HLN1994
24-04-2010, 10:51 PM
Lâu lâu rồi mình chả viết bài nào trên diễn đàn nhỉ.Mà có viết thì mấy bác lại toàn bảo là mình chém nên nhiều khi định viết thì lại thôi vì mất hứng. Nhưng thôi,hôm nay viết thử một bài xem sao.
Mọi người đọc thử mấy bức thư này nhé,dùng nó để tỏ tình thì hết ý luôn, hehe (Các bác nào đọc rồi thì thôi nhé):grin::grin::hamarneh::hamarneh::
*Chào em, người con gái anh yêu... như muối tiêu!!!
Cancun một ngày buồn như con chuồn chuồn , tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen. Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay trăng cao tít mít, anh ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh .Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.
Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăncuđơ, không có tiền mà phải xài card.
Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, ủa nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con *** con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui.
Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không". Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em :" Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi , không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa. Về nhà anh không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con *** vàng ...
Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.
(st) :hamarneh::hamarneh:
(----------------------------------------------------------------------------------)
**Em yêu, cục cưng của Anh!
Tiên thư anh ko có gì hơn, chỉ mong em được dồi dào sức khỏe và mãi là cô bé ngây thơ mà anh đã yêu như ngày nào.
Chắc em cũng biết thời gian chúng mình chưa gặp lại nhau cũng quá lâu rồi phải ko em(một ngày rồi mà)? Anh nhớ em nhièu lắm.
Em biết ko, một ngày ko gặp em mà anh thấy nó dài như 24 tiếng vậy. Suốt ngày anh chỉ biết
ngồi buồn ko ăn, ko uống(vì anh nhậu hét tiền rồi), nhưng những lúc đói quá anh đành phải mượn tiền đỡ người quên để ăn đỡ thôi. Cả ngày hôm qua anh chưa có một miếng cơm, li nước nào vào bụng cả mà chỉ toàn là sợi phở với nước Number one thôi em à.Đến khi đem về anh lại càng khổ nhiều hơn nữa, anh chẳng biết đi đâu cả mà chỉ biết một mình thui thủi trong căn phòng sáng trưng nghe nhạc HIP HOP thôi, buồn lắm em à. Suốt đêm ấy anh ko sao ngủ được nhưng những lúc rối quá chịu hổng nổi thì đành phải ngủ thôi. Vậy mà ngủ cũng ko yên nữa, khi anh chỉ mới chợp mắt sau 3h00' thì anh lại thấy bóng em cư luôn hiện về quanh anh, hồn em cứ từ từ đến gần anh, nó dặt dờ dặt dờ rồi lại biến mất như một con quỹ dữ vậy.Sợ quá, thế là anh đanh phải tĩnh dậy và kiếm lấy cây "chả chồi" rồi đập cho no vài phát cho nó đi rồi anh mới ngủ tiếp được.
Thế đấy em à, đời anh là vậy đấy, vắng em là vậy đấy, Thôi giờ ăn cũng đến rồi anh dừng bút nha em. Chào em và mong em hãy đến bên anh(vì anh đang đói)
YÊU EM, EM MÃI LÀ NGUỒN SỐNG CỦA ANH (VÌ CÓ EM ANH MỚI ĐƯỢC ĂN NHIỀU THỨ HƠN)
your love
(st) :grin::grin:
(--------------------------------------------------------------------------------)
***Thư tình của dân IT (@Sevlyorum,kevjn:Anh em học chuyên Tin cũng chưa chắc đã hiểu đâu :grin::grin:)
Tôi vừa nhận được email của thằng bạn đang học công nghệ thông tin được ba năm nay trên thành phố. Nhưng cái mail này nó gửi… lộn địa chỉ. Nội dung trong mail là một bức thư tình có vẻ rất bí ẩn được viết bằng thứ văn chương khô hơn ngói, rối hơn rơm. Đọc xong, tôi chỉ đoán già đoán non là hắn đang bị bạn gái hờn giận vì cái tội ham chơi với cái máy tính, quyên nghĩa vụ chăm sóc tình yêu đôi lứa. Trộm phép nhá báo học tương lai ấy – người ta thường nói mấy ông hay bị đãng trí, gửi lộn mail cho người khác cũng là dấu hiệu của chứng đãng trí – tôi trích một đoạn, mời bà con đọc chơi:..
Em hãy tưởng tưởng anh như là một Process, một Process có nhiều Thread chạy đồng thời: anh học nè, anh viết code, anh cập nhật thông tin nè và anh yêu em nữa nè… Học thì có nhiều cái để học, cập nhật thông tin thì phải liên tục, chính thế mà cái Thread này chiếm rất nhiều thời gian em ạ. Lại còn viết code nữa chứ! Đó là công việc đặc thù cho nghề anh mà, nó lại là công việc chiếm nhiều thời gian nhất, phải phân tích thiết kế nè, rồi mới code, phải test nữa, nếu gặp phải Logic Error thì còn đõ chữ lỡ như gặp phải Algorithm Error thì phải ngồi Debug điên luôn.
Nhưng em đừng vội lo, vì với Thread để yêu em anh đã phải cố gắng Set Priority lên mức cao rồi. Nghĩa là Thread này sẽ có thời gian sử dụng CPU nhiều hơn. Nhưng em biết không, anh phải đồng bộ và phân bố quyền ưu tiên hợp lý giữa các Thread chứ. Chắc em sẽ hỏi, để làm gì? Em hãy nhìn xem, hầu như các Thread đều hỗ trợ cho anh sau ngày làm việc rồi anh kiếm tiền. Hi hi! Chả phải anh đang lo cho tương lai chúng ta sao? Chẳng phải anh đang yêu em còn gì? Thế đấy, đồng thời anh có thêm Thread để yêu em với Priority ở mức cao, tất nhiên không thể để cho Thread nào chiếm được quyền sử dụng toàn bộ thời gian CPU được bởi sẽ gây ra Deadlock. Lúc đó thì Operating System sẽ Kill Process chữa Thread gây nên Deadlock. Nếu Process bị Kill rồi thì các Thread bên trong nó đều ngủm theo và thế là Thread anh yêu em và Set Priority rất cao nhưng phải cẩn thận để tránh xảy ra Deadlock chứ, để từ đó mà chúng ta cứ mãi tồn tại và yêu nhau cho đến khi ở một nơi nào đó vào thời điểm nào đó PostQuitMessage xuất hiện, lúc đó anh sẽ “rước nàng về dinh”. Thiệt đó, là chết liền!!!
Tới đây anh biết chắc em vẫn chưa hài lòng, thến nào em cũng làm nũng và bảo rằng như thế chưa đủ để chứng minh anh yêu em. Lúc nào em cũng nói rằng anh chỉ yêu cái máy tính mà thôi. Hôm nay anh sẽ chứng minh một cách khoa học rằng anh rất yêu em, không gì làm thay đổi được và không thể thông minh hơn con người vì nó không biết nói xạo. Vậy hôm nay anh sẽ dùng máy tính để chứng minh tình yêu của anh cho em thấy nhé.
Giả sử anh có 1 biến như sau:
Static const bool AnhYeuEm = true;
Và bây giờ thử những điều nghi ngờ của em nhé:
If ((anhmaiyeumaytinh = = true ll (anhgapnguoicongaikhacdephonem = = true) ll (vanhieucaikhacnua))
{
AnhYeuEm = false;
}
Hay em có lặp đến 1.111.111.111 con *** đốm đi chăng nữa các cái “nếu” của em:
For (int i = 0; i < 1.111.111.111; i++)
{
AnhYeuEm = false;
}
Nhấn F7 và chờ kết quả. Đấy, máy tính báo lỗi ngay:
Error C2166: I-value specifies const object.
Nếu anh có lỡ dành quá nhiều thời gian cho máy tính khiến em ghen tị thì cũng xin em hiểu cho vì anh đã lỡ “trao thân gửi phận” cho cái ngành TIN mới HỌC này rồi, cũng như em nói em trót dại yêu gã cù lần như anh vậy mà. Em phải hiểu là cái máy tính sao bằng em được. Khi vui mừng vì vừa giải quyết xong một vấn đề hóc búa nào đó, bất quá anh cũng chỉ ôm và hôn một cái máy tính vô tri vô giác thôi mà. Làm sao nó có được ánh mắt trìu mến và xinh đẹp như của em, đâu có được đôi má ửng hồng, giọng nói ngọt ngào hay bờ môi êm dịu như em. Tóm lại, em là “số một” của anh. Đừng giận anh nữa nhé!!!
Không biết có cô nàng nào đó, sau khi đọc xong bức thư này sẽ nghĩ sao! Nếu cũng là dân IT thứ thiệt, may ra nàng sẽ thấu hiểu nỗi lòng người viết thư. Nếu nàng cũng thuộc loại “IT -i tờ” như tui đây thì nói thiệt: Hiểu chết liền! Chắc thằng bạn tui hết đường năn nỉ.
(---------------------------------------------------------------------------)
****Bức thư tình thứ ...ko ko biết
Em thân yêu !
--Thế là được 3 tháng rồi, từ cái ngày em xù đẹp anh để đi theo tiếng gọi trái tim em, từ ngày đó tới giờ không giây phút nào anh không nghĩ đến em cả, ngay cả khi đang buông rơi gánh nặng trong Toilet anh cũng khẽ giật mình và thầm gọi tên em.
--Nhớ ngày xưa đôi ta yêu nhau thắm thiết, thế mà chỉ dzì một chút tư lợi cá nhân em đã bỏ rơi thằng này để đi theo một thằng boy khác...thằng đó có hơn anh ở điểm nào đâu, chẳng qua nó giàu hơn anh, nó học giỏi hơn anh và nó đẹp trai hơn anh thôi mà...hỏng lẽ dzì dzậy mà em nhẫn tâm để lại vết thương lòng đang từng ngày vón cục trong tim anh hay sao em ?
--Tình anh rung rinh ngọn mía lẽ nào em nỡ chặt gốc bỏ ngọn sao...bây giờ em đi xe hơi rồi đâu còn nhớ chiếc xe máy cũ kỷ này nữa, nhớ những ngày mưa xe tắt máy anh ngồi trên xe dồn số còn em hỳ hục đầy phía sau...lãng mãn thế kia mà em nỡ lòng nào...
--Giờ đây ngồi đọc lại những bức thư em viết cho anh, tình yêu của anh nó cứ nhểu xuống từ mắt lẫn từ mũi...từng giọt từng giọt trông mà thương. Rồi những buổi chiều tà tụi mình thường tay trong tay đi...lụm lon nước ngọt em còn nhớ không, đời sinh viên lận đận nên nhục quá cũng phải làm...kiếm được đồng nào hay đồng ấy, cay đắng tủi nhục cùng nhau chia sẽ vậy mà em cũng dứt áo ra đi, chẳng lẽ bi giờ anh đi lụm lon nước ngọt một mình sao em...quê lắm, đi hai người vẫn đỡ ngại hơn mà em...!
--Ngày em nói câu chia tay sao mà bàng hoàng quá...lời nói của em nhẹ nhàng mà sao anh nghe như tiếng bả chủ đòi tiền nhà vậy, giật thót và buốt nhói con tim...Đang uống ngụm nước, nghe em nói xong câu goodbye anh phụt nước thẳng vô tô cháo lòng đang ăn ngon miệng khiến nó bắn tung tóe vào người các nam thanh nữ tú ngồi cùng bàn. Anh đau nhói cõi lòng, bấy nhiêu ngày tháng bên nhau vậy mà em cứ làm như đi chợ vậy...em “đón” anh về từ những năm anh còn là thằng sinh viên nhà quê...bây giờ đã là năm 2, em “xài” anh đến mức liễu chán hoa chê, nhuỵ đã hương tàn...thế rồi bây giờ em nói câu chia tay. Đã có lúc anh nghĩ đến chuyện tự tử để giữ tấm lòng son sắc và trinh trắng với em nhưng...hình như làm vậy hơi...ngu, nên anh đã quyết định cầm cự tới ngày nào hay ngày đó vậy !
--Giờ đây anh đã không còn em bên cạnh nữa...cuộc sống buồn tẻ và hiu quanh biết bao...ngồi nhớ lại những lần anh đàn em rống, thật là vui vẻ...bây giờ chỉ còn anh trong căn phòng cô vắng !
--Đành phải chúc em hạnh phúc bên thằng boy mới đó.
Thôi nghe em, anh dừng type nghe !
--PS : à mà chiện này nữa, trong lần đi chơi 14-2 năm ngoái em có mượn anh 2000đ mua 2 bịch nước mía (em 1 bịch anh 1 bịch đó)...chỉ hy vọng em sẽ nhớ đế tình anh và cả 2000đ em chưa trả nữa...tạm biệt em yêu !
(-----------------------------------------------------------------------------)
Hay nhỉ? Hehehe.... :hamarneh::hamarneh::hamarneh:
Nếu thấy hay thì thanks cho em nha!
Mọi người đọc thử mấy bức thư này nhé,dùng nó để tỏ tình thì hết ý luôn, hehe (Các bác nào đọc rồi thì thôi nhé):grin::grin::hamarneh::hamarneh::
*Chào em, người con gái anh yêu... như muối tiêu!!!
Cancun một ngày buồn như con chuồn chuồn , tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen. Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay trăng cao tít mít, anh ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh .Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.
Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăncuđơ, không có tiền mà phải xài card.
Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, ủa nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con *** con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui.
Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không". Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em :" Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi , không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa. Về nhà anh không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con *** vàng ...
Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.
(st) :hamarneh::hamarneh:
(----------------------------------------------------------------------------------)
**Em yêu, cục cưng của Anh!
Tiên thư anh ko có gì hơn, chỉ mong em được dồi dào sức khỏe và mãi là cô bé ngây thơ mà anh đã yêu như ngày nào.
Chắc em cũng biết thời gian chúng mình chưa gặp lại nhau cũng quá lâu rồi phải ko em(một ngày rồi mà)? Anh nhớ em nhièu lắm.
Em biết ko, một ngày ko gặp em mà anh thấy nó dài như 24 tiếng vậy. Suốt ngày anh chỉ biết
ngồi buồn ko ăn, ko uống(vì anh nhậu hét tiền rồi), nhưng những lúc đói quá anh đành phải mượn tiền đỡ người quên để ăn đỡ thôi. Cả ngày hôm qua anh chưa có một miếng cơm, li nước nào vào bụng cả mà chỉ toàn là sợi phở với nước Number one thôi em à.Đến khi đem về anh lại càng khổ nhiều hơn nữa, anh chẳng biết đi đâu cả mà chỉ biết một mình thui thủi trong căn phòng sáng trưng nghe nhạc HIP HOP thôi, buồn lắm em à. Suốt đêm ấy anh ko sao ngủ được nhưng những lúc rối quá chịu hổng nổi thì đành phải ngủ thôi. Vậy mà ngủ cũng ko yên nữa, khi anh chỉ mới chợp mắt sau 3h00' thì anh lại thấy bóng em cư luôn hiện về quanh anh, hồn em cứ từ từ đến gần anh, nó dặt dờ dặt dờ rồi lại biến mất như một con quỹ dữ vậy.Sợ quá, thế là anh đanh phải tĩnh dậy và kiếm lấy cây "chả chồi" rồi đập cho no vài phát cho nó đi rồi anh mới ngủ tiếp được.
Thế đấy em à, đời anh là vậy đấy, vắng em là vậy đấy, Thôi giờ ăn cũng đến rồi anh dừng bút nha em. Chào em và mong em hãy đến bên anh(vì anh đang đói)
YÊU EM, EM MÃI LÀ NGUỒN SỐNG CỦA ANH (VÌ CÓ EM ANH MỚI ĐƯỢC ĂN NHIỀU THỨ HƠN)
your love
(st) :grin::grin:
(--------------------------------------------------------------------------------)
***Thư tình của dân IT (@Sevlyorum,kevjn:Anh em học chuyên Tin cũng chưa chắc đã hiểu đâu :grin::grin:)
Tôi vừa nhận được email của thằng bạn đang học công nghệ thông tin được ba năm nay trên thành phố. Nhưng cái mail này nó gửi… lộn địa chỉ. Nội dung trong mail là một bức thư tình có vẻ rất bí ẩn được viết bằng thứ văn chương khô hơn ngói, rối hơn rơm. Đọc xong, tôi chỉ đoán già đoán non là hắn đang bị bạn gái hờn giận vì cái tội ham chơi với cái máy tính, quyên nghĩa vụ chăm sóc tình yêu đôi lứa. Trộm phép nhá báo học tương lai ấy – người ta thường nói mấy ông hay bị đãng trí, gửi lộn mail cho người khác cũng là dấu hiệu của chứng đãng trí – tôi trích một đoạn, mời bà con đọc chơi:..
Em hãy tưởng tưởng anh như là một Process, một Process có nhiều Thread chạy đồng thời: anh học nè, anh viết code, anh cập nhật thông tin nè và anh yêu em nữa nè… Học thì có nhiều cái để học, cập nhật thông tin thì phải liên tục, chính thế mà cái Thread này chiếm rất nhiều thời gian em ạ. Lại còn viết code nữa chứ! Đó là công việc đặc thù cho nghề anh mà, nó lại là công việc chiếm nhiều thời gian nhất, phải phân tích thiết kế nè, rồi mới code, phải test nữa, nếu gặp phải Logic Error thì còn đõ chữ lỡ như gặp phải Algorithm Error thì phải ngồi Debug điên luôn.
Nhưng em đừng vội lo, vì với Thread để yêu em anh đã phải cố gắng Set Priority lên mức cao rồi. Nghĩa là Thread này sẽ có thời gian sử dụng CPU nhiều hơn. Nhưng em biết không, anh phải đồng bộ và phân bố quyền ưu tiên hợp lý giữa các Thread chứ. Chắc em sẽ hỏi, để làm gì? Em hãy nhìn xem, hầu như các Thread đều hỗ trợ cho anh sau ngày làm việc rồi anh kiếm tiền. Hi hi! Chả phải anh đang lo cho tương lai chúng ta sao? Chẳng phải anh đang yêu em còn gì? Thế đấy, đồng thời anh có thêm Thread để yêu em với Priority ở mức cao, tất nhiên không thể để cho Thread nào chiếm được quyền sử dụng toàn bộ thời gian CPU được bởi sẽ gây ra Deadlock. Lúc đó thì Operating System sẽ Kill Process chữa Thread gây nên Deadlock. Nếu Process bị Kill rồi thì các Thread bên trong nó đều ngủm theo và thế là Thread anh yêu em và Set Priority rất cao nhưng phải cẩn thận để tránh xảy ra Deadlock chứ, để từ đó mà chúng ta cứ mãi tồn tại và yêu nhau cho đến khi ở một nơi nào đó vào thời điểm nào đó PostQuitMessage xuất hiện, lúc đó anh sẽ “rước nàng về dinh”. Thiệt đó, là chết liền!!!
Tới đây anh biết chắc em vẫn chưa hài lòng, thến nào em cũng làm nũng và bảo rằng như thế chưa đủ để chứng minh anh yêu em. Lúc nào em cũng nói rằng anh chỉ yêu cái máy tính mà thôi. Hôm nay anh sẽ chứng minh một cách khoa học rằng anh rất yêu em, không gì làm thay đổi được và không thể thông minh hơn con người vì nó không biết nói xạo. Vậy hôm nay anh sẽ dùng máy tính để chứng minh tình yêu của anh cho em thấy nhé.
Giả sử anh có 1 biến như sau:
Static const bool AnhYeuEm = true;
Và bây giờ thử những điều nghi ngờ của em nhé:
If ((anhmaiyeumaytinh = = true ll (anhgapnguoicongaikhacdephonem = = true) ll (vanhieucaikhacnua))
{
AnhYeuEm = false;
}
Hay em có lặp đến 1.111.111.111 con *** đốm đi chăng nữa các cái “nếu” của em:
For (int i = 0; i < 1.111.111.111; i++)
{
AnhYeuEm = false;
}
Nhấn F7 và chờ kết quả. Đấy, máy tính báo lỗi ngay:
Error C2166: I-value specifies const object.
Nếu anh có lỡ dành quá nhiều thời gian cho máy tính khiến em ghen tị thì cũng xin em hiểu cho vì anh đã lỡ “trao thân gửi phận” cho cái ngành TIN mới HỌC này rồi, cũng như em nói em trót dại yêu gã cù lần như anh vậy mà. Em phải hiểu là cái máy tính sao bằng em được. Khi vui mừng vì vừa giải quyết xong một vấn đề hóc búa nào đó, bất quá anh cũng chỉ ôm và hôn một cái máy tính vô tri vô giác thôi mà. Làm sao nó có được ánh mắt trìu mến và xinh đẹp như của em, đâu có được đôi má ửng hồng, giọng nói ngọt ngào hay bờ môi êm dịu như em. Tóm lại, em là “số một” của anh. Đừng giận anh nữa nhé!!!
Không biết có cô nàng nào đó, sau khi đọc xong bức thư này sẽ nghĩ sao! Nếu cũng là dân IT thứ thiệt, may ra nàng sẽ thấu hiểu nỗi lòng người viết thư. Nếu nàng cũng thuộc loại “IT -i tờ” như tui đây thì nói thiệt: Hiểu chết liền! Chắc thằng bạn tui hết đường năn nỉ.
(---------------------------------------------------------------------------)
****Bức thư tình thứ ...ko ko biết
Em thân yêu !
--Thế là được 3 tháng rồi, từ cái ngày em xù đẹp anh để đi theo tiếng gọi trái tim em, từ ngày đó tới giờ không giây phút nào anh không nghĩ đến em cả, ngay cả khi đang buông rơi gánh nặng trong Toilet anh cũng khẽ giật mình và thầm gọi tên em.
--Nhớ ngày xưa đôi ta yêu nhau thắm thiết, thế mà chỉ dzì một chút tư lợi cá nhân em đã bỏ rơi thằng này để đi theo một thằng boy khác...thằng đó có hơn anh ở điểm nào đâu, chẳng qua nó giàu hơn anh, nó học giỏi hơn anh và nó đẹp trai hơn anh thôi mà...hỏng lẽ dzì dzậy mà em nhẫn tâm để lại vết thương lòng đang từng ngày vón cục trong tim anh hay sao em ?
--Tình anh rung rinh ngọn mía lẽ nào em nỡ chặt gốc bỏ ngọn sao...bây giờ em đi xe hơi rồi đâu còn nhớ chiếc xe máy cũ kỷ này nữa, nhớ những ngày mưa xe tắt máy anh ngồi trên xe dồn số còn em hỳ hục đầy phía sau...lãng mãn thế kia mà em nỡ lòng nào...
--Giờ đây ngồi đọc lại những bức thư em viết cho anh, tình yêu của anh nó cứ nhểu xuống từ mắt lẫn từ mũi...từng giọt từng giọt trông mà thương. Rồi những buổi chiều tà tụi mình thường tay trong tay đi...lụm lon nước ngọt em còn nhớ không, đời sinh viên lận đận nên nhục quá cũng phải làm...kiếm được đồng nào hay đồng ấy, cay đắng tủi nhục cùng nhau chia sẽ vậy mà em cũng dứt áo ra đi, chẳng lẽ bi giờ anh đi lụm lon nước ngọt một mình sao em...quê lắm, đi hai người vẫn đỡ ngại hơn mà em...!
--Ngày em nói câu chia tay sao mà bàng hoàng quá...lời nói của em nhẹ nhàng mà sao anh nghe như tiếng bả chủ đòi tiền nhà vậy, giật thót và buốt nhói con tim...Đang uống ngụm nước, nghe em nói xong câu goodbye anh phụt nước thẳng vô tô cháo lòng đang ăn ngon miệng khiến nó bắn tung tóe vào người các nam thanh nữ tú ngồi cùng bàn. Anh đau nhói cõi lòng, bấy nhiêu ngày tháng bên nhau vậy mà em cứ làm như đi chợ vậy...em “đón” anh về từ những năm anh còn là thằng sinh viên nhà quê...bây giờ đã là năm 2, em “xài” anh đến mức liễu chán hoa chê, nhuỵ đã hương tàn...thế rồi bây giờ em nói câu chia tay. Đã có lúc anh nghĩ đến chuyện tự tử để giữ tấm lòng son sắc và trinh trắng với em nhưng...hình như làm vậy hơi...ngu, nên anh đã quyết định cầm cự tới ngày nào hay ngày đó vậy !
--Giờ đây anh đã không còn em bên cạnh nữa...cuộc sống buồn tẻ và hiu quanh biết bao...ngồi nhớ lại những lần anh đàn em rống, thật là vui vẻ...bây giờ chỉ còn anh trong căn phòng cô vắng !
--Đành phải chúc em hạnh phúc bên thằng boy mới đó.
Thôi nghe em, anh dừng type nghe !
--PS : à mà chiện này nữa, trong lần đi chơi 14-2 năm ngoái em có mượn anh 2000đ mua 2 bịch nước mía (em 1 bịch anh 1 bịch đó)...chỉ hy vọng em sẽ nhớ đế tình anh và cả 2000đ em chưa trả nữa...tạm biệt em yêu !
(-----------------------------------------------------------------------------)
Hay nhỉ? Hehehe.... :hamarneh::hamarneh::hamarneh:
Nếu thấy hay thì thanks cho em nha!