Hãy Gọi Cho Tôi
Nếu 1 ngày nào đó bạn cảm thấy buồn và muốn nhậu. Hãy gọi cho tôi... tôi không hứa sẽ trả tiền nhậu cho bạn, nhưng tôi hứa sẽ ngồi ăn mồi giùm bạn trong suốt buổi nhậu.. Nếu 1 ngày nào đó bạn cảm thấy buồn và muốn uống cafe, hãy gọi cho tôi .... , tôi không hứa sẽ trả tiền cafe cho bạn , nhưng tôi hứa sẽ ngồi uống cafe cùng bạn ..... Còn nếu 1 ngày nào đó bạn gọi cho tôi, mà không thấy tôi trả lời ... hãy đến bên tôi ... vì lúc đó tôi đang nhậu hay uống cafe nhưng không có tiền trả...
===========================
Ngôn ngữ nghề nghiệp
Hai vợ chồng kia rất yêu thương nhau, sau 10 năm thử thách bà vẫn chưa có bầu. Cuối cùng ông đồng ý nhờ một người đàn ông khỏe đẹp để cấy giống. Mọi chuyện đã sắp đặt, giờ hành sự đến, ông rời nhà, dặn vợ sẽ có người tới làm phận sự, bà cứ tự nhiên tiếp đại ân nhân.
Trong khi ấy, một nhiếp ảnh gia chuyên chụp hình trẻ em dạo trong vùng, tới gõ cửa. Chủ và khách đều thuộc diện mau mồm miệng. Khách chưa kịp mở lời chủ đã vồn vã mời vào, bà nhanh nhẩu :
- Tôi biết ông là ai, đến đây làm gì, tôi đang chờ ông đây xin ông tự nhiên.
- Thật vậy sao, hôm nay tôi có chương trình giảm giá đặc biệt, sản phẩm trẻ em là chuyên nghề của tôi, bảo đảm không vừa ý không tính tiền bà.
- Thế tốt, đó là điều vợ chồng tôi mong muốn. Xin ông cho biết mình sẽ làm việc ở đâu ?
- Bà cứ yên tâm, theo kinh nghiệm của tôi, phải làm hai cái trong bồn tắm, trên bàn ăn, dưới bếp, sau đó có thể bò càng dưới sàn nhà.
- Trong bồn tắm ? Dưới sàn nhà ? Chồng tôi chưa bao giờ làm như thế, hèn gì...
- Thưa bà nghề chúng tôi không bảo đảm làm đâu trúng đó, tôi phải thử 5,7 kiểu, mỗi vị trí một hai cái, càng nhiều góc cạnh khác nhau càng hy vọng mang lại kết quả tốt.
- Chồng tôi xưa nay chỉ có một chỗ, làm hoài một kiểu hèn chi... Nếu vậy, xin ông làm liền, tôi nóng lòng lắm rồi.
- Thưa bà, nghề này không cho phép chúng tôi vội vã, mặc dầu chỉ cần 5, 10 phút, nhưng thiếu chuẩn bị kết quả sẽ không làm bà thỏa mãn.
- Phải rồi, chồng tôi không có kinh nghiệm, ông ấy vội vội vàng vàng, phụp một cái là xong, đem đi rửa (hình), hèn chi ...
- Thưa bà, tôi không dám chê ông nhà, nhưng hành nghề như vậy hèn gì trong nhà bà không có một sản phẩm nào ra hồn.
- Phải rồi, chúng tôi cũng muốn có hình ảnh con cháu cho đỡ buồn.
Anh phó nhòm mở cặp lấy ra mấy tấm hình trẻ em. Chỉ một tấm chụp trong sân trường:
- Thưa bà, cái này, chúng tôi làm việc ở sân trường.
- Ấy chết, ai lại làm ở nhà trường, không sợ cảnh sát sao ?
- Không sao, thưa bà, lúc làm cái này chúng tôi chuẩn sẵn từ ngoài, vào tới là phụp liền, cảnh sát cũng khoái đứng xem chúng tôi làm suốt buổi !
Phó nhòm đưa tấm hình khác chụp em bé sinh đôi:
- Cặp sinh đôi này thật là khó khăn, bà mẹ các cháu không giữ nổi, chúng tôi làm suốt ngày.
- Trời đất, làm gì mà giữ không nổi !
- Dạ phải, bà ấy luôn chân luôn tay, hai đứa không đứng yên một chỗ, đứa này vừa xáp vô là đứa kia đã ra, cứ thế, lăng xăng mãi, mệt quá, hai đứa vừa ngồi chụm lại, tôi phụp một cái, thật bất ngờ mà lại đẹp thế này.
Đưa tấm hình em bé khác chụp ngoài công viên:
- Bé này, thưa bà tôi đã mất 4 tiếng đồng hồ làm ngoài công viên, còn hư cả đồ nghề nữa.
- Ông nói sao ? Làm tới 4 tiếng đồng hồ ? còn hư cả đồ nghề nữa ?
- Dạ phải, thưa bà thằng nhỏ nhúc nhích quá, tôi phải chui vào bụi rậm, chỉ lòi đồ nghề ra, vì nặng, tôi phải để đồ nghề trên cái nạng, thằng nhỏ nhúc nhích sàng qua sàng lại lia chia, rung chuyển cả mặt đất, đồ nghề mất thăng bằng rơi xuống, đụng phải tảng đá làm tôi thót cả ruột gan.
- Thôi được, tôi đã xem sản phẩm của ông, mình bắt đầu được chưa, tôi cũng chịu hết nổi rồi.
- Thưa bà, xin bà năm phút, tôi ra xe lấy cái tripot, cái nạng để dựng đồ nghề.
- Trời ơi, đồ nghề của ông phải chống nạng hay sao ?
- Thưa bà, cái cà nông (camera cannon) của tôi vừa dài vừa nặng, tay tôi cầm không nổi. Ấy... ấy...bà sao vậy ?
Nghe tới đó, bà chủ nhà kinh hoàng, bủn rủn tay chân té xuống sàn nhà nằm sùi bọt mép
-----------------------------------------------
Một công nhân xây dựng tới bác sĩ và nói, “Thưa bác sĩ, tôi bị táo bón”.
Bác sĩ khám cho anh ta một tí rồi bảo, “Cúi người và tựa vào bàn đi”.
Anh công nhân cúi xuống tựa vào bàn, và bác sĩ đánh cho anh ta một phát thật mạnh vào mông bằng một cái gậy đánh bóng chày, một tiếng crack....và đưa anh ta tới nhà vệ sinh.
Vài phút sau anh chàng trở ra và nói, “Thưa bác sĩ, tôi cảm thấy thật nhẹ cả người. Tôi sẽ phải làm gì để phòng ngừa về sau không bị táo bón như vậy nữa?”
Bác sĩ nói, “Chấm dứt việc chùi bằng vỏ bao xi măng!”.
----------------------------------
Cô giáo hỏi h/s:
Cái gì treo trên tường mà hình vuông?
Thưa cô, cái đồng hồ. Sai, là bức tranh, nhưng cô thích cách suy nghĩ của em.
Rồi cô giáo lại hỏi: Thế cái gì trong nhà mà có 4 chân?
Thưa cô, cái bàn.
Sai, ý cô là cái ghế, nhưng cô thích cách suy nghĩ của em.
H/s bèn hỏi: Thưa cô thế cái gì hình trụ dài, đầu đỏ, để trong quần của người đàn ông, thỉnh thoảng họ mang ra dùng?
Bốp, bốp, bốp, cô giáo tát h/s 3 cái: Cô cấm em không được hỗn!!
H/s: Thưa cô, đó là que diêm. Nhưng em thích cách suy nghĩ của cô
-------------------------------------
Xe đạp xịt lốp
Ông sếp đi làm quên kéo khóa quần, cô thư ký nhìn thấy bèn nhắc khéo: "Sếp ơi, hôm nay sếp đi làm quên đóng cửa ga ra
Ông sếp giật mình nhìn xuống, thẹn quá bèn chữa thẹn:
- Thế cô đi ngang qua đấy có thấy cái BMW của tôi để trong đấy không?
Cô thư kỳ che miệng trả lời:
- Dạ không, em chỉ thấy một chiếc xe đạp xịt lốp nằm ngoẹo cổ sang một bên thôi.
(Cô thư kí này hôm sau nhận đc giấy sa thải
)
Vô Sinh
Một nông dân đi khám bệnh.
- Thưa bác sĩ, tôi bị vô sinh.
- Trước hết, ông phải làm các xét nghiệm, chụp phim rồi mới kết luận được là ông có bị vô sinh hay không.
- Chắc chắn là bị, đó là bệnh di truyền. Ông nội tôi cũng bị, bố tôi cũng bị.
- Thật sao? Vậy ông từ đâu ra?
- Từ quê ra chứ còn từ đâu nữa?!
Sếp và nữ thư ký
- Mẹ ơi! Hôm nay giám đốc nhận con làm em gái nuôi mẹ ạ! - Cô thư ký khoe.
Bà mẹ thở dài:
- Ở đời, người ta nuôi con gì rồi cũng đem ra làm thịt hết, con ạ.
***
Một cô gái hỏi bạn:
- Ở cơ quan, sếp đối xử với cậu như thế nào?
- Sếp cưng tớ như trứng mỏng.
- Nghĩa là...
- Thỉnh thoảng sếp "luộc" và bóc vỏ ra dùng.
Dạy bơi
Một người hỏi bạn:
- Dạy bơi cho một thiếu nữ như thế nào?
- Cậu phải một tay đỡ ngực, một tay đỡ dưới mông và nhẹ nhàng nâng cô ta trên mặt nước.
- Nhưng đây lại là em gái tớ.
- Quẳng mẹ nó xuống nước, bơi được tuốt.
Lây Bệnh
- Thưa bác sĩ - người đàn ông nói trong điện thoại - Con trai tôi bị sốt ban.
- Tôi biết - bác sĩ đáp - hôm qua tôi đã đến nhà ông và cho cậu ta uống thuốc. Ông hãy cách ly cậu ta với những người khác.
- Nhưng nó đã hôn con hầu.
- Vậy thì chúng tôi sẽ cách ly chị ta...
- Và chính tôi cũng hôn con hầu.
- Như thế có nghĩa là ông có thể mắc bệnh rồi.
- Vâng và từ lúc đó đến giờ tôi đã hôn vợ tôi.
- Khốn khổ - Bác sĩ hốt hoảng - Vậy thì tôi cũng bị lây mất rồi.
(Bảo sao h1n1 không kỉm soát nổi
)
Sự hy sinh cao cả
Một cặp vợ chồng làm lễ kỷ niệm 25 năm ngày cưới. Sau khi hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp cùng nhau, người chồng hỏi: “Hãy nói thật xem, liệu đã có bao giờ em phản bội anh chưa”.
- Vì anh đã hỏi nên em cũng xin thưa thật. Chuyện đó xảy ra 3 lần rồi.
- Chúng diễn ra như thế nào?
- Lần đầu tiên khi chúng ta mới cưới nhau được ít lâu. Anh bị đau tim cần phẫu thuật gấp mà chúng ta lại không có tiền. Vì thế em đã chấp nhận để ông bác sĩ mổ miễn phí cho anh.
- Em thật cao cả. Thế còn lần thứ hai.
- Anh có nhớ chút nữa anh đã không được đề bạt làm trưởng phòng kinh doanh không? Em đã phải tổ chức gặp gỡ riêng với ông tổng giám đốc đấy.
- Anh thật là xấu hổ, lẽ ra đó phải là việc của anh. Còn lần thứ 3, chắc chắn thêm một lần nữa anh không thể đền đáp công lao của em phải không?
- Anh đừng nói thế. Chúng ta là vợ chồng mà. Em phải hết sức giúp đỡ anh chứ. Ba năm trước, em thấy anh mong muốn trở thành chủ tịch CLB chơi golf mà lại thiếu tới 51 phiếu…
Nguồn từ: http://chuyenhvt.net
Các bài viết cùng chuyên mục:
Đánh dấu