Chào các bạn,

ChuyenHVT.net thành lập 2005 - Nơi lưu trữ rất nhiều kỉ niệm của các thế hệ học sinh trong hơn 15 năm qua. Tuy chúng mình đã dừng hoạt động được nhiều năm rồi. Và hiện nay diễn đàn chỉ đăng nhập và post bài từ các tài khoản cũ (không cho phép các tài khoản mới đăng ký mới hoạc động). Nhưng chúng mình mong ChuyenHVT.net sẽ là nơi lưu giữ một phần kỉ niệm thanh xuân đẹp nhất của các bạn.


M.

Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: Mùa xuân_mùa hy vọng

  1. #1
    letienminh
    Khách quý

    Mặc định Mùa xuân_mùa hy vọng

    CỔ TÍCH DÀNH CHO NHỮNG HY VỌNG


    Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân 1 bó hoa hồng rất đẹp & nói:
    _Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em, hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.

    Nhưng Mùa Xuân ko yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.

    Sau 1 thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô ko muốn Mùa Hè phải buồn.

    _Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh. Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả. Và anh ra đi.

    Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.

    Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọtnước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu

    Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, con đường bằng băng.



    Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.

    _Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.

    Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong 1 đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói :

    _Tại sao con ko yêu Mùa Xuân ? Cô ấy đã đến & hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.

    _Ko mẹ ơi, con ko thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi. Và họ ra đi.

    Chỉ còn lại 1 mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh:"Ôi tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình ko nhiều. Tại sao mình ko làm những việc có ý nghĩa hơn?"

    Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc....



    Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi ko thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì ko dành cho mình? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước...?
    Nguồn từ: http://chuyenhvt.net

    Các bài viết cùng chuyên mục:


  2. #2
    Thành viên gắn bó mjlk_nO.teAr's Avatar
    Ngày tham gia
    03-03-2008
    Bài viết
    1,682
    Cảm ơn
    215
    Đã được cảm ơn 221 lần ở 119 bài viết

    Mặc định

    em quyết định "Lật lại kí ức".....bài viết đầu tiên của box tâm sự là đây
    Nguồn từ: http://chuyenhvt.net
    Changer pourque l'amour arrive.......!!!

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •