Warning: (NC17)Brokeback mountain không phải truyện yaoi, nó là truyện gay, đôi chỗ hentai, và nó thật, nên không thích hợp với những người chưa đủ tuổi. Patmol không chịu trách nhiệm nếu bạn quyết định xé rào. Warning xong, ai ý kiến ý cò phản đối thì không nên đọc.
Brokeback Mountain
Chuyện về hai chàng cao bồi trên ngọn núi Brokeback.
Tác giả: Annie Proulx
Người dịch: Loveactually & Patmol Black
Ennis del Mar tỉnh giấc trước năm giờ sáng. Gió lắc mạnh chiếc xe hàng, kêu gào vòng quanh cánh cửa sắt và những khung cửa sổ. Mấy cái áo sơ mi máng trên cây đinh khẽ lung lay. Gã đứng dậy, đưa tay gãi gãi phần bụng giờ đã ngả xám với mớ lông trên ấy, lê bước tới bên bếp gas, đổ phần cà phê còn dư vào cái chảo mẻ bằng men; ngọn lửa xanh chực quấn lấy nó. Gã bật vòi nước, tiểu vào bồn cầu, mặc vô người áo sơ mi cùng quần jean, đôi giày da cũ mèm, vừa gõ gõ đế giày xuống sàn nhà đặng xỏ chúng vào. Gió thổi ào, ép qua bề dài xe, và trên lối đi gầm rú của nó, gã có thể nghe được tiếng cát sỏi ma sát. Chiếc xe chở ngựa mà ra ngoài đường cao tốc giờ này chắc sẽ không ổn. Gã phải thu dọn đồ đạc rời khỏi nơi đây nội sáng hôm nay. Trang trại được đem ra rao bán, người ta đã gửi đi cả con ngựa cuối cùng, trả hết lương cho mọi người từ ngày hôm trước; ông chủ bảo, "Trao chúng cho lũ cá mập địa ốc dùm, tôi chuồn đây" khi thả chùm chìa khoá vào tay Ennis. Coi bộ gã phải tá túc nhờ nhà đứa con gái đã lấy chồng cho đến lúc tìm được một công việc khác. Đành thế, tâm trí gã vẫn ngập tràn cảm giác khoan khoái bởi gã vừa gặp được Jack Twist trong mơ.
Chảo cà phê bốc mùi ôi thiu đang bắt đầu sôi lên, nhưng gã kịp thời bắc nó xuống trước khi nó trào ra bên ngoài. Gã đổ nó vô cái tách hoen ố rồi thổi lên trên bề mặt thứ dung dịch đen xì, để cho cơn mộng mị trôi đi. Nếu gã không cố sức tập trung, e nó sẽ đun nóng mọi thứ, sưởi ấm lại cái thời xa xăm, lạnh lẽo, trên núi cao, khi họ từng sở hữu cả thế gian này và với họ, không có gì là sai cả. Gió quất vào xe như đống đất bụi tuôn xuống từ xe rác. Gió lặng đi, chết hẳn, bỏ lại một sự im lặng thoáng chốc.
~*~
Họ được nuôi dưỡng trên những trang trại nhỏ, nghèo, ở hai góc đối nhau của tiểu bang; Jack Twist thì ở Lightning Flat, tận bờ Montana, Ennis del Mar thì từ vùng phụ cận Sage, gần đường biên giới với Utah, cả hai đều là những cậu trai đồng quê bỏ học phổ thông chẳng chút triển vọng, gia cảnh vất vả, túng thiếu; hai người, với lối cư xử thô lỗ, cung cách nói năng cộc lốc, đều đã quen với cuộc sống khắc khổ. Ennis được anh với chị lớn cưu mang sau khi cha mẹ chúng lái xe trật khỏi ngã quẹo duy nhất trên tuyến đường Dead Horse Road, bỏ lại chúng với vỏn vẹn hai mươi bốn đôla cùng cái trang trại đang trả góp cho tận hai chỗ. Ở tuổi mười bốn, gã điền đơn xin được cấp bằng lái xe tạm trong giai đoạn khó khăn, nhờ thế gã mới được phép lái những chuyến xe dài hàng giờ đồng hồ từ trang trại tới trường. Chiếc xe tải cũ rích, không máy sưởi, chỉ độc mỗi một thanh gạt nước và bánh xe dởm đời; lúc máy phát thanh trên xe bị hư, gã không có tiền sửa nó. Gã từng muốn lên lớp mười một, cảm thấy cái từ ấy như mang chút ý nghĩa danh dự gì đấy, nhưng rồi chiếc vận tải đâm hỏng, quẳng gã thẳng vào công việc lam lũ nơi trang trại.
Năm 1963, khi gã gặp Jack Twist, Ennis đã có hôn ước với Alma Beers. Cả Jack lẫn Ennis cùng khai là muốn kiếm chút đỉnh dằn túi; trong trường hợp của Ennis điều đó ám chỉ lon thuốc rê với hai tờ giấy năm đồng bên trong. Mùa xuân năm ấy, thèm khát công việc, cả hai đã đăng ký ở Việc làm cho trang trại và nông trang- Họ ghi danh cùng một lúc cho vị trí người chăn gia súc và quản trại ở cùng một phi vụ chăn cừu phía Bắc Signal. Trang trại mùa hè nằm trên các rặng cây, tại vùng đất Forest Service, trên ngọn Brokeback Mountain. Đây sẽ là mùa hè trên núi thứ nhì với Jack, mùa đầu tiên với Ennis. Chưa người nào đến tuổi đôi mươi.
Họ bắt tay nhau trên chiếc xe dùng làm văn phòng ngột ngạt, ngay trước cái bàn làm việc bừa bộn giấy tờ với chữ viết nguệch ngoạc và cái gạt tàn chứa đầy những mẩu vụn thuốc lá. Khung cửa sổ lá sách nghiêng nghiêng để lọt vùng ánh sáng trắng hình tam giác. Hình bóng bàn tay lão đốc công di chuyển vào bên trong vùng sáng ấy. Joe Aguirre, với mái tóc bồng bềnh màu bụi thuốc, rẽ đường ngôi ở chính giữa, nói cho bọn họ biết quan điểm của lão.
"Forest Service có những bãi cắm trên các vùng đất công. Trại có thể cách nơi thả cừu chừng một vài dặm đường. Lũ cừu thường bị thú hoang ăn mất nhiều vì chẳng ma nào ở gần canh chừng chúng ban đêm cả. Cái tao cần, là thằng quản trại trụ tại trại chính, còn thằng ĐI CHĂN"- lão quạt tay về phía Jack- "căng một cái lều con trên đồng cỏ với bầy cừu, ngoài tầm quan sát, và sẽ NGỦ tại đấy. Ăn bữa tối với bữa sáng ở trại, nhưng NGỦ VỚI CỪU, một trăm phần trăm, KHÔNG ĐƯỢC ĐỐT LỬA, không để lại dấu tích gì hết. Cuốn lều lại mỗi buổi sáng phòng trường hợp bọn kiểm lâm Forest Service rình rập. Mang lũ chó và khẩu -30.30 ra ngoài đó luôn. Hè năm ngoái tổn thất mẹ nó gần hai mươi lăm phần trăm. Tao chẳng muốn vậy nữa, CÒN MÀY", lão vừa bảo Ennis vừa tiếp nhận hình ảnh một gã đầu tóc rối bờm xờm, đôi bàn tay to nứt nẻ, sần sùi, ống quần jean rách beng còn áo sơ mi thì đứt nút. "Mừơi hai giờ trưa mỗi thứ sáu đi xuống chỗ cây cầu với mấy con la cùng danh sách những thứ cần thiết cho tuần tới. Một đứa mang theo tiếp tế sẽ tới đó trên chiếc xe hàng". Lão chẳng buồn hỏi thăm xem liệu Ennis có đeo đồng hồ hay không, chỉ lấy ra cái đồng hồ rẻ tiền hình tròn có gắn dây, phủi đi lớp bụi bẩn, vặn chỉnh nó rồi ném cho gã cứ như thể gã không đáng để lão với người đưa. "SÁNG MAI tụi tao sẽ tải mấy đứa bây tới nơi khởi hành". Hai con người vận rủi chẳng biết đi đâu.
Họ lần ra một quán rượu rồi ngồi uống bia suốt buổi chiều. Jack kể với Ennis về cơn giông sấm chớp trên núi hồi năm trước đã giết chết bốn mươi hai con cừu, về cái mùi hôi khó ngửi đặc trưng của lũ súc ấy, về cái cách chúng nó ăn no đến cành hông, về chuyện cần phải có nhiều rượu whiskey trên trển. Hắn từng bắn hạ một con chim ưng, hắn bảo, rồi xoay đầu chỉ cho gã thấy cái lông đuôi đính trên vành nón. Thoạt nhìn, Jack trông cũng tàm tạm, tóc hắn quăn và hắn hay cười; nhưng với một người nhỏ con thì bắp đùi hắn phần nào bị dư ký, nụ cười trên môi hắn để hở mấy chiếc răng cửa bị hô, dù không rõ rệt đến độ có thể giúp hắn cạp bắp rang từ cổ chai bia, nhưng cũng dễ nhận ra. Hắn mê như điếu đổ cái kiểu sống bằng những cuộc đua tài trên lưng bò của các anh chàng cao bồi; khoá thắt lưng hắn mang hình bò mộng. Đôi giày da hắn mang rách tơi, lủng lỗ tới mức không còn cách chi cứu vãn, mà hắn thì cực kỳ phấn chấn khi được đến một nơi nào đó, bất kì nơi nào ngoại trừ Lightning Flat.
Ennis, sống mũi cong, cao, gương mặt gầy, thì lôi thôi, bẩn thỉu. Lồng ngực gã hơi lõm, cặp chân dài mang dạng chân cây compa. Người gã vạm vỡ như chỉ dành riêng cho việc cưỡi ngựa hay đánh lộn. Khả năng phản xạ lại nhạy bén bất thường. Mắt gã bị viễn thị đủ nặng để gã viện lí do không thích đọc gì hết ngoài mấy quyển catalog về yên ngựa thuộc hãng Hamley.
Xe chở cừu và ngựa đổ chúng xuống tại bến dừng. Tên Basque chân-vòng-kiềng chỉ Ennis thấy cách thức chất hàng lên đám la, rồi bảo với gã "Đừng bao giờ gọi món súp. Mấy hộp đựng súp cực kỳ khó chở". Ba con chó con- con mẹ nằm trong số đám chó chăn cừu- được cho vào một cái rổ đặt trên lưng la, con còi cọc nhất thì ở trong áo khoác của Jack, bởi hắn yêu thích chó con. Ennis lựa ra cho mình con ngựa màu hạt dẻ tên Cigar Butt để cưỡi, còn con của Jack có màu đỏ hung, thuộc loại dễ giở chứng. Đám ngựa dự phòng bao gồm luôn cả con màu xám lông chuột mà Ennis khoái. Ennis với Jack, lũ chó, ngựa và la, hàng ngàn những con cừu lẫn đực lẫn cái tiến lên sườn núi như nước dơ chảy ra từ gỗ, vượt lên trên các tầng cây, lạc vào những thảm cỏ nở hoa và những luồng gió thổi liên tu bất tận.
Họ dựng lều lớn trên nền đất Forest Service, bếp núc và các thùng chứa đồ ăn được bảo quản an toàn. Cả hai thằng ngủ lại ở trại đêm đầu tiên, Jack luôn miệng rủa xả cái mệnh lệnh ngủ-chung-với-cừu-mà-không-được-đốt-lửa của lão Joe Aguirre. Dù vậy, lúc hắn cưỡi con ngựa hung ra đi trong buổi sáng mịt mù lại chẳng thấy hắn ca cẩm nhiều. Rạng đông đến mang sắc cam thuỷ tinh, úa màu từ phía bên dưới bởi dãy cỏ xanh nhợt nhạt. Khối núi đen như bồ hóng lợt dần cho đến khi nó có cùng một màu với đám khói xám toả ra từ đống lửa Ennis nhóm cho bữa sáng. Không khí lạnh lẽo như dịu xuống, bãi đá, cuội phản chiếu những bóng đen bất chợt và những cây thông chỏm nhọn như không ngừng vươn lên tụ lại với nhau thành nhiều mảng xanh lá cây sậm, ảm đạm.
Ban ngày, Ennis dõi mắt qua bờ bên kia cái vực thẳm sâu hoắm, thỉnh thoảng trông thấy Jack, một điểm nhỏ nhoi băng ngang thảo nguyên rộng lớn như con côn trùng bé tí bò ngang tấm thảm trải bàn; Jack, từ chỗ hắn cắm lều buổi tối, nhìn Ennis như ngọn lửa đêm, một đốm sáng lấp láy trên tảng núi đen kịch.
~*~
Nguồn từ: http://chuyenhvt.net
Các bài viết cùng chuyên mục:
Đánh dấu