bước được 1 chân vào đại học rồi,còn 1 chân nữa là phải cố gắng con ạ!" Sợ lắm chứ,có hôm đã khóc vì nghĩ quẩn,vì tôi là "niềm tự hào của bố mẹ" tôi,vì ở xóm tôi hầu hết các anh chị đều là học sinh trường Hoàng.Áp lực từ mọi phía.Áp lực nhất chính là thương hiệu của chuyên HVT_trường chuyên của tỉnh,trường chuẩn quốc gia,...vô vàn những thành tích khác.
Tôi đã từng là 1 nữ sinh của chuyên HVT,đã trả qua cảm giác vui mừng và tự hào khi cầm trên tay tờ giấy báo trúng tuyển vào chuyên,đã vui buồn căng thẳng trong học tập,lao động,hoạt động ngoại khóa.Tôi không dám nói mình hiểu hết quãng đời học sinh trong chuyên HVT,nhưng tôi biết cảm xúc của 1 đứa học sinh yếu kém về mọi mặt.Nhớ buổi sáng chủ nhật đi thử giọng cho HRS,tôi bắt gặp đoạn trích dẫn từ 1 bài tâm sự:"Lạc lõng...cô đơn...Có chuyện j xảy ra với mình thế này..." Bỗng dưng tôi lại nhớ về dòng tâm sự của mình thời cấp 3 ngày ấy.Cũng cái cảm giác nguyên vẹn như thế,cũng những từ ,những chữ ấy,tôi không bao h quên đc cái cảm giác bị cô lập,cô đơn như thế.Dường như không chỉ minh tôi mới trải qua những trạng thái cảm xúc rất teen này.Lúc thu âm đoạn trích ấy,tôi đã đọc bằng chính cảm xúc của mình.Tự tôi đã quay ngược lại dòng thời gian về thời cấp 3 non dại để có thể sống lại cảm giác buồn vu vơ như cô bé tác giả của những dòng tâm sự trên...
Kỉ niệm về trường Hoàng với tôi không nhiều,có thể vì con bé tôi ngày ấy quá nhút nhát,ko hòa đồng được với bạn bè.Qua đi rồi tôi mới thấy quý biét bao khoảnh khắc hoạt động tập thể,như đi thi Aerobics,như đi diễn thời trang,như làm MC.Tiếc là không thể học tập,hoạt động tích cực hơn.Tiếc là đã có quá nhiều cái tiếc nuối để đến bây h hối hận thì cũng không còn giá trị j nữa.Đến bây h mới biết,để tồn tại và góp phần làm nên thương hiệu cho HVT,tôi đã không làm đc j.Buồn cũng không phải là giải pháp hay.Tôi chỉ có thể cầu chúc rằng :"Các bạn còn đang là hs HVT,đừng bao h suy nghĩ tiêu cực như tôi hay như cô bé trên,lạc quan là phương châm sống rất tốt.Cố gắng học tập và nếu có thể hãy tham gia 1 hđ tập thể nào đó.Bạn học tốt,bạn năng động trong các hđ của trường lớp là bạn đã và đang góp phần làm nên thương hiệu cho chuyên HVT rồi.Tôi ko hô khẩu hiệu,ko tuyên truyền các bạn phải làm thế này hay thế khác,nhưng hãy sống và học tập sao đừng để tự mình đánh mất thương hiệu của chính mình,thương hiệu của 1 học sinh chuyên HVT."

hé hé,thật không đấy,sao mày lắm cảm xúc thế,thi vào lớp 10 tao chẳng thấy gì cả,thi xong về vút đi chơi.vì thi lớp 10 có áp lực như thi đại học đâu.
thi lớp 10 không đỗ trường chuyên --> chắc chắn mình vẫn cứ đi học :zok::zok::zok:
thi đại học không đỗ --> nhiều khả năng ở nhà lắm :grin::grin::grin:
may mà cũng lê lết qua được cổng trường đại học :grin::grin::grin:

nhoclilom93
23-08-2009, 12:44 PM
EM tin chúng ta sẽ làm cho thương hiệu chuyên Hoàng Văn Thụ tỏa sáng hơn chị ạ!