GoDs
24-05-2010, 08:11 PM
Haizz! Cuối cùng thì cũng hết một năm học. Năm học đầu tiên, thật nhiều kỉ niệm, có cả niềm vui, nỗi buồn, những nụ cười và cả những giọt nước mắt. Tất nhiên quan trọng hơn là những người bạn, những người bạn thật sự, ít nhất thì cũng đã từng là như vậy. Những người bạn mang đến cho mình cảm giác yên tâm và hạnh phúc biết bao. Làm cho mình biết cái cảm giác hết mình vì tình bạn là như thế nào. Chỉ nghĩ thôi đã thấy vui rồi, quan tâm và đc quan tâm, đc yêu thương trân trọng. Đã có những lúc nghĩ tình cảm của mình đang bị lợi dụng, buồn lắm. Đã từng có những lúc ko chịu đc tiếng xấu, có những lúc ko thể tiếp tục. Nhưng rồi chính những người bạn ấy, luôn ở bên cạnh, là nguồn động lực lớn lao nhất … Nhưng bây h đâu rồi …???!
Những tưởng tình bạn ấy sẽ vẫn mãi tốt đẹp như vậy cho đến ngày phải chia tay nhau. Và sẽ nhớ mãi về nhau. Quãng thời gian bên nhau quả thật là quá ít ỏi. Tự hỏi có phải mình tôi trân trọng cái khoảng thời gian ấy hay ko? Ngày chia tay đến rồi ư, nhanh quá, nhưng sao lại buồn đến vậy. Nhìn những ánh mắt xưa, những nụ cười, ko còn sáng như trc, ko còn tươi như trc nữa rồi. Có một cái cảm giác gượng ép đến khó chịu. Tại sao thế? Ai đã nói phải trân trọng khoảng thời gian 8 tháng ngắn ngủi này … ai nói sẽ nhớ mãi … nhưng ai đã quên ?!
Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi,
Có tôi luôn cùng chia sớt
Để rồi ta lại có thêm niềm tin.
Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi,
Lúc cô đơn cần tôi đến
Khi vấp ngã sẽ có tôi bên cạnh.
Cuộc đời không êm đềm trôi mãi,
Tháng năm bao lần sóng gió,
Hãy để ta được sớt chia cùng nhau.
Gọi tên tôi khi cần, bạn nhé!
Trái tim tôi chỉ muốn nói
Ta sẽ giữ mãi mãi cho tình bạn luôn bền lâu.
…
Buồn cho một điều thiêng liêng đã thực sự tuột khỏi tầm tay.
Tự trách bản thân mình, đã có những lúc dửng dưng, …. Nhưng cũng trách những người bạn kia sao vô tình thế … bao nhiêu đó phải chăng ko đủ. Nhìn họ, chỉ muốn chạy đến, dù chỉ để nói lời tạm biệt, hay có thể là khóc nữa… nhưng sao ko làm đc.
“Ko cần mình nữa rồi” – cái ý nghĩ chợt hiện ra trong đầu mà nghe chỉ muốn khóc lên. Chỉ vì những chuyện vớ vẩn cỏn con mà để mất lòng tin về nhau như thế ư, những người bạn của tôi, hay là tại sao ??? Hay mình quá nhảy cảm :-<
http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZDI760||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent
Bạn tôi ơi! Xin đừng khóc
Dẫu cho mai xa rồi
Dù mai sẽ ko còn nữa
Tháng ngày cùng chia buồn vui
Kỷ niệm xưa khó phai
Giữ trong lòng bạn ơi đừng quên, có tôi
Thời gian trôi quá mau
Bạn và tôi bước trên hai đường
Một phút giây để nhớ nhau chớ quên
Trường xưa dẫu đã xa
Bạn và tôi mỗi đứa 1 đường
Dù cách xa hãy nhớ nhau chớ quên
Dù có bao nhiêu chuyện ko vui, hiểu lầm xảy ra, nhưng trong trái tim tôi, các bạn là những người bạn tuyệt vời nhất. Khoảng thời gian bên nhau thật đẹp. Hãy vững bước trên con đường mà mình đã chọn nhé. Đừng quên có một người bạn như tôi …
Tâm sự cuối cùng, là những lời chân thật nhất từ trái tim, gửi đến những người bạn của tôi ...
P/s: Mong sẽ có ai đó hiểu cho nỗi lòng của con bé lớp 10 này :)
Những tưởng tình bạn ấy sẽ vẫn mãi tốt đẹp như vậy cho đến ngày phải chia tay nhau. Và sẽ nhớ mãi về nhau. Quãng thời gian bên nhau quả thật là quá ít ỏi. Tự hỏi có phải mình tôi trân trọng cái khoảng thời gian ấy hay ko? Ngày chia tay đến rồi ư, nhanh quá, nhưng sao lại buồn đến vậy. Nhìn những ánh mắt xưa, những nụ cười, ko còn sáng như trc, ko còn tươi như trc nữa rồi. Có một cái cảm giác gượng ép đến khó chịu. Tại sao thế? Ai đã nói phải trân trọng khoảng thời gian 8 tháng ngắn ngủi này … ai nói sẽ nhớ mãi … nhưng ai đã quên ?!
Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi,
Có tôi luôn cùng chia sớt
Để rồi ta lại có thêm niềm tin.
Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi,
Lúc cô đơn cần tôi đến
Khi vấp ngã sẽ có tôi bên cạnh.
Cuộc đời không êm đềm trôi mãi,
Tháng năm bao lần sóng gió,
Hãy để ta được sớt chia cùng nhau.
Gọi tên tôi khi cần, bạn nhé!
Trái tim tôi chỉ muốn nói
Ta sẽ giữ mãi mãi cho tình bạn luôn bền lâu.
…
Buồn cho một điều thiêng liêng đã thực sự tuột khỏi tầm tay.
Tự trách bản thân mình, đã có những lúc dửng dưng, …. Nhưng cũng trách những người bạn kia sao vô tình thế … bao nhiêu đó phải chăng ko đủ. Nhìn họ, chỉ muốn chạy đến, dù chỉ để nói lời tạm biệt, hay có thể là khóc nữa… nhưng sao ko làm đc.
“Ko cần mình nữa rồi” – cái ý nghĩ chợt hiện ra trong đầu mà nghe chỉ muốn khóc lên. Chỉ vì những chuyện vớ vẩn cỏn con mà để mất lòng tin về nhau như thế ư, những người bạn của tôi, hay là tại sao ??? Hay mình quá nhảy cảm :-<
http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZDI760||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent
Bạn tôi ơi! Xin đừng khóc
Dẫu cho mai xa rồi
Dù mai sẽ ko còn nữa
Tháng ngày cùng chia buồn vui
Kỷ niệm xưa khó phai
Giữ trong lòng bạn ơi đừng quên, có tôi
Thời gian trôi quá mau
Bạn và tôi bước trên hai đường
Một phút giây để nhớ nhau chớ quên
Trường xưa dẫu đã xa
Bạn và tôi mỗi đứa 1 đường
Dù cách xa hãy nhớ nhau chớ quên
Dù có bao nhiêu chuyện ko vui, hiểu lầm xảy ra, nhưng trong trái tim tôi, các bạn là những người bạn tuyệt vời nhất. Khoảng thời gian bên nhau thật đẹp. Hãy vững bước trên con đường mà mình đã chọn nhé. Đừng quên có một người bạn như tôi …
Tâm sự cuối cùng, là những lời chân thật nhất từ trái tim, gửi đến những người bạn của tôi ...
P/s: Mong sẽ có ai đó hiểu cho nỗi lòng của con bé lớp 10 này :)