HV Quản lí Giáo Dục : tóm lại 1 câu : " Chán quá thể là chán...sao lại đâm đầu thi vào cái trg này cơ chứ...:(
Printable View
HV Quản lí Giáo Dục : tóm lại 1 câu : " Chán quá thể là chán...sao lại đâm đầu thi vào cái trg này cơ chứ...:(
các anh chị cố lên :zok::zok::zok::zok:
Bk mà lắm gái xinh áh :question::question:
có chém quá ko đấy:shock:
Học rõ lắm, biết thế thi kinh tế hay ngoại thương học cho đỡ mệt. Học BK 5 năm ra ma mất. Lại thiếu phụ nữ, bên ngân hàng toàn gái nhà giàu còn bên Kinh tế hôm trước xem giải SV toàn quốc Khu vực 2 thấy mấy chị tình nguyện đã xinh cổ vũ lại máu lửa , mỗi tội trai kinh tế ẻo quá, cuối trận thấy đi bộ nên hòa thủy lợi đáng tiếc.
Học Bách khoa sao mà tự hào. Vừa đọc trên mạng "tâm sự" của 1 cựu sinh viên đã có 7 năm học ở BK ( kiểu này chắc đúp 2 năm). Anh này ra trường lâu rồi nhưng có nhiều cái đến giờ vẫn đúng:
Cháu học trường gì?
Dạ, cháu học ĐHBKHN ạ.
(bắt đầu ngưỡng mộ)
Cháu học khoa gì thể ?
Dạ, cháu học CNTT ạ!
Ôi, cháu giỏi thế!!!
...
Vâng, đoạn hội thoại trên chắc chắn các bạn dễ dàng bắt gặp trong cuộc sống...
...
Nhưng những điều dưới đây, các bạn cũng dễ dàng tìm thấy ở ĐHBKHN đáng kính của chúng ta:
...
1. Phòng đào tạo là nơi tiếp nhận mọi thắc mắc từ sinh viên: giờ làm việc ( 8h --> 11h30, 14h--> 16h30)... khi các bạn đến nơi lúc 9h: chưa mở cửa( có đến thì cũng ăn áng), đến 11h: đã đóng cửa.... 15h: chưa đến, 16h: đã về. (bây giờ mình thấy mỗi lúc sáng là chậm còn đâu đều làm việc vì phòng này bé tí mà phải giải quyết việc cho 3 vạn sinh viên)
2. Trường công nghệ đỉnh cao hàng đầu tổ quốc và khu vực, thi lập trình trên giấy. !!! (Không biết bây giờ thế nào?)
3. Cũng là trường kĩ thuật tốt nhất Việt Nam. phòng thí nghiệm đc trang bị những máy móc mà chúng ta đáng tự hào là ông chúng ta cũng đã sử dụng nó. (bây giờ đã bổ sung thêm nhiều phòng TN trọng điểm quốc gia, tất nhiên là những phòng kia vẫn còn)
4. Tại phòng thí nghiệm:
- SV hỏi : Hỏi gì mà lắm thế?
- SV kô hỏi : Sao kô hỏi tôi?
- SV đi lại ồn ào: Anh làm gì thế, tôi đuổi ra nhé (và đuổi ngay) Ai đi thí nghiệm Hóa tầng 4 nhà C1 thì rõ .
- GV đi lại ồn ào --> thiết bị thí nghiệm kô chính xác --> các anh làm ăn thế à ---> làm lại.
5. Chấm bài thi:
- Luật định chấm từ trên xuống, đúng đến đâu chấm đến đấy.
- Thực tế: chấm từ dưới lên, gạch từ dưới gạch lên.
6. Thư viện điện tử:
- Trước có cửa tự động, nay cửa lúc nào cũng tự mở (khỏi phải tự động, chắc thực hiện chính sách tiết kiệm điện)
- Lúc nào có quan khách thì đài phun nước bật lên, có tảng đá trông rất nhân văn, còn bình thường tắt nước, trông như cái que chồi lên, có tảng đá ngồi lên. (giờ vẫn thế)
- Lịch học từ tháng 8, đc mượn sách giáo trình từ tháng ..... 12.
7. Giảng viên:
- Các em có gì khó, cứ hỏi tôi tôi sẽ giải đáp.
- Đa phần kô trả lời đc, nếu có mang sách giải thì chắc là giải đáp đc, còn kô thì thôi.
- GV luôn luôn đúng, SV luôn luôn sai, nếu GV sai -> tự nghiên cứu.
- Sv đến muộn 5 phút: mắng cho té tát, các anh đi học hay đi chơi, có học thôi mà cũng không xong, đi ra, tôi yêu cầu anh chị nào vào muộn đi ra, lớp học có phải cái chợ đâu,sinh viên chính quy mà thế ah.Tôi đi dạy sinh viên các hệ khác còn không như thế?
- GV đến muộn (nửa tiếng, có thể hơn): thầy, cô xin lỗi nhé, con thầy (cô) ốm, kẹt xe lắm các em ạ ( vâng 3h chiều- kẹt xe ở phố huế chăng?)
- GV: lương của tôi thấp lắm, ko tin các anh các chị ra bảng ở khoa mà xem? tầm 2 triệu là nhiều nhất (vâng, và tôi đi ô tô ạ)
- Trước thấy vụ Bùi Tiến Dũng có cái xe E240 à biển 6868- đẹp nhất HN, hôm sau đến cổng BK thấy 1 chú land cruiser biển 6868, thế mới biết trường ta hoành tráng thế nào. ( chắc anh này không biết biển của Bùi tiến dũng đẹp là ở đoạn đầu. E không có trong danh mục cấp biển số)
- Ác như tê giác: có thầy vừa bước vào lớp, tuyên bố "tôi kiểm tra bt tiếng Anh ở nhà". Có mấy chú đứng lên "Thưa thầy cho em về ạ" :D . Ko xin thì cũng bị đuổi ngay thôi mà .
8. Các lớp, các khoa:
- Tự động hoá: điểm đầu vào 7.58, nhưng thường các sv chỉ có 5.78 (đấy là còn cao, điểm đầu vào là trên giấy tờ).
9. Chế độ học tập:
- SV khoa CNTT sẽ đc học, tìm hiểu về cơ khí, hoá chất, vật lý --> để ứng dụng phá máy, đục máy, chế tác máy, khảm máy (hoặc cái gì thì kô bít).
- SV các khoa kô liên quan gì đến cơ khí đc học hình hoạ, vẽ kĩ thuật với lý do: các em là sv của trường CN hàng đầu, cái gì cũng phải biết, dù bị bỏ ra đường, làm nghề gì cũng sống đc (hiz).
10. Cơ sở vật chất:
- Vâng, 1 cơ sở vật chất khang trang, đồ gỗ (chắc là ông mình cũng dùng), với 1 thiết kế, chỉ có thể ở BK PRO của chúng ta mà thôi:), nếu các bạn ngồi vào, chân các bạn sẽ đc cố định bởi 1 chi tiết chắn ngang:) khiến cho quý sv có muốn ngồi tử tế cũng khó -> ngồi co chân lên, giống hệt hàng nước ạ, mà có phải cứ cho chân lên là đc đâu...toàn phải cho chân vào ngăn bàn mình hoặc ngăn bàn đứa bên cạnh
- Điều thú vị hơn là quạt trần, với giảng đường có 300 sv, số quạt trần nhiều thì vô đối, và quay với vận tốc vô đối khoảng 1 vòng/ phút.
11. Sinh viên đi thầy:
- Ồ, chào em, đến thăm thầy có việc gì thế (ộc, lại còn hỏi)
- Ô, thế à, bài vở học hành thế à, thầy là thầy thương các em lắm nhưng mà lực bất tòng tâm các em ạ, khó giúp các em lắm, chứ thầy là thầy yêu thầy quý trò lắm chứ ai lại để các em trượt bao giờ đâu.
- Ô, sao lại thế này, các em đến là quý lắm rồi, thôi cầm tiền về đi..
......
- Thầy trò mình với nhau gì phải thế? Thôi cứ về đi, thầy hứa sẽ giúp, thầy sẽ cố gắng giúp đỡ các em.
3 tuần sau: SV(đi thầy) : 2 điểm
12. Hồ Tiền:
- Cái hồ này chắc nổi tiếng lắm lắm rồi nhỉ :), nằm ở phía sau của thư viện điện tử là sun sờ pa re sọt : money lake (chả bik money hay forward) khà khà.... nhứng ngày đông mà đi qua đây thì gió hương ngào ngạt mùi wc thoang thoảng ngát hương(ngay cạnh là cái wc) thực ra cũng khó hiểu đó là mùi từ wc lân cận hay mùi bốc từ hồ, khó hỉu lắm à.... những ngày hè oi ả qua đây, vừa mới hôm qua, đếm đc chục cái bát hương (chắc là cúng cho vong linh sv chết vì ô uế)... Ôi hồ Tiền nên thơ của chúng ta:">
13. Điểm số của sv:
- Ở trường khác, 7 điểm, 8 điểm bị coi là điểm kém, ai đc 7-8 điểm sẽ buồn thối ruột
- Ở bách khoa, 1-2-3-4 điểm cũng bt thôi, 5 điểm là có thể ra nhậu nhẹt ăn mừng... 7 điểm đc coi là đại vĩ nhân rồi
- Có sinh viên thi môn Kỹ thuật nhiệt 14 lần chưa qua. Trường nào có kỷ lục này chưa ????
- Ở trường khác, 1 năm lưu ban đếm trên đầu ngón tay cả 1 khoá
- Ở BK, 1 năm lưu ban ở 1 lớp số ngón tay, ngón chân đếm còn chưa hết ...
- Ở trường khác, 8. x còn chưa đc học bổng, Ở BK 7.0 nghiễm nhiên học bổng rồi.
- Ở trường khác thi lại là 1 nỗi thất vọng tràn trề (mà cực kì khó để thi lại). Ở BK, thi lại là chuyện quá bình thường mà thi lại có đứa còn thấy vui nữa chứ
trời ơi vậy bác nèo đc 9 thỳ có mà bên trên đại vĩ nhân à :shuai::hamarneh:
ơ thế Hóa ra là Bk vẫn còn cái kiểu đi thầy cô à??? trường tôi vào học buổi đầu môn nào là thầy dạy môn đấy :"tôi nói trc cái chuyện tôn sư trọng đạo là không có chuyện đến nhà thầy cô, muốn thể hiện gì thì gửi người trực phòng quản lí học sinh..............tôi cấm tiệt cái chuyện đi gioeis hạn đề điếc............."",thực ra muốn lăng xê về trường nào thì nói cả ngày cũng không hết,quan trọng là thick hay không....................chứ còn: Thik'thi\nhik'
đây, con người này là niêm tự hào của Bách Khoa, trường nào dám sánh nào:
Giáo sư Trần Đại Nghĩa tên khai sinh là Phạm Quang Lễ, sinh ngày 13/9/1913, tại Xuân Hiệp, Vang Bình, Vĩnh Long, Nam Bộ, trong một gia đình nhà giáo nghèo.
Mồ côi cha từ năm 10 tuổi, Phạm Quang Lễ do tiếp thụ được truyền thống yêu nước thương người của gia đình và có trí óc thông minh, đã được mẹ và chị hết lòng nuôi dưỡng. Năm 1926, Lễ học xong bậc tiểu học, tốt nghiệp hạng ưu và sau đó đỗ tiếp vào Trường trung học Mỹ Tho. Vì đỗ hạng ưu nên Lễ được cấp học bổng. Suốt bốn năm học ở bậc trung học đệ nhất cấp, Lễ là học sinh xuất sắc, thường đạt điểm cao và đứng đầu về các môn khoa học tự nhiên như toán, vật lý, hoá học. Năm 1930, Lễ tốt nghiệp trung học phổ thông và tiếp tục học Trung học đệ nhị cấp Pê-trus Ký, một trường học nổi tiếng của Sài Gòn. Trường quy định chặt chẽ giờ học, giờ nghỉ, giờ ăn, giờ ngủ nhưng đối với những học sinh ham học như Lễ, giờ học trong nội quy còn quá ít. Anh và các bạn đã nghĩ ra cách học. Khi có lệnh tắt đèn đi ngủ, họ chia nhau người vào nhà tắm, người vào nhà cầu, bật đèn học tiếp. Thoạt đầu, các giám thị rất ngạc nhiên: nhà cầu đóng cửa hàng giờ mà không có ai ra, nhà tắm đóng cửa mà không có tiếng xối nước. Sau đó nhiều người phát hiện được mưu mẹo của Lễ và các bạn anh nhưng rồi nể họ là những học sinh ham học nên phần đông giám thị bỏ qua. Cũng trong thời kỳ Lễ học Trung học đệ nhị cấp Pê-trus Ký, có nhiều hoạt động chống thực dân Pháp nổ ra như hoạt động của cụ Phan Bội Châu, phong trào Xô viết Nghệ Tĩnh, các cuộc bãi công, bãi thị do Đảng Cộng sản Đông Dương tổ chức, khởi nghĩa Yên Bái. Các sự kiện đó khơi sâu lòng yêu nước trong giới học sinh. Tuy nhiên, hầu hết đều bị thực dân đàn áp dã man và bị thất bại. Một trong những nguyên nhân thất bại là vấn đề vũ khí: lực lượng cách mạng không có vũ khí trong khi quân đội thuộc địa được “trang bị đến tận răng”. Muốn thắng kẻ thù, ngoài những người lo về chính trị, phải có người lo về quân sự, về khoa học, về vũ khí. Cho nên, Lễ đã sớm xác định hướng đi cho mình là học giỏi, nhất là các môn khoa học tự nhiên để sau này nghiên cứu về vũ khí giúp cho công cuộc giải phóng dân tộc.
Năm 1933, chàng thanh niên 20 tuổi, Phạm Quang Lễ đã đỗ xuất sắc hai bằng tú tài: Tú tài tây và Tú tài bản xứ.
Tháng 9 năm 1935, nhận được học bổng du học bên Pháp của Hội ái hữu trường Xatxơlu Lôba, Phạm Quang Lễ có cơ hội để thực hiện hoài bão của mình. Suốt 11 năm học tập tại Pháp, anh miệt mài nghiên cứu tại Trường đại học quốc gia Cầu Cống, Trường đại học Xoocbon, Viện Khí động học, Học viện Thống kê, Trường cao đẳng kỹ thuật Điện. Sau giờ học, anh thường đến các thư viện để tra cứu sách liên quan đến chế tạo vũ khí. Anh cũng tìm đến những hiệu sách cũ để tìm những quyển sách về đề tài này. Ngoài ra, Lễ còn tham dự các buổi thực nghiệm, đi tham quan các nhà máy, các viện nghiên cứu... nhất là các viện bảo tàng vũ khí.
Trong lĩnh vực vũ khí quân sự, Đức là nước đạt nhiều thành tựu. Để đọc thẳng sách về vũ khí bằng tiếng Đức, Lễ đã tự học thứ tiếng này. Trong ba ngày, anh học hết những nguyên tắc cơ bản của văn phạm và bắt đầu đọc sách. Nhưng như vậy thì rất chậm vì anh phải tra từ điển quá nhiều. “Tại sao trước hết ta lại không học các từ? Có thể như vậy sẽ nhanh hơn”- Lễ tự nhủ. Trong hai ngày, anh học thử hai mươi trang từ điển, gồm gần sáu trăm chữ và anh nhớ được hai trăm. Với cách học này, sau một tháng anh học xong và nhớ được khoảng 4000 từ đủ để đọc sách thẳng từ tiếng Đức. Ngoài nghiên cứu về sản xuất vũ khí, Lễ còn tìm hiểu thêm môn khoa học quản lý. Anh cũng nhận thấy phải giữ bí mật cho những công việc của anh. Vì thế, anh đã tìm đọc những sách nói về công tác phản gián. Anh cần biết các điệp viên thường làm những gì khi điều tra đối tượng của họ, để anh giữ mình... Anh làm việc kín đáo đến mức: công việc anh làm trong mười một năm vẫn không ai hay, trừ một vài người bạn.
Sau khi tốt nghiệp các trường đại học (trong khoảng thời gian 1936-1941), Phạm Quang Lễ đã lần lượt làm việc tại ba công ty chế tạo máy bay của Pháp. Trong thời gian này, ông đã thu thập thêm kiến thức về pháo, súng máy và bom mìn đồng thời quan sát các ụ súng của quân đội Pháp chuẩn bị để ứng chiến với phát xít Đức.
Tháng 9 năm 1946, ông cùng với một số trí thức khác theo Bác Hồ về nước để chuẩn bị cho cuộc kháng chiến chống ngoại xâm của dân tộc ta. Khi còn lưu tại Pháp, Bác Hồ đã hỏi ông hai câu:
Câu thứ nhất: "ở nhà cực khổ lắm, chú về có chịu được không?" – Ông thưa: "Chịu nổi".
Câu thứ hai: "Bây giờ ở nhà kỹ sư, công nhân về vũ khí không có, máy móc thiếu, liệu chú có làm được việc không?" - Ông nói: "Thưa Bác, tôi đã chuẩn bị mười một năm rồi và tôi tin là làm được."
Ngày 5 tháng 12 năm 1946, trước Ngày Toàn quốc kháng chiến, tại Bắc Bộ Phủ, ông được Bác Hồ giao cho một trọng trách. Bác nói: "Kháng chiến sắp đến nơi rồi. Hôm nay, Bác quyết định giao cho chú nhiệm vụ làm Cục trưởng Cục Quân giới. Chú sẽ chăm lo vũ khí cho quân đội. Đây là việc đại nghĩa. Vì thế, từ nay Bác đổi tên cho chú là Trần Đại Nghĩa..."
Trong 9 năm kháng chiến chống Pháp, Trần Đại Nghĩa với tư cách là một lãnh đạo và một nhà khoa học, đã cùng với các đồng chí của mình và hàng ngàn công nhân kỹ thuật trong cả nước hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình: sản xuất vũ khí cho quân đội Việt Nam. Thành công về quân giới của chúng ta trong hai cuộc kháng chiến chủ yếu là do biết tập trung vào vũ khí phục vụ chiến tranh nhân dân. Những công trình khoa học kỹ thuật chế tạo vũ khí như Bazôka, súng đại bác không giật (SKZ), ... thực sự là những kỳ tích của Trần Đại Nghĩa và các cộng sự của ông. Các công trình này đã đóng góp vào việc giải quyết lý thuyết và thực nghiệm các vấn đề về cơ khí, hoả thuật và thuốc phóng để chế tạo thành công súng Bazôka bắn đạn lõm, công cụ chủ yếu chống chiến xa lúc bấy giờ, với sức xuyên thép 150 mm, súng có thể vác vai cơ động, cự ly bắn 50-150 m. Loại vũ khí này mang tính sáng tạo cao, phù hợp với điều kiện vật chất và kỹ thuật của Việt Nam lúc bấy giờ, góp phần quan trọng vào việc tăng cường hoả lực của bộ binh ta, tạo điều kiện thuận lợi để đánh thắng kẻ thù.
Trần Đại Nghĩa cũng là một nhà nghiên cứu rất có quyết tâm, không sờn lòng trước những khó khăn. "Người nghiên cứu phải có một niềm tin mãnh liệt không nản chí trước những thất bại tạm thời, bền bỉ, nhẫn nại đến mức cao nhất", ông luôn nghĩ và làm như vậy.
Vì những đóng góp to lớn đối với quân đội Việt Nam nói riêng và nhân dân Việt Nam nói chung, Trần Đại Nghĩa được kết nạp vào Đảng năm 1949 và được phong quân hàm Thiếu tướng.
Ngày Quốc tế lao động năm 1952, Trần Đại Nghĩa được tuyên dương Anh hùng lao động trong số bảy Anh hùng của Đại hội chiến sĩ thi đua và cán bộ gương mẫu toàn quốc được tổ chức tại Việt Bắc. Bác Hồ trong một bài báo ký tên C.B đã viết về ông: "Anh hùng lao động Trần Đại Nghĩa là một đại trí thức, mang một lòng nhiệt thành về phụng sự Tổ quốc, phục vụ kháng chiến".
Năm 1996, giáo sư Trần Đại Nghĩa đã được Nhà nước trao Giao thưởng Hồ Chí Minh với công trình: "Nghiên cứu và chỉ đạo kỹ thuật chế tạo súng Bazôka, súng SKZ, đạn bay trong thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp 1945-1954". Trước đó, ông cũng được Đảng và Nhà nước trao tặng Huân chương Hồ Chí Minh, Huân chương Quân công hạng ba và Huân chương Quân công hạng nhất.
Được Đảng và Nhà nước tin tưởng, ông đã lần lượt đảm trách những chức vụ quan trọng:
Cục trưởng Cục Quân giới (12/1946-05/1954)
Cục trưởng Cục Pháo binh (8/1949-11/1951)
Thứ trưởng Bộ Công nghiệp (9/1950-9/1960)
Thứ trưởng Bộ Công nghiệp nặng (9/1960-2/1963)
Phó Chủ nhiệm Uỷ ban Kiến thiết Nhà nước (2/1963-3/1972)
Chủ nhiệm Uỷ ban Khoa học kỹ thuật Nhà nước (10/1965-8/1966)
Phó Chủ nhiệm Tổng cục hậu cần (8/1966-1/1977)
Viện trưởng Viện Khoa học Việt Nam (1/1977-1/1983), tiền thân của Trung tâm Khoa học Tự nhiên và Công nghệ quốc gia ngày nay.
Năm 1983, ông nhận nhiệm vụ vận động đội ngũ trí thức trong tất cả các ngành khoa học và công nghệ thành lập Liên hiệp các hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam (Liên hiệp hội). Giáo sư Trần Đại Nghĩa trở thành Chủ tịch đầu tiên của Liên hiệp hội, nhiệm kỳ 1983-1988.
Dù ở cương vị nào ông cũng hoàn thành nhiệm vụ. Là một quân nhân, Thiếu tướng Trần Đại Nghĩa luôn dũng cảm, tận tuỵ. Là một nhà khoa học, Giáo sư, Viện sỹ Viện Hàn lâm khoa học Liên Xô Trần Đại Nghĩa đã nêu tấm gương của một nhà nghiên cứu chân chính, hết lòng vì sự nghiệp khoa học.
*Bài viết có tham khảo tư liệu từ:
- Truyện ngắn: Người anh hùng thầm lặng. Tác giả: Vũ Hùng. NXB Kim Đồng, 1985.
- Tập hồi ký: Người cha thân yêu. Tác giả: Hoàng Văn Thái, Huỳnh Đắc Hương, Trần Nhẫn, Đào Đình Luyện, Trần Đại Nghĩa, Tư Cường, Nguyễn Tuyên. NXB QĐND, 1986.
- Hồ sơ của Giáo sư. Viện sỹ Trần Đại Nghĩa tại Ban Tổ chức – Cán bộ, Liên hiệp các hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam.
- Khoa học và Công nghệ Việt Nam 1996-2000. Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường, 2001.
hâm mộ nhất câu nói: "Thưa Bác, tôi đã chuẩn bị mười một năm rồi và tôi tin là làm được."
bây h mà chiến tranh được mấy kỹ sư có khả năng nói được câu nyaf, chưa kể đến nói hay hơn
Bách Khoa từ khóa 52 đổ về đây thì ko còn thi lại nữa mà chỉ có học lại
mà học lại thi..................chả thằng nào sướng cả vì..................tín chỉ học phí
học lại là trường sướng thế thôi
còn câu GV sai-> SV tự nghiên cứu thì h vẫn thế
7 điểm ở K1->K30 thì được sang Nga, h thì chỉ có Học bổng
hài kinh tế thị trường biến trường mình thành gì rồi ý Hải nhể
nhưng dẫu sao vẫn tự hào chán vì là trường hàng đầu Việt Nam
ây dà chị Cỏ kinh nghiệm đầy "mìn"
Đi thầy cô hay không là do học sinh, mà chắc chắn là trường nào cũng có học sinh đi thầy. BK có 3 vạn sinh viên. học viên và nghiên cứu sinh, chả nhẽ không đứa nào nghĩ tới chuyện đi thầy. Thầy giáo mà tự nhiên nhắc không đến là nhắc khéo đấy. Cứ thử không đến xem, thầy đã ngõ ý rồi mà:kill::kill::kill:
Ủa mà Bác sỹ tương lai không đọc đoạn kết Sinh viên đi thầy : 2 điểm (thang 10 chứ không phải thang 4 đâu, hồi đại ca này học làm gì đã có thang 4). Thự ra đó là kết quả hợp lý vì đong sinh viên quá, các ông nhớ thế qiái nào được. VD như là Khoa Toán-Tin ứng dụng và Viện Vật Lý kĩ thuât chịu trách nhiệm nghiên cứu và dạy toán, lý cho 3 vạn người nhưng mà số cán bộ trực tiếp dạy không đến 80 người (thuộc bộ môn toán cơ bản và Vật lý đại cương). Mà mấy ông ấy đi ôtô, Ở BK đứng đứng tuổi 1 tí thì kiểu gì cũng học hàm GS, học Vị TS, Vừa ăn lương giảng viên (khoảng tầm 2,3 triệu) vừa ăn lương nghiên cứu khoa học (lương này cao), lại đang giảng dạy ở trường đầu ngành nên việc chạy sô đi dạy thuê ở các trường dân lập là thường xuyên (thu nhập chính). Đó là chưa kể lập doanh nghiệp. Chả nhẽ đi ôtô, thu nhập tính bằng đô, học hàm GS, TS (phần lớn là đi Nga) mà phải đi nhận 3 cái đồng ranh, xấu mặt với trẻ con.
Mấy bác đấy phát triển không bình thường ý mà. Hôm khai giảng vừa rồi có mấy bác được khen thưởng vì bình quân 9,25/10; 9,3/10 đặc biệt có loại 3,94/4 và một bác duy nhất tuyệt đối 4/4 :unhappy:
Thật khó hiểu là tốt nghiệp loại xuất sắc (chứ không phải giỏi) ở BK thì cuộc đời mấy con quái vật này đi về đâu.
hic
ý j đây hả
hok đúng ah mà ý kiến
:-w
nói chung khoản đi hay không thì tùy\
nhưng đừng để thầy cô nhắc khéo kiểu
(nguyên văn lời thầy ctr)
"đồng chí hội trưởng đâu rùi nhỉ
có đi học không
học phần 1 với 2 đã thi lại rồi
học phần này đồng chí định ntn nào đây.............bla...bla"
và em lại lóc cóc vác túi quà với cái pb tới nhà thầy
2 tuần sau ôm 1 em 7 rùi chuẩn bị nhận chứng chỉ tốt nghiệp môn chính trị đại cương:shuai: