Em thì tiền cũng ko quan trọng lắm :D
Mình sống cũng đơn giản đủ ăn là được.
Quan trọng là phải có vợ xinh :D
Thế mới khó :(
Printable View
Em thì tiền cũng ko quan trọng lắm :D
Mình sống cũng đơn giản đủ ăn là được.
Quan trọng là phải có vợ xinh :D
Thế mới khó :(
Cách đây 13 năm, vào thời điểm này tôi vui mừng khôn tả bởi tôi chẳng còn phải lo nghĩ gì nhiều cho chiếc ghế nơi giảng đường đại học có được nhờ cái giải 3 quốc gia Hóa học của mình. Nếu không có nó, biết đâu con đường vào đại học lại gian nan với tôi gấp bội.
Năm 1993, khi tốt nghiệp cấp 2 tại một trường huyện lẻ. Tôi chẳng hề nghĩ gì về việc sẽ lên trên tỉnh học mà chỉ nghĩ thôi vào trường cấp 3 huyện học bởi mong muốn lúc đó của gia đình tôi đơn giản lắm: Đó là tôi có thể thi vào trung cấp sư phạm ở Hòa Bình rồi về làm giáo làng mà thôi. Nhưng, ngay khi về nghỉ hè thì tôi gặp được anh bạn cũng từ trường dân tộc nội trú về nghỉ hè và có nói chuyện với anh về cuộc sống của học sinh trường dân tộc nội trú nơi mà sau giờ học bạn bè cùng lớp lại có cơ hội sinh hoạt cùng nhau. Nhưng tôi lại không thể thi vào đó vì tôi chẳng phải người dân tộc như theo quy định. Vậy là anh đã gợi ý cho tôi về việc nên thi vào trường Hoàng Văn Thụ. Tôi chẳng biết bắt đầu từ đâu ngoài việc bảo cha mẹ làm hồ sơ cho đi thi mà chẳng ôn thì gì hết.
Ngày thi cũng đến, tôi cùng một người bạn học cấp hai được bố đưa lên tỉnh để thi vào chuyên. Thật đúng là nhà quê ra tỉnh, cả hai đứa đều ngơ ngác với tất cả mọi thứ. Có lẽ những ồn ào nơi phố thị làm chúng tôi quan tâm hơn là việc đi thi vào chuyên. Năm đó tôi đăng ký thi vào chuyên toán. Nhưng kết quả thật tồi tệ. Bạn tôi thì đủ điểm đỗ còn tôi thì không. Buồn quá! Tôi tự an ủi mình thôi học trường huyện mà chăm học chắc cũng vào được sư phạm như mong muốn của gia đình. Nhưng bỗng một ngày đang ngồi học ở trường huyện, một cô bạn sang nói chuyện là trường HVT có mở lớp cho người có điểm cận với điểm đỗ đấy có đi không? Tôi thích quá nên bỏ luôn tiết học đạp xe 7 km về nhà để xin được lên trên tỉnh học. Ngay chiều hôm đó, chiếc xe khách cũ nát đã trở tôi và bạn lên ngôi trường mà tôi đã mong ước suốt một mùa hè và nuối tiếc ngay sau khi biết điểm thi của mình.
Cái số tôi cũng may mắn thật vì khi đó tôi chỉ được học ở lớp toán 2 thôi thì lại gặp người bạn cùng huyện đang học bên chuyên Hóa. Chẳng hiểu thế nào bạn đó (giờ là cô giáo trường Hoàng nhé ) đã vì tôi mà năn nỉ với thầy chủ nhiệm cho tôi sang lớp Hóa. Thế là cái chữ chuyên hóa nó gắn với tôi từ đây. Ban đầu học ở trường tôi cũng có nhiều sức ép lắm vì bản thân tôi trước đây có học hành gì nhiều đâu mà được thông báo kỳ nào cũng kiểm tra chất lượng. Nếu không đạt thì về huyện! Thế nên mục tiêu của tôi là làm sao ngay kỳ thi đầu tiên phải đủ điểm để ở lại. Vất vả thật! Nhưng không hiểu sao lúc đó tôi lại chăm chỉ thế không biết. Miệt mài sớm tối với sách vở và cuối cùng nó cũng giúp tôi qua được kỳ thi chất lượng đầu tiên.
Sau một học kỳ nữa của lớp 10 đi qua với bài kiểm tra chất lượng lần hai. Bất ngờ hơn nữa là thầy chủ nhiệm nói rằng lấy điểm thi lần đó để chọn đội tuyển huấn luyện kể từ hè năm đó. Lần nữa, may mắn lại mỉm cười với tôi. Chẳng hiểu thế nào mà điểm của tôi lại vọt lên đứng đầu. Tôi vui mừng và tự tin hơn nhiều. Lúc này tôi mới có thời gian để thả lỏng mình một chút để nhìn xung quanh, để cảm nhận những nét vui tươi sống động của học sinh nội trú. Đến lúc này việc học của tôi đã đi đúng quỹ đạo và phong độ gần như là ổn định cho cả ba môn Toán-Lý-Hóa. Tôi mừng lắm vì chẳng bao giờ nghĩ rằng mình lại có thể bước những bước dài như thế và ước mơ của tôi không còn là nhìn qua bên kia Sông Đà và mong được trở thành sinh viên trường sư phạm Hòa Bình nữa. Tôi lại mơ về những ngôi trường ở Hà nội. Cứ hè đến chúng tôi lại kháo nhau chuyện thi cử đại học của các anh khóa trên. Tin vui lúc nào cũng đến, tin anh này đỗ 4 trường 5 năm trường hun đúc cho chúng tôi rất nhiều về việc phấn đấu đỗ đại học.
Kể từ năm lớp 11 chúng tôi được học riêng đội tuyển nhiều hơn vào buổi tối. Tuần nào cũng hai tuối chúng tôi lên tầng 3 nhà A để học đội tuyển. Càng học tôi càng say mê với những bài toán hóa học. Tôi chẳng còn thích cái gì khác ngoài những bài hóa như vậy cả. Có thể sự tập trung đó làm cho tôi luôn năm ở top 2 của đội tuyển. Nghĩa là tôi luôn được có mặt trong đội hình thi chính thức năm sau nhưng chúng tôi không đủ giỏi để thầy cho thi cùng các anh lớp 12 như một số đội tuyển khác. Năm sau, thế hệ chúng tôi phải tiếp bước các anh để thi đấu trong kỳ thi học sinh giỏi năm 1996. Vòng thi tỉnh với chúng tôi không đến nỗi khó khăn vì kỳ thi được tổ chức tại sân nhà, hơn nữa chúng tôi được ôn luyện khá kỹ. Nhưng cũng nói thêm rằng chúng tôi không được tủ đề thi vòng tỉnh mặc dù có thể các thầy của chúng tôi là người ra đề. May mắn lại mỉm cười với tôi ở vòng thi này. Tôi lại là người dẫn đầu ở môn hóa vòng tỉnh năm đó. Cảm giác nhận được tin này thật là vui với tôi. Bởi cửa ải để vào thẳng đại học chỉ còn một cửa nữa thôi nếu tôi vượt qua. Lúc này tất cả chúng tôi trong đội tuyển đều mục tiêu phải được từ giải 3 trở lên để được vào thẳng đại học. Chúng tôi quyết tâm lắm, cày ngày cày đêm cho đến ngày thi chính thức. Nhưng có lẽ cái áp lực phải được giải làm cá nhân tôi không điều khiển tốt được tinh thần của mình. Đêm hôm trước của buổi thi đầu tiên tôi không sao ngủ được và đã làm đầu óc tôi quay cuồng ngay khi đến cửa phòng thi. Buổi thi đầu tiên, đọc bài nào tôi cũng thấy quen và không cảm thấy khó, thấy nó trong tầm kiểm soát của mình. Nhưng khi giải thì tôi luôn bị tắc lại mà không đi đến đích. Tôi cứ loay hoay như vậy và cuối cùng mọi bài toán đều chưa hoàn tất. Ra khỏi phòng thi tôi tuyệt vọng hoàn toàn. Tôi hiểu thế là cơ hội vào thẳng đại học không còn nữa. Chiều đó, tôi chẳng biết làm gì hơn là gọi bọn bạn cùng lớp đi uống bia và hát karaoke cho đỡ chán. Tôi đi chơi mải miết đến 10 giờ đêm về rồi lăn ra ngủ. Tôi ngủ sâu đến mức quên cả dậy đi thi vòng 2. Chắc vì có lẽ tôi tuyệt vọng rồi nên chẳng còn nghĩ nhiều đến cái buổi thi đó nữa. Đứa bạn cùng đội tuyển không thấy tôi lên phòng thi đã phải chạy xuống ký túc xá đập cửa phòng gọi tôi dậy đi thi (May mà tôi ở ký túc xá). Tôi dậy chỉ kịp lau qua cái mặt rồi chạy lên phòng là đúng giờ bóc đề thi. Đầu óc lại minh mẫn thế không biết. Đọc đến đâu làm được đến đó. Nhưng cũng chẳng vui nhiều vì tôi đã hết hy vọng với bài thi hôm trước.
Sau kỳ thi, chẳng bao giờ tôi nghĩ rằng mình sẽ có giải kể cả giải khuyến khích chứ đừng nói từ giải ba như đã đề ra lúc đầu. Lúc này mọi tâm trí tôi giành cho việc ôn thi đại học. Thời gian đó chưa có mạng như bây giờ nên mọi người thường hay lấy kinh nghiệm của những năm trước là vào thời điểm nào thì có kết quả. Tôi sốt ruột một chắc có người sốt ruột 10 nên họ có được cả số điện thoại của cán bộ sở hay đi họp trên bộ và là người nhận kết quả thi học sinh giỏi. Tôi cũng chẳng mặn mà gì vì kết quả thông báo chỉ làm mình thêm buồn. Thời gian tập trung cho ôn thi đại học tốn nhiều năng lượng nên đêm chúng tôi hay đi ăn đêm lắm. Cứ tối đến là ra cổng trường ăn bánh mình rán kẹp nem (ruột nem toàn mì miến và xu hào thôi ). Đang cầm chiếc bánh mỳ trên tay, thằng bạn cùng đội tuyển chạy hồng hộc tới nói có kết quả học sinh giỏi rồi. Nó còn không nói nên lời vì hình như nó chạy từ nhà của cô cán bộ sở về trường thì phải. Rồi nó cũng cất lên được lời để nói rằng tôi được giải 3!!!!!! Chiếc bánh mỳ quý giá với tôi mỗi đêm học khuya thời nghèo khó mà tôi đã nỡ vứt vèo nó qua bức tường khu công an tỉnh để ôm lấy thằng bạn. Chẳng còn nhớ là bao lâu nữa thì chúng tôi bình tĩnh trở lại, phải bao lâu chúng tôi mới nói về những đội tuyển khác. Chúng tôi chạy vòng vòng từ khu ký túc xá A đến khu B để loan tin cho các bạn ở đội tuyển khác. Với tôi nhiều lúc nhớ lại buổi đi uống bia ngày thất vọng tôi thấy nó có ý nghĩa thế. Nếu không có nó, tôi không có giấc ngủ ngon đêm đó thì chắc bài thi hôm sau (18/20 điểm) không thể cứu tôi và đưa cho tôi chiếc chìa khóa để vào đại học. Kết quả đó nó rất nhỏ nếu đem so sánh với các bạn khác trong đội tuyển hoặc các bạn khác ở đội tuyển khác. Nhưng nó lại có ý nghĩa rất lớn đối với tôi và mở ra rất nhiều cơ hội cho tôi sau này. Nó giúp tôi biết điều khiển tinh thần trước các kỳ thi căng thẳng.
Mặc dù không có nhiều điều kiện để trở về nơi mình đã học. Nhưng tôi cảm ơn lắm trường Hoàng và những người thầy nơi đây đã cho tôi tất cả. Nếu không được học trường Hoàng có lẽ ước mơ của tôi chẳng bao giờ vượt qua khỏi lũy tre nơi bản làng heo hút.
lâu rồi mới có người viết về kì thi HSG nhiều cảm xúc đến thế...
ngày xưa các anh thi có khí thế hơn hẳn, thật đáng khâm phục
ah...thì ra cái món bánh mì kẹp nem có từ hồi ấy cơ ah???
mình cũng định nói vậy :"> .........
mình cũng định nói vậy :"> .........
Cái topic mình lập từ hồi mới vào 4rum,giờ đọc lại tâm sự của mọi người mà thấy buồn quá.
Lớp 12 lớp mình cũng ko hào hứng thi lắm,chỉ có mấy đứa thi năm ngoái thì năm nay phải thi tiếp.Nếu bọn mình ko thi thì bọn cùng lớp chả ai muốn thi cả.
Đề năm đó không khó như hồi thi lớp 11,nhưng ko đứa nào làm được bài tổ hợp ngày đầu tiên.Thi xong mình vui lắm,ra gặp cô Nho,cô Lý ,cả cô Chung trưởng bộ môn Toán nữa:"Năm nay toàn giải Nhì thôi cô ạ :)) ".Về nhà là mình lên diễn đàn toán học ngay,post đề bảng B và lời giải tóm tắt của mình,gửi mail chia vui với bạn K09,với anh hatucdao ,... mấy sư huynh sư phụ của tôi trên diễn đàn :)
Nhưng mà kỳ thi đó lại là 1 kỷ niệm buồn,một người bạn của mình đã ra đi ít lâu sau kỳ thi.Có thể coi bạn ấy là người sáng tạo nhất trong nhóm bọn mình.Có lẽ lúc đợi kết quả là lúc hồi hộp nhất.Khoảng 1 tuần trước khi có kết quả chính thức là lúc những tin đồn thao túng.Tin cuối cùng là đội có 1 giải 2,1 giải 3 và 2 giải KK.Giải Nhì thuộc về người đã mất (sau này thì biết là ko phải :( ),còn 1 giải 3 thì mọi người nghĩ là mình hoặc 1 bạn nữa.
Nghĩ cũng buồn cười cho cái tuổi tôi khi ấy,cả tối tôi cứ băn khoăn,nếu mình dc tuyển thẳng thì sao,là bạn mình thì sao ? Mình với nó thì cũng đều học lệch như nhau cả,đứa nào trượt thì cũng là xui xẻo cho đứa đấy.Rồi cả về người đã khuất nữa,bạn tôi đi rồi,cái giải còn có ý nghĩa gì nữa ? Vì thế cho đến bây giờ,tôi ko thể có cảm tình được với đứa nào thi QG chỉ vì cái giải.chỉ chực chờ vào đứa khác.Nó khác nào bãi nước bọt vào sự hi sinh của bạn tôi.
Cuối cùng thì tôi đc giải KK ,một kết quả ko như ý muốn nhưng là nhẹ nhõm với tôi.Chí ít tôi cũng ko phải chịu cái mặc cảm mình kém hơn mà điểm cao hơn bạn.Thế là công cuộc ôn thi đại học bắt đầu.
Mấy năm đầu sau khi ra trường,tôi vẫn rình mò về cái tổ toán cũ.Vẫn là cái phòng bí rì rì ấy,vẫn là cái sân hiệu bộ chúng tôi thường đá cầu.Tôi cũng ko hiểu lắm sao mình tích cực với nó thế.Người ta bảo tình yêu dở dang là tình yêu còn mãi.Có lẽ vì ước mơ của tôi mãi dang dở ở nơi ấy nên tôi nó cứ thôi thúc tôi về.Có lẽ mọi chuyện là vậy chứ thực tôi cũng chả có ý định giúp đỡ ai cả.
Điều tiếc nhất là tôi đã ko thực hiện được lời hứa của mình với thầy Phú.Tôi cũng chưa nói được rằng tôi biết ơn thầy thế nào trong những năm mình học cấp 3.Tiếc là sau khóa tôi,thầy cũng không dạy ở trường Hoàng nhiều nữa mà đã chuyển xuống dạy ở trường Chu Văn An ở Hà Nội.
ui thế anh đã học trường nào? vui thật đấy nhỉ
Thi quốc gia!!! Thật sự đợt đấy mình ghen tị với mấy bạn đi thi đây
nhiều ưu tiên ví như điểm môn chuyên sẽ được đẩy lên 9 10, là bình thường
và hơn cả là ko phải tập quân sự dưới trời mưa vẫn phải lăn lộn:shy::shy:
Nhưng đên h mình mới hiểu các bạn cũng có nhiều thiệt thòi hơn nhiều, đặc biệt
là khi không còn tuyển thẳng nữa, sẽ bị hụt rất nhiều khi chỉ học môn chuyên,
bỏ dở các môn khác khiến bị chậm đi rất nhiều, và đó chính là thằng em mình
h thi đại học vất vả hơn rất nhiều khi nó bặt buộc chú tâm vào lý trong khi hóa và toán rỗng rất nhiều.
học dt,sáng 8h đi học,10h về,tối chơi đến 10h,hehe,vuin nhất là suốt ngày được ăn.............
thy quốc gia hở, hy. hồi kớp 11 có đi thi, nhưng mà thật ra, chưa bjo` mình nghĩ là mình đc đi thi cả.
Có lẽ là chưa từng t?g tượng là mình đc đi ấy. chắc là do may mắn.hê hê:grin:
cái môn tin ấy mà, chả hiểu ji sất, chỉ biết học thuộc lòng thôi. thầy cô cũng phải bó tay vs mình:grin::grin:
thi quốc gia
lúc học thì sướng lúc thi mới nhục
đề chung vs HN, lại còn k đc tuyển thẳng nữa chứ:-<
làm nhụt hết cả ý chí của ank em
thề năm nay không thi nữa, ôn ĐH
mang tiếng đc giai QG mà k đỗ ĐH thì nhục lắm :-ss
Cũng giống như anh caman,tôi là dân huyện lên Tỉnh học,cũng là cái bỡ ngỡ khi lần đầu được nhìn thấy ngôi trường hoành tráng đến thế,bỡ ngỡ khi bước vào một môi trường mới…
Đến bây giờ nhìn lại,con đường học vấn của tôi nhiều may mắn quá…nhất là từ khi đi học trường Hoàng.
Năm 2006,tôi may mắn đỗ vào lớp 10Toán,(nói may mắn vì điểm của mình chỉ sát nút điểm chuẩn),Nhớ lại cái ngày lên ôn ở trường,khoá đấy có lẽ là khoá đông hồ sơ đang kí vào chuyên Toán nhất,hơn 210 hồ sơ,anh họ tôi còn nói:Mày đừng đăng kí chuyên Toán,cả cái thành phố Hoà Bình này chẳng lẽ không có đủ 35 đứa giỏi Toán hơn mày à,còn bọn Yên Thuỷ,Kim Bôi,Tân Lạc…nữa,khi ấy anh tôi đang học trên trường Hoàng rồi(12 Trung),cái chuyện đi thi ngày ấy đối với tôi không chịu áp lực gì cả,cứ làm bài hết mình,thi xong,tôi biết là tôi ….trượt,ra khỏi phòng thi hí hửng lắm,ai dè hình thì vẽ nhầm hình,lại còn bỏ lại 1 bài giải hệ chưa giải quyết xong,cuối cùng lại đỗ…
Cái năm lớp 10 vào học cũng sục sôi lắm,thi đua hăng hái phết,cuối năm lớp 10 thì máu vào đội tuyển lắm,nào là thi OLIMPIC Toán Tiếng Anh Hà nội mở rộng,và thi Hùng Vương,…,tôi vẫn nhớ cái ngày đấy,Chủ Nhật là đi thi rồi,thứ 6 buổi cuối cô Xuân dạy,bảo là năm nay không đi,( nghe đâu đâu là do thiếu kinh phí,dồn vào cho kỉ niệm 60 năm ngày thành lập trường)…..thế là ngày ấy không được đi thi, đó có lẽ cũng là may mắn cho tôi,nói là may măn,vì nếu đi thi thì tôi cung dốc lực theo Toán,….
Năm lớp 11,cô chủ nhiệm lớp tôi chọn ra 7 bạn đi học đội tuyển cùng các anh chị 12,và tất nhiên,không có tôi trong đó…
Thời điểm đó đánh dấu cái Duyên của tôi với Sinh học,năm lớp 11,người phụ trách giảng dạy môn Sinh lớp tôi là thấy Kiều Vũ Mạnh ( người thầy mà tôi vô cùng kính trọng )….tôi còn nhớ cái tiết sau buổi đầu tiên,thầy kiểm tra bài cũ,gọi đúng số 17,tên tôi,cũng may tôi chuẩn bị bài,rất kĩ,thầy hỏi cũng rất nhiều,tôi cũng trả lời được hết,cuói cùng thầy cho tôi 10d,và có lẽ cũng đã bắt đầu để í đến tôi,có lần lớp có buổi dự giờ môn Sinh,tôi là tổ trưởng nên phải chuẩn bị một số thứ,tôi xin được sdt của thầy và từ đó 2 thầy trò cũng hay ll với nhau,có lần thầy hỏi tôi: Có muốn đi học dt Sinh không,(lúc đó thầy biết tôi không được vào đội tuyển Toán)? Tôi cũng không dám nhận lời vì tôi chưa thấy rất ít người có thể chuyển chuyên được,nhưng thầy bảo: Cứ đi đi rồi có gì thầy giúp!...Vậy là tôi nhận lời,…,khi đó, đội tuyển còn có 23 người,nghĩa là phải thi loại 1 bài nữa,từ hôm đi học đt,tối nào rảnh thầy cũng gọi tôi lên trường để dạy cho tôi,tôi Bắt đầu thích Sinh…cái lần đó tôi thi loại còn đứng thứ 5,cũng là may mắn,vì năm đó đội tuyển không máu me gì,và thi vào toàn phần tôi được học,vậy là tôi trong đội tuyển, đi thi,nhưng năm đó tư tưởng còn chưa xd gì,và kiến thức của tôi còn non nớt,tôi bị loại khỏi vòng Quốc Gia,…năm đó đội tuyển tôi có 1 giải Ba,2 KK,cũng là thành tích đáng ghi nhận vì đó là giải Ba đầu tiên cua Sinh kể từ khi nhập Bảg cả nước….
Cuối năm lớp 11 tôi học tệ Sinh lắm,tôi vẫn nhớ có lần thầy Mạnh còn gọi điện mắng tôi và bị điểm kém nhiều,tôi vẫn nhớ như in lời thầy nói: CÀNG KÌ VỌNG THÌ LẠI CÀNG THẤT VỌNG! Lời nói ấy khiến tôi tiến bộ rất nhiều……….
Năm lớp 12,tôi biết tin chị được Giải Ba Quốc Gia năm ngoái đã được ưu tiên xét tuyển vào Y Hà Nội…(đã bỏ tuyển thẳng rôì),tôi cũng bắt đầu nuôi ước mơ theo Y,cái lí do theo Y cua tôi thì dài lắm,tóm lại là kể từ đó tôi lựa chọn con đường Quốc Gia để có thể Vào Y,vì khi ấy tôi nghĩ 26d đại học dvới tôi quá khó…
Tôi thi loại vòng 1,may mắn đỗ,tại tôi thấy kiến thức của tôi rất bt,lại còn có 2 người năm ngoái thi QGia rồi,chí ít thì cũng có chút kinh nghiệm,tôi nhớ tôi được 15,5d, đứng thứ 3,tôi muốn học đội tuyển lắm,sách của tôi hấu hết là Thầy Mạnh cho mượn,Thầy Sung cho mượn,và cả chi Linh (học Y năm thứ 2 rồi) cho nữa…
Thực sự lúc đớ tôi đã lấy sinh học làm niềm đam mê,tôi thi các bài ktra cũng may mắn là cũng đứng đầu,tôi vẫn nhớ hồi đó tôi còn thi cả đội tuyển Toán và cũng được gọi vào,và tôi chọn Sinh,cô chủ nhiệm của tôi đã nói trước với tôi là nếu thi chuyên khác thì phải đứng đầu, áp lực lắm, sang học đội tuyển Khác môn chuyên cũng khó khăn lắm,khó khăn nhiều nhiều,nhưng đã theo thì cố….tôi thi vòng Tỉnh đựoc 19/20, đợt ấy tôi nhớ mãi cả phòng chỉ có tôi viết đúng 5 tờ giấy thi 19trang,lại được 19d…sau đó tôi cũng thi loại và tổng điểm thi chọn đội tuyển Quốc Gia cũng đứng đầu…
Theo đội tuyển,học đội tuyển Quốc gia Sinh tôi có điều kiện tiếp xúc với nhiều thầy đầu nghành của Sinh Hoc Việt Nam, đấy là điều tôi thích nhất,tôi đi thi và cũng may mắn đựơc Giải Ba,…ngày đấy tôi vô cùng hạnh phúc….
Những tưởng ước mơ vào Y của tôi đã trở thành hiện thực,tôi chơi dài đến hôm thi tốt nghiệp,học cũng chểnh mảng,cái ngày mà tôi đau đớn nhất và cũng có lẽ là thất bại lớn nhất là ngày tôi biết điẻm thi tôt nghiệp,tôi được tring bình 9,3 nhưng Văn 6,5…vậy là không được Bằng giỏi,tôi mất hết ưu tiên hsg Quốc Gia,ngày 20/06,tôi bắt đầu sốc lại tinh thần,và bắt đầu kế hoạch ôn thi đại học,bạn bè và mọi người rất e ngại cho tôi,lúc đó tôi đã nghĩ mình không thể thực hiện được ước mơ của tôi nữa,…..
May mắn 1 lần nữa lại mỉm cười với tôi,tôi thi đại học Y Hà Nội,và được 28d,cũng là kết quả có lẽ là đủ để vào đa khoa,(mà không cần phải ưu tiên)…,theo nghành Y,tôi mong nhận được sự giúp đỡ của các anh chi các khoá trước……
Với tôi ,kỉ niệm về kì thi hsg Quốc Gia sẽ không bao giờ phai…………
Qua đây,tôi gửi lời cảm ơn vô cùng đến thầy cô của tôi,nơi mái trường Hoàng yêu dấu,những người đã động viên tôi những lúc tôi khó khăn nhất,…,cả những người bạn của tôi,những ngưòi mà tôi luôn tự hào về họ………..
Chỉ buồn 1 nỗi là lúc báo giải thì đứa được đứa không,cùng học với nhau chừng ấy ngày........coi nhau như người thân.....hix
hôm biết tin chỉ có 2 đứa 12 không được giải,chúng nó khoc kinh lắm
khô thân.........
hồi thi QG chỉ sg khoản ko phại học các môn khác mấy=)) có vẻ đc ưu đãi hơn tí:-" đc thầy cô quan tâm nhiệt tình=)) đc giải cũng sg=))=))nghe vẻ vang nhêy?=))=))đầu năm lại còn đc về trg hum khai giảng để nhận thưởng;;) oai vs các ẻm phết=))
hoho.....làm gì có cái vụ đầu năm về nhận thưởng vậy???????????????
ơ có mà năm ngoái tớ vừa về nhận thưởng xong ^^