Gửi tới cô - người thầy giáo mà em ngưỡng mộ,kính trọng nhất trong đời học sinh!
Cô à!hôm nay e có về qua trường, những kí ức như tràn về vậy ,và e nhớ cô rất nhiều
cô không phải giáo viên chủ nhiệm lớp em,cũng ko dạy bộ môn mà e yêu thích nhưng e lại rất thích cô (thích nay từ buổi học đầu tiên). Lạ mà như quen vậy,cô bước vào lớp, ko giới thiệu gì cả, cứ dạy thôi.
Cô à,e nhớ buổi học đầu tiên của cô e ko ghi chép bài gì cả,cô có đặt câu hỏi biết nhưng e cũng ko giơ tay phát biểu, chỉ nhìn cô thôi. Lúc đó e cứ nghĩ chúng ta đã quen nhau vậy,cả tiết học hôm đó e chỉ có thể quay sang nói với bạn bên cạnh rằng cô thật đẹp!
Đến cuối tiết,e có nhờ bạn ghi sổ đầu bài hỏi xem cô bao nhiêu tuổi, nó đoán cô 32,e cược 28 và e mất nó chai C2 cô ạ, rất thú vị!
E nhớ lần đầu tiên chúng ta chat với nhau,rất tình cờ vì buổi sáng lớp có hỏi xin nick y!h của cô,tối hôm đó e chỉ định add thử thôi nhưng mà cô onl thật,nói chuyện ko xưng danh tính,lớp học với cô thật thoải mái. Có lẽ sau lần đó e đã biết thêm nhiều hơn về cô.
Lần đầu tiên e và cô nói chuyện là 8/3/2008 cô nhỉ? e nhớ e có đến nhà tặng cô bánh kem,vừa ở cửa cô đã gọi tên e rồi (e thắc mắc sao cô biết tên mình nhỉ)- hạnh phúc.
kỉ niệm giữa cô và e đâu phải ít cô nhỉ? nhưng e sẽ bật mí với cô điều mà e chưa bao giờ nói. Thật sự vì e rất rất quý cô nên e đã tự nhủ sẽ ko bao giờ quay bài môn của cô trong giờ kiểm tra-mặc dù e học môn này chả phải giỏi giang gì, tiết nào cũng chuẩn bị bào thật kĩ, nhưng ai mà biết đc cô nhỉ chỉ 1 lần duy nhất e ko học bài thì đúng ngày hôm đó bị cô gọi lên bảng, tất nhiên là con 1 to đùng tặng e rồi. Cả tiết học e chỉ biết cúi gằm mặt xuống bàn,ko khóc nhưng xấu hổ kinh khủng,cô cứ xuống lớp là lại lấy sách che mặt. nói thật là e chỉ muốn độn thổ lúc đấy thôi. Nhiều môn e cũng bị kiểu này lắm rồi nhưng sao với môn của cô e lại thấy xấu hổ nhiều đến như thế chứ? Ra chơi mấy đứa mới xúm vào bảo e là trogn giờ cô cũng hay nhìn e (LOL), rồi thì chúng nó kể lể ra tụi nó ko học bài nhưng cô cho 0đ,e đc 1đ là hên rồi. Đối với e thì đấy có thể coi là vết đen trong đời học sinh rồi.
Hôm nay ngồi viết lại những kỉ niệm này, thực sự e cũng ko biết rằng e nhớ cô nhiều đến thế, từ hành lang, cửa lớp, bậc thang e đều thấy hình bóng của cô,nụ cười của cô. Cô ko còn dạy tại trường nữa,e về trươgf xưa cũng ko còn đc gặp cô, nhưng những kỉ niệm đẹp của cô trò mình thì vẫn ở đây cô nhỉ? e sẽ ko bao giờ quên hành lang ngày nào cô trò mình cũng gặp nhau với nụ cười trên môi,ghế đá mà cô trò mình ngồi nói chuyện...
E nhớ cô - người giáo viên tuyệt vời trong đời e
Các bài viết cùng chuyên mục:
Đánh dấu