Đăng nhập

View Full Version : Lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại



datgs
14-05-2006, 11:19 AM
copy from http://www.vmsc.com.vn/backup/, because i'm affraid that this link will soon die

http://www.vmsc.com.vn/backup/Love Paradise (English) - Kelly Chen.wma
------------------------

Cây, Lá và Gió

Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó… đầu tiên hãy yêu người đó trước đã...

Cây

Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ 1 cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có 1 người tôi rất mến, rất mến nhưng lại ko có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài,không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó…

Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói “cứ tự nhiên” trước khi chạy đi.Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ …và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng

Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn ko phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình

Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.

Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một ngừời con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.

Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?

Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó, nó nói “ lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại”




Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu… chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình ko thể có – Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình… Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi 1 tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi,anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn…cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.

Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại??


Gió

Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.

Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi

“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây”
Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy “ em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết vậy”, cô ấy nói “ Đầu của em đau lắm” “hả?” “đầu em đau lắm” cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp .

Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...

datgs
14-05-2006, 11:54 AM
comment: có mỗi bài hát là hay

RoS
14-05-2006, 11:59 AM
Lá rời cây vì lá thấy lá đã ở bên cây ......đủ rồi.
Lá rời cây chỉ là vì.......chính lá.

RoS
14-05-2006, 03:28 PM
Không hẳn. Chỉ là bởi đã đền lúc rồi mà thôi, đã đến lúc lá không còn là của cây nữa.

tomorrow
14-05-2006, 04:23 PM
lá ko còn xứng đáng với cây nữa thì tự rút lui thôi

datgs
14-05-2006, 05:20 PM
Nhưng cuối cùng thì như thế nào là đúng. Phải chăng chuyện gì cũng chỉ là "có lúc" mà thôi ? Mà có lẽ như thế là tốt hơn cả, níu kéo mà làm chi, khi không còn đủ sức, khi mà sự có mặt của "lá" là vô nghĩa. Đúng không nhỉ ?

hoaphan
16-05-2006, 10:19 PM
Tui cũng không biết. Nhưng tui thích chủ đề này. Nó gần với những gì mà tui đang phải trải qua. tui không biết ai đúng ai sai, nhưng có lẽ đó là số phận.

datgs
16-05-2006, 10:39 PM
chuyển sang chủ đề mới : số phận là gì


là cái không màu không mùi không vị, khi vui thì không được quan tâm, khi bùn thì được mang ra đóng mác : "số phận"


có phận không duyên chớ nên ép nài
có duyên không phận cũng chỉ là không bờ không bến

my fate
17-05-2006, 10:21 AM
"Thất vọng và khóc lóc giải quyết được gì ?
Căm hận trời xanh thì mọi việc tốt hơn chăng?
Phải tùy thuộc vào việc mình làm
Dù rơi vào hoàn cảnh nào cũng phải cố gắng hết sức.
Đó chính là cuộc đời."

Dark
17-05-2006, 04:38 PM
Tại sao người ta vẫn tìm đến giọt nước mắt để quên đi bao nhiêu nỗi buồn ?

datgs
17-05-2006, 05:22 PM
Vì khóc rất có lợi cho sức khỏe !

Huongduong
21-05-2006, 04:07 PM
Cái đầu đề của topic này giống với tâm trạng mình bây giờ "Lá rời cây vì gió.." Dù rằng đứa bạn mình vẫn coi là bạn thân ko phải là một phần, một thứ gì mình sở hữu nhưng với mình nó luôn chiếm một vị trí vô cùng đặc biệt. Mình vẫn coi nó là đứa bạn thân nhất khi học đại học. Nó cũng từng nói với mình như vậy! Thế mà chỉ sau có mấy tháng, mấy tháng không thường xuyên gặp nhau, mấy tháng ko nghe nhau tâm sự, mình biết nó có nhiều nỗi phiền muộn, bức bối.. nhưng mình còn có thể làm gì hơn khi ko có điều kiện và khi mình còn buồn bực hơn nó???? Nó chẳng cho mình cơ hội an ủi, cơ hội đc dõi theo bước đường của nó. Nó tìm đến một ng khác, một người bạn khác.. kết thân và rồi nói chuyện lạnh nhạt với mình.. như thể một ng bạn bình thường.
Có phải chăng mình quá ích kỳ khi nghĩ về nó như vậy? Nhưng hôm nay, khi đọc cái status của nó khi nó online.. mình hiểu có lẽ từ lâu mình không còn là chỗ để nó giãi bày nỗi niềm, ko còn là ng nó tìm đến chia sẻ mọi điều như ngày nào...
G ơi, 4 năm đơn giản vậy sao? tao ko nghĩ ngợi chuyện mày tự dưng lại thân thiết gắn bó với H, nhưng tao buồn vì mày đã vô tình lãng quên tình bạn của chúng ta, thật sự buồn lắm G ạ! Trong ngần ấy năm ko biết bao nhiêu chuyện, kỷ niệm và cả thử thách đến với tình bạn của chúng ta, nhưng tao chưa lúc nào quên rằng luôn có một ng bạn sát cánh cùng mình...
Có thể tao quá ảo tưởng chăng? Hay tình bạn với tao nó quá đẹp? Tao xin lỗi vì đã ko gần mày đc những lúc mày cần tao nhất.. nhưng mày ko biết là tao luôn cố gắng biết mọi tin tức của mày.. ko phải từ mày mà từ những ng bạn khác! Dù có thế nào, hãy vượt qua giai đoạn khó khăn này, G nhé! Tao luôn tin mày sẽ làm đc mọi điều!

datgs
21-05-2006, 05:16 PM
http://www.funmunch.com/wallpapers/friendship/wallpapers/friendship_wallpaper_4_800x600.jpg

datgs
21-05-2006, 05:20 PM
http://www.funmunch.com/wallpapers/friendship/wallpapers/friendship_wallpaper_2_800x600.jpg

datgs
21-05-2006, 05:33 PM
http://www.funmunch.com/wallpapers/friendship/wallpapers/friendship_wallpaper_3_800x600.jpg

datgs
21-05-2006, 05:48 PM
huongduong chắc chắn là con gái, híc híc

RoS
21-05-2006, 05:58 PM
Wa ảnh đẹp thiệt :clap:
Nhưng còn chuyện lá gió và cây thì thật buồn đó. Nhưng Huongduong ah, tui nghĩ tình bạn đó ko hề là ảo tưởng đâu, và nó vẫn thực sự rất đẹp như bạn từng nghĩ thôi. Dù tui cũng ko hiểu vì sao lại như thế nhưng ban cứ tin tui đi, mọi thứ đến với bạn đều có lí do riêng của nó bạn hãy tin tưởng vào mình và vào tình bạn đó vì điều đó sẽ làm cho tình bạn này tồn tại mãi mãi trong trái tim của bạn. Chúc bạn hạnh phúc với hiện tại và tương lai:d

hoaphan
22-05-2006, 12:32 PM
càng ngày càng xa chủ đề chính rồi. chẳng hiểu mọi người đang bàn cái khỉ gì nữa.....

khi người ta khóc
22-05-2006, 12:58 PM
Chà đang tâm sự chứ sao nữa

datgs
23-05-2006, 05:59 PM
người ta đã bảo yếu thì đừng ra gió, cái tên hoaphan kia phát biểu thế mà cũng phát biểu, lời phát biểu xứng đáng bị xóa, tự xóa đi

Kim
24-05-2006, 09:36 PM
Chị ra trường rồi , vào đây thấy các cô chú nói chị lại thấy sao hơi giống giống mình ngày xưa , cái ngày nhìn lên trời toàn trăng sao mây gió , nhìn xuống đất chỉ thấy có cây hoa lá vân vân ... Mơ mộng và đau khổ gần gần như đi liền với nhau . Rồi thì cái gì là số phận ?
Số phận là gì ? Người ta sinh ra để làm gì ?
Nếu các cô chú học lên đại học như chị đây , yên tâm vì trường Hoàng chúng ta thường thì đứa nào cũng đỗ , khi các cô chú lên đại học rồi , sẽ được các thầy giáo triết học vô cùng thông thái và đáng yêu nói cho nghe một câu bất hủ : " Người ta sinh ra chỉ để chết " .
Ấy thế chị cũng biết nhiều hơn các cô chú một bậc rồi . Thôi thì chị cũng chia sẻ cho các cô chú một tí trong mấy cái tí chị biết sau khi rời trường Hoàng vậy .
Cách đây không lâu , thằng em chị học 12 tin trường Hoàng ngã từ tầng 3 xuống , chắc các cô chú ai cũng biết . Vậy muốn biết số phận là gì ? Hãy cứ thử đặt mình vào trường hợp ngày mai mình chết thì sao ?
Đừng cười , chị nói thật đấy . Ngày xưa chị cũng thấy đứa nào mà khuyên chị thế này thì đứa ấy rất chi là ngu si , nhưng bây giờ thì chị lại nghĩ sao cái ngày ấy mình ngu si đến thế .
Nếu các cô chú biết ngày mai mình chết ? Sẽ chẳng có thời gian để kêu gào thế nào là số phận nữa đâu . Đấy . Chị cũng chẳng nói thêm làm gì , nếu ai có hứng thú thì vào đây nói chị nghe xem . Nếu mai chết thì các cô chú sẽ làm gì ? Nghĩ gì ?
Thân !

Trucxanh
25-05-2006, 12:03 AM
Box này toàn người học đại học đấy bà chị ơi! Có người còn vài ngày nữa là ra Trường rồi :) Mọi ng suy nghĩ cũng khá chín chắn rồi!
Chuyện em trai bà chị buồn quá! Dù không rõ nguyên nhân vì đâu nhưng thực sự đáng tiếc!!!..
Không biết ông thầy triết mà bà chị nói là ai.. nhưng nếu con người sinh ra chỉ để chết thì.. đúng quá ...đến mức tiêu cực.. có ai đó đã nói với mình rằng.. chết không khó, sống mới khó.. nên đừng nghĩ mai mình chết mà hãy nghĩ mai mình sẽ sống ra sao?? để đến khi chết đi, ko cái chết nào là đáng tiếc cả!

datgs
25-05-2006, 02:10 AM
chết, ai mà chả chết, nhưng càng muộn càng tốt, chân lí của tui đơn giản zậy thui

Kim
25-05-2006, 05:58 PM
Các ấy cứ đùa , tớ nói là nói với các mầm non trường Hoàng thôi , còn các ấy lên ĐH rồi thì phải nghĩ khác .
Đừng nói là không cái chết nào là đáng tiếc , cái gì cũng đáng tiếc cả , nếu không thì trên đời này chẳng có gì đáng nói . Ông thầy tớ nói là đúng đấy , có cả một hội thảo mấy ông triết gia dựng lên để tranh luận . Ai có hứng thì vào đây tớ với người ấy cũng tranh luận cho nó oai hí hí .

Nói về sống với chết tớ nhớ mãi một câu , câu này đọc trong báo Tiền phong thư viện trường Hoang ^_^ : " Khi bạn sinh ra , người khác cười còn bạn khóc . Làm thế nào để khi chết đi , người khác khóc còn bạn cười " .

Tớ thì cứ nghĩ đến chết tớ đã khóc thét lên rồi . Híc

datgs
28-05-2006, 03:26 AM
tình yêu là điều gì đó vĩnh cửu, diện mạo của tình yêu có thế sẽ thay đổi, nhưng cốt lõi của nó thì không - Vincent Van Gogh


Love is something eternal, the aspect may change, but not the essence.

ông họa sĩ này phát ngôn bừa bài quá nhỉ
tình yêu là một cái gì đó, cái gì đó tức là vẫn không là cái gì cụ thể cả, và vì thế, không biết nó có diện mạo để mà thay đổi không, không biết bản chất của nó ra sao, bản chất của nó lại giống như mọi người bàn bạc thì chít

hi hi
nhưng tui có... linh cảm, ổng nói như thế là... đúng

M.Com
28-05-2006, 11:03 AM
Lá rời cây là vì ........Mùa đã sang !...>

Trời trong vắt . Sắc hồ thu nhạt nắng . Đứng bình yên bên bờ cây lặng gió , có nhành cây lạnh lẽo khô rồi .
Chiếc lá .
Chuyển dần sang sắc úa , cứ rùng mình chực rời khỏi nhành yêu .

Gốc cây kia trầm trầm uể oải “Bé thật sự muốn ra đi ?”
Chiếc lá .
Rung mình e thẹn lắm , ngắm nhìn lên nhánh khổ đẫm lệ sầu
“Chẳng lẽ nào em muốn bỏ ta ư ?”
Làn gió động , cười xôn xao khuyến dụ
“Hãy theo ta , cả thế giới đang chờ”

Chiếc lá .
Sắc gần như đã úa .
Nó đung đưa theo tiếng gió ngọt bùi .
Nghiêng nghiêng dáng lắng nghe lời gốc nói .
Chớp mắt nhìn lệ nhánh khô vương .

Gió lay .
Nhành cây buồn ủ rũ .
Chiếc lá .
Nhắm mắt .Hát bài ca …
…Một mùa xuân rạng rỡ .Nhành cây vươn lộng lẫy giữa trời xanh . Đàn chim hót chao cả hồn lá nhỏ ….Róc rách xa tiếng suối đón bâng hoài …

Gió giận dữ .Gió gào lên tức tối .
CHiếc lá .
Nhìn cành cây , sung sướng
“Bên nhau , mãi maĩ chẳng lìa cành”

Gốc cây kìa . Cười rung rinh chòm rễ .Gật gật đầu đưa nhựa sống .Lá xinh .
Nhành cây ấy , mắt bừng lên sáng mộng , vươn vòng tay ân cần dỗ lá xinh .

Đông .
Gió quay về đắc thắng .Tuyết gầm gừ băng giá phủ tràn cây .
CHiếc lá .
Nép mình bên nhánh khổ oai phong .
Gốc nhẹ nhàng “Hai đứa đừng lo”

Lạnh lẽo .
Cả cây kìa, run rẩy .
GỐc cắm mình nuôi giữ lá xinh xinh .Nhánh bặm môi ,lấy mình che lá nhỏ .
Gió bực mình đưa tuyết phủ dày thêm .

Chiếc lá.
Lì lợm . Vẫn nép vào nhánh khổ .Vẫn lắc đầu với gió , chẳng đi …
Xuân . Như lời mơ đã đến .
CHiếc lá .
Mỉm cười .NHìn nhánh đã vui tươi .Bao lộc mới đâm chồi tươi mơn mởn .

CHiếc lá .
Trầm tư .Khẽ buông mình …

….Trong tiếng hót sơn ca thánh thót , vũ điệu rừng vẫn mãi cuồng say …

Chiếc lá.
Không theo gió chu du về khắp chốn .
Nó nằm im , lặng lẽ dưới gốc đang cười .
Nhoẻn thật tươi , nó tan vào trong đất , để từ nay , mãi mãi bên nhánh kìa . Chiếc lá . Vẫy chào . Chiếc lá cuối cùng chịu rơi . Mùa đã sang !

kidy
02-06-2006, 08:25 PM
Tui không thích là lá. Tại sao chỉ được rời khi cây không còn níu kéo, khi có một cơn gió kéo đến cuốn đi? Tại sao không tự mình bứt ra? Tại sao cứ chờ đợi phép màu đến từ một nơi khác mà không phải từ chính bản thân mình?

Kim
02-06-2006, 09:06 PM
Tui không thích là lá. Tại sao chỉ được rời khi cây không còn níu kéo, khi có một cơn gió kéo đến cuốn đi? Tại sao không tự mình bứt ra? Tại sao cứ chờ đợi phép màu đến từ một nơi khác mà không phải từ chính bản thân mình?

Chị thấy bạn này đúng là buồn cười :brows: Lá rời cây là lá chết , mà người ta sinh ra chẳng bao giờ tự hỏi : " Sao mình không tự chết mà lại phải đợi một phép màu mới được chết " :21: :21: Hị hị

datgs
02-06-2006, 11:04 PM
Đề nghị bạn Kim, đọc lại bài đầu tiên trước khi đưa ý kiến, bạn sai chủ đề rồi. Đây chỉ mang ý nghĩa ẩn dụ thôi mà.
----------------------------
hi hi hi kidy ui, cố lên nào :))

Dark
03-06-2006, 08:59 AM
từ một tình yêu người ta lại nói đến chuyện chết chóc ! thật chẳng hay chút nào cả !

scorpions_R7
03-06-2006, 02:32 PM
các bác ở đây triết lý quá ...toàn dân văn ah em chả hiểu gì cả

scorpions_R7
08-06-2006, 04:22 PM
Tui không thích là lá. Tại sao chỉ được rời khi cây không còn níu kéo, khi có một cơn gió kéo đến cuốn đi? Tại sao không tự mình bứt ra? Tại sao cứ chờ đợi phép màu đến từ một nơi khác mà không phải từ chính bản thân mình?
tui thấy kidy có một cái nhìn khá hay đấy ...đặc biệt là câu :" tại sao cứ phải chờ đợi phép màu đến từ một nơi khác..." ....:clap:

RoS
11-06-2006, 11:13 AM
Lá rời cây có khi lại vì gió ngừng thổi ^^

scorpions_R7
11-06-2006, 12:12 PM
Lá rời cây vì lá muốn cây có một cuộc sống mới....như thế cao thượng hơn nhiều....

memories01_04
18-06-2006, 03:15 PM
Lá rời cây, không hẳn là vì gió, không hẳn vì cây, mà vì chính lá...
Tại cây không giữ lá, tại gió muốn cuốn lá đi...
Lá đã rời cây, theo gió, và rụng xuống cô đơn ở một góc đường nào đó...
Rồi tàn úa, rồi chết đi..
Cây và gió thì còn mãi, liêu có hiểu cho số phận mong manh và tấm lòng nặng tình của lá hay không???

scorpions_R7
19-06-2006, 07:14 PM
Lá rời cây, không hẳn là vì gió, không hẳn vì cây, mà vì chính lá...
Tại cây không giữ lá, tại gió muốn cuốn lá đi...
Lá đã rời cây, theo gió, và rụng xuống cô đơn ở một góc đường nào đó...
Rồi tàn úa, rồi chết đi..
Cây và gió thì còn mãi, liêu có hiểu cho số phận mong manh và tấm lòng nặng tình của lá hay không???
hì...lá rời cây vì đó là sự lựa chọn của lá....cây và gió có hiểu hay không cũng thế mà thôi...béo nhỉ :16:

A_SHOULDER_TO_CRY_ON
07-07-2006, 10:11 AM
Tình yêu là một điều gì thật mong manh. Có ai hiểu thế nào chờ đợi trong mệt mỏi và nhẫn nhịn của một người con gái. Yêu và nhìn người mình yêu đi bên những người con gái khác. Câu chuyện buồn, và giai điệu bài hát cũng buồn. Nhưng tôi thấy lá đã quyết định đúng. Lá xứng đáng với một tình yêu đẹp. Ra đi là dũng cảm, dù một ngày kia có phải rớt xuống một góc đường hiu quạnh. Vì ít ra, Lá cũng đã được bay vào bầu trời rộng lớn.
Là tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy.
Love is something internal...Đạt nhỉ

datgs
10-07-2006, 01:55 AM
Híc, sao lại gọi tên... cúng cơm của tớ làm gì, không biết là kị lắm hả :).

Tớ thì tớ chịu, không biết có phải là internal không nữa. Mỗi người một cảm nhận khác nhau mà. Như bạn bảo chiếc lá dũng cảm, nhưng tớ đâu có thấy thế, nó yếu đuối quá thì có. Hi hi... mà bạn TT đã bao giờ ở trong thế chân vạc như thế chưa nhỉ. Như trong tam quốc diễn nghĩa í. À không, như trong phim Hàn Quốc mới đúng. Mấy ông đạo diễn xứ Hàn cũng giỏi thật, 3,4 bên giằng co đến phút cuối cùng. Gió đã mạnh mà cây cũng rất là khỏe, cộng thêm chiếc lá "ba phải", cứ níu kéo lằng nhằng như vậy để rồi đầu phim đến cuối phim... vẫn chẳng có gì thay đổi. Híc thế nên, họ luôn phải kết thúc theo kiểu "chết là hết".

Chết là hết vậy đó, nên cố được ngày nào hay ngày đó nhé bạn TT :) :) :), và tin vào chính mình nhiều hơn, và một số đối tượng thì tin càng ít càng tốt. Ví dụ như con trai ...

ldcanh
14-07-2006, 01:06 AM
Khi lá rơi cây có ân hận không đây, nếu cây van sống và vân ra những chồi mới thì lá rơi là phải rồi, còn nếu cây khô héo đến chết thì lá đã ở dưới đất trước để chờ cây rồi còn gì.

ldcanh
14-07-2006, 01:21 AM
Quên mất không hỏi anh em nếu như cây không níu kéo mà không có gió thì lá có rụng không? Sẽ có lá không rụng dù có thêm bao nhiêu mầm non mọc lên mà không có gió. Nhưng cũng đừng trách gió vì gió đã giúp lá thoát khỏi cây( chắc là cây gỗ vì nỡ để lá buồn như vậy ). Nghe thử bài hát đi anh em:).
http://nghenhac.info/videoclips_pm.asp?iFile=44950&iType=28

conandoyle1986
24-10-2007, 07:50 AM
Lá rời cây
không phải chỉ vì gió thổi bay
cũng không chỉ vì cây
không còn níu giữ
Lá bay đi
chỉ vì
số phận đã sắp đặt
khi gió không còn im lặng
thì cây
chợt nhẹ bàn tay....

conandoyle1986
24-10-2007, 08:04 AM
"Tôi từng có một cô gái
hay nói đúng hơn là cô ấy đã có tôi
Cô ấy bảo tôi vào trong phòng
và ngồi xuống chỗ nào cũng được
tôi nhìn quanh
nhưng chẳng thấy chiếc ghế nào
....
khi tỉnh dậy tôi chỉ có một mình
con chim nhỏ đã bay đi rồi.."
(Norwegian Wood)
Quá khứ đã trôi qua nhiều khi như một giấc mơ. Còn hiện tại lắm lúc chúng ta lại không thể cảm nhận được một cách rõ rệt. Hãy trân trọng tình cảm, đó là điều quí giá nhất trong cuộc đời. Tôi thực sự tin như vậy.
Cuộc sống bao la mà ngắn ngủi, có mấy khi bạn được sống bằng tất cả trái tim mình? Sao các bạn không yêu thương khi còn có nhau, vì ngày mai "con chim nhỏ đã bay đi rồi"...

candy
25-10-2007, 09:21 AM
"Cuộc sống bao la mà ngắn ngủi, có mấy khi bạn được sống bằng tất cả trái tim mình? Sao các bạn không yêu thương khi còn có nhau, vì ngày mai "con chim nhỏ đã bay đi rồi"...
câu nè phải nhờ conan giải thích mới được:orismi1::orismi1::orismi1:

Ngoc_anh_24686
25-10-2007, 08:33 PM
mình thích gió có lẽ vì bản chất của gió,cái đáng yêu lặng thầm n tràn đầy sự chăm sóc dến lá.ai cũng nói lá theo cây thì lá sẽ sớm nằm lại ở 1 góc đg nào đó úa tàn rồi tan đi mãi mãi n...để có đc 1 tình yêu 1 chút quan tâm như thế lá đã chịu đựng n gì?
4 lần nhìn ng m yêu thương tay trong tay cùng ng khác.sức chịu đựng của con ng là có hạn mà.
Mình hơi giống lá chỉ hơi giống về sự ngang ngạnh thôi,rất yêu n rồi đến 1 lúc m cũng sẽ ra đi
Lá ra đi vì gió hay vì cây ko giữ lá lại????
ko vì gì cả.lá đã ra đi vì nó quá buồn.nó biết rời bỏ 1 cành cây để đến với gió đến với n cơn bão đến với sự ko bình lặng và ròi ....mọi thứ cũng sớm kết thúc thôi.
mọi thứ sẽ như nó vốn có.gió mãi tung tăng,cây lặng lẽ còn lá....

nhocbuong93
25-10-2007, 09:00 PM
sao box này bùn vậy vui lên đi bà con!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

candy
25-10-2007, 09:35 PM
phải có khoảng lặng trong cuộc đời chứ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!:D

conandoyle1986
28-10-2007, 09:04 AM
"Cuộc sống bao la mà ngắn ngủi, có mấy khi bạn được sống bằng tất cả trái tim mình? Sao các bạn không yêu thương khi còn có nhau, vì ngày mai "con chim nhỏ đã bay đi rồi"...
câu nè phải nhờ conan giải thích mới được:orismi1::orismi1::orismi1:
Ý tớ là biết đâu hôm nay yêu, mai đã đá vào mông nhau một cái rùi, hehe...nên hôm nay đang yêu thì cố mà yêu cho ra........yêu. Như lá, cây và gió ấy. "Chim nhỏ" hay "chim lớn" thì cũng chỉ là ẩn dụ thôi mà nhóc. Các bạn muồn hiểu thế nào cũng được mà. Hà hà

candy
29-10-2007, 05:34 PM
"hehe...nên hôm nay đang yêu thì cố mà yêu cho ra........yêu"hic! mệt nắm.........................:orismi1::orismi1:

Yêuem_630129
30-10-2007, 07:50 PM
mình thích gió có lẽ vì bản chất của gió,cái đáng yêu lặng thầm n tràn đầy sự chăm sóc dến lá.ai cũng nói lá theo cây thì lá sẽ sớm nằm lại ở 1 góc đg nào đó úa tàn rồi tan đi mãi mãi n...để có đc 1 tình yêu 1 chút quan tâm như thế lá đã chịu đựng n gì?
4 lần nhìn ng m yêu thương tay trong tay cùng ng khác.sức chịu đựng của con ng là có hạn mà.
Mình hơi giống lá chỉ hơi giống về sự ngang ngạnh thôi,rất yêu n rồi đến 1 lúc m cũng sẽ ra đi
Lá ra đi vì gió hay vì cây ko giữ lá lại????
ko vì gì cả.lá đã ra đi vì nó quá buồn.nó biết rời bỏ 1 cành cây để đến với gió đến với n cơn bão đến với sự ko bình lặng và ròi ....mọi thứ cũng sớm kết thúc thôi.
mọi thứ sẽ như nó vốn có.gió mãi tung tăng,cây lặng lẽ còn lá....
vậy nhưng đối với lá cây hay gió quan trọng hơn????
nếu với lá chỉ cần sự quan tâm là đã có thể bỏ đi thứ mình muốn có????
vậy lá ko có sự đấu tranh sao???
lá muốn mọi thứ đến một cách dễ dàng với mình sao????
ko thể hoàn toàn trách cây nhưng cũng ko thể hoàn toàn trách lá phải ko???
tôi đã được đọc câu truyện này từ rất lâu rồi va người cho tôi đọc chính là ông bạn thân LS.Và cũng phải nói tôi khá giống cây vì thế tôi khá hiểu cây .Nhưng tôi
vẫn chỉ có một câu hỏi"lá ra đi vì cây ko giữ lá hay vì gió cuốn lá đi"???

LonelySoul
30-10-2007, 07:59 PM
Còn lá của mình, thì sao nhỉ
Lá rời cây

không phải vì do cây không giữ lá lại, cây cố gắng lắm, hết sức mình rồi...
cũng... không phải vì gió,

gió không cuốn được lá đi, không thể cuốn được lá đi khỏi cây...
lá có bay theo gió, cười vui... nhưng rồi lại nhẹ nhàng hạ mình xuống đất...

Đơn giản quá, ngốc quá... lá ra đi ... đơn giản là vì lá

Cái cây vẫn cố gắng níu giữ lá
Cơn gió vẫn cố gắng thổi lá bay đi...


Nhưng... chiếc lá mỉm cười, hồn nhiên trong nắng
Lá bay đi, vẫn cứ bay đi... lá bay theo con đường đi của riêng mình...





Chợt giật mình, ngơ ngác nhận ra...

Yêuem_630129
30-10-2007, 08:13 PM
Lá ra đi chỉ đơn giản là vì...........Lá thôi sao?????
vậy Lá có biết Cây cũng yêu Lá rất nhiều không ???
Lá cũng biết cây yêu Lá.và Lá cũng rất yêu Cây.vậy sao chỉ là một cơn gió nhẹ Lá đã bị thổi rụng???
vẫn là một câu hỏi "Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại?? "
và đối với Lá "Cây hay Gió là người mà Lá yêu???"

Ngoc_anh_24686
01-11-2007, 03:27 PM
vậy nhưng đối với lá cây hay gió quan trọng hơn????
nếu với lá chỉ cần sự quan tâm là đã có thể bỏ đi thứ mình muốn có????
vậy lá ko có sự đấu tranh sao???
lá muốn mọi thứ đến một cách dễ dàng với mình sao????
ko thể hoàn toàn trách cây nhưng cũng ko thể hoàn toàn trách lá phải ko???
tôi đã được đọc câu truyện này từ rất lâu rồi va người cho tôi đọc chính là ông bạn thân LS.Và cũng phải nói tôi khá giống cây vì thế tôi khá hiểu cây .Nhưng tôi
vẫn chỉ có một câu hỏi"lá ra đi vì cây ko giữ lá hay vì gió cuốn lá đi"???

nếu để nói đến trái tim của lá thì thuộc về cây,hướng về cây n bản thân lá o đủ dũng cảm để đối mặt với 1 sự thật là nó đơn độc bên cây.

một cái cây có quá nhiều chiếc lá n lá chỉ cso 1 mình cây mà thôi.

Lá ra đi vì nó đc quan tâm.ko phải ko có sự đấu tranh.nó đã cố gắng để có đc điều mình muốn.một thời gian khá dài lá đã chờ đợi n kết quả là đâu?

Nếu muốn mọi thứ đến với mình dễ dàng có lẽ lá đã ko mạo hiểm để ở bên cây như thế.nhìn cây bên cạnh ng con gái khác lá có đau lòng ko?vậy tai sao lá lại chịu đựng.Vì yêu cây.

Lá ko trách cây mà.với lá cây luôn là 1 tình yêu,là cuộc sống của lá.

khi chiếc lá xa cành lá ko còn mầu xanh.......

cuộc sống là thế vì thế gió chỉ là 1 tác dộng nhỏ có lẽ là giọt nước cuối cùng làm tràn li nước cảm xúc của lá.Gió đến mang cho lá sự quan tâm mang đến cả n thứ lá chờ ợi mà ko hề được đáp lại từ phía cây.

Vì thế lá ra đi trước tiên vì bản thân lá và động cơ là vì cây ko cần lá gió muốn cuốn lá đi.

Cây ko trân trọng lá,vì thế lá phải ra đi dù 1 ngày nào đó lá sẽ nắm lại oử 1 góc khuất nào đó của 1 con đường khi ko còn sức sông vì xa cây n....lá vẫn sẽ ra đi chỉ vì cây ko giữ lá dù chỉ 1 lần.

Sagi
07-07-2009, 06:36 PM
Hơ, nhặt đc topic này, hay đáo để :hamarneh: