Chủ đề ảnh: Mẹ yêu...S2..!!!
Họ tên: Lưu Bích Ngọc
Ngày sinh: 02-9-1991
Địa chỉ: tổ 15-phưởng Tân Thịnh - TP Hoà Bình, Tỉnh Hòa Bình
Y!M: p3mjt_0nljn3_kute
Thiết bị chụp:điện thoại
Ảnh dự thi:
Gửi mẹ thân yêu...!!!
Đến tận bây giờ con vẫn không quên cái ngày đầu tiên con nhìn thấy mẹ trong bộ áo dài màu xanh vào ngày 20/10 năm con học lớp 11.Khi ấy,con thật sự rất ấn tơợng về mẹ.Và thật tình cờ, năm nay mẹ đ• trở thành cô giáo dạy hoá lớp con
Vào tiết hoá đầu tiên khi mẹ bơớc vào lớp chẳng hiểu sao tâm trạng của con lúc đó rất lạ, vừa run run lại vừa thích thú. Dần dần tuần nào con cũng mong chờ đến tiết hoá và con lại càng ko hiểu đơợc cái cảm giác trong con lúc bấy giờ, cái ý tơởng muốn đơợc nói chuyện thân thiết với mẹ càng ngày càng lớn dần nhơng con lại rất run, con đ• xin đơợc số điện thoại của mẹ từ lâu, đ• bao lần con cầm điện thoại lên đ• soạn tin nhắn định gửi cho mẹ nhơng trở ngại lớn nhất trong con lúc đó là nỗi lo sợ, con k0 có đủ dũng cảm để gửi tn cho mẹ và ồy con lại đặt điện thoại xuống.
Và khi con đọc đc câu danh ngôn "trở ngại lớn nhất trong cuộc đời chính là nỗi lo sợ. H•y vứt bỏ hết nỗi lo sợ đó sang 1 bên và bạn sẽ thấy ngày tuyệt vời nhất chính là ngày hôm nay" sau khi đọc xong con cảm thấy mình nên nt nói chuyện với mẹ, con đ• lấy hết can đảm của mình để gửi tn cho mẹ, lúc đầu dù con và mẹ chỉ nói những chuyện vẩn vơ nhơng con lại cảm thấy rất vui và đối với con ngày hôm đó chính là ngày tuyệt vời nhất.
Sau lần đó con đ• có đủ dũng cảm để nt nói chuyện với mẹ nhiều hơn và thật tuyệt vời hơn nữa điều mà con luôn mong đợi đ• trở thành hiện thực "mẹ đ• trở thành ngơời mẹ thứ hai của con" càng ngày con và mẹ càng nói chuyện nhiều hơn và con cũng đ• hiểu mẹ hơn và cũng có rất nhiều điều con đ• lặng lẽ học đơợc từ mẹ.
Con đ• thấy mẹ chăm sóc nhà cửa gia đình của mẹ và con hiểu đơợc rằng chúng ta phải quý trọng những gì mình đang có
Con đ• thấy mẹ hết lòng với trách nhiệm của mình ngay cả khi mẹ không khoẻ và con học đơợc rằng con phải trở thành ngơời có trách nhiệm khi con lớn lên
Con đ• thấy những giọt nơớc mắt của mẹ và con chợt hiểu rằng ngơời ta có thể khóc khi bị tổn thơơng và đó k0 phải là sự hèn nhát
Con đ• thấy mẹ luôn quan tâm đến con, mong con nên ngơời và con muốn nỗ lực hết mình vì niềm tin của mẹ
Mẹ àk, con cảm ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ đ• và đang làm cho con. Đối với con mẹ h0k chỉ là 1 ngơời mẹ mà còn là 1 ngơời bạn tri kỉ mà con có thể chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn.
Và mẹ biết h0k, điều vô giá nhất mà con cần và có thể chia sẻ với mẹ ngay bây giờ đó là tình yêu thơơng......!!!!........S2......!!!
Các bài viết cùng chuyên mục:
Đánh dấu