Cái số em nó khổ mới rơi vào tay chị, chị bít vậy mà. Thế nên, chị có dám để em thiếu thốn j đâu, trang bị cho em bao nhiu đồ xa xỉ, để em đc bằng bạn, bằng bè. Chị cẩn thận bao bọc em trong lớp ni lông để tránh trầy xước, vất vả lang thang chợ Đêm, sắm cho em vài bộ quần áo mèo đẹp đẽ. Sợ em buồn, chị lại đưa cả một bộ đèn, quạt, di chuột đến yêu về cho em làm bạn. Mua đc cho mình lọ sữa rửa mặt, chị cũng phải rước về cho em 1 bộ LCD SCREEN CLEANING KIT vì lo em tủi thân. Ấy thế mà...
Chỉ 1 phút giây sơ ý, hix, bao nhiêu yêu thương, gìn giữ của chị dành cho em đã rơi xuống sông, xuống bể. Ai bảo em sáng nay ko nằm đúng vị trí, ai bảo trí nhớ chị ko dc tốt như mọi hôm, ai bảo...? Với m=2.3kg, chị hiểu h=1.3m, v= 3m/s là nằm ngoài ngưỡng chịu đựng của Lap yêu mà. Nhìn em nằm đó, yên vị trên sàn nhà, chị giận mình vô cùng! Hix, xin lỗi em nhiều lắm lắm lắm...
Tối nay, màn hình của em yêu đã bớt những vết xanh trải dài, chỉ còn 1 đường trắng xóa chiếm lĩnh vị trí mà ngày xưa là của chú taskbar (chị đã di dời chú ấy đi chỗ khác rùi, chú ấy ko ý kiến, ý cò j đâu) Vết xước dài và vết nứt sâu trên bề mặt của em sẽ khó mà chữa lành đc, nhưng em yên tâm vì em vẫn còn đẹp lắm, ngày mai chị sẽ kiếm thêm vài con mèo ngộ nghĩnh nữa, giúp em che đi khuyết điểm của mình, có lẽ đó là cách hay nhất mà chị nghĩ chị có thể làm đc để chuộc lỗi cùng em vào lúc này!
Đêm nay chị ko uống cf, cũng chẳng trà đá hay trà sữa, nhưng chắc chắn chị sẽ khó mà ngủ ngon đc, vì chị lo cho em lắm! Mau hồi phục em yêu nhé, ko phải chỉ mình chị đang lo lắng cho em đâu...
Trích trong blog của bạn Thùy Dương
Các bài viết cùng chuyên mục:
Đánh dấu