PDA

View Full Version : tếng nói của sự im lặng (Stillness Speaks)



thelastvag
24-11-2009, 08:21 PM
MỤC LỤC
Chương 1. Im lặng và an bình
Chương 2. Sau giới hạn của trí tuệ biết suy nghĩ
Chương 3. Cái tôi vị kỷ
Chương 4. Thời điểm hiện tại
Chương 5. Bạn thực sự là ai?
Chương 6. Chấp nhận và buông xuôi
Chương 7. Thiên nhiên
Chương 8. Các mối quan hệ
Chương 9. Cái chết và vĩnh hằng
Chương 10. Nỗi khổ và kết thúc nỗi khổ

MỞ ĐẦU
Một người thầy tâm linh thực sự không cần phải dạy điều gì đó theo ý nghĩa thông thường của từ này. Ông ta không cần trao hay bổ sung cho bạn gì cả - không cần tới thông tin, không cần tới niềm tin, không cần tới hình mẫu hành vi của bạn. Chức năng duy nhất của người thầy như vậy là giúp cho bạn phế bỏ những gì ngăn cản bạn khỏi chân lý, rằng bạn đã là ai, và rằng bạn đã biết thực chất của mình ở chiều sâu nhất. Người thầy tâm linh được cần đến để khai mở và làm lộ diện cho bạn cái nhịp điệu của chiều sâu bên trong, nó cũng là sự tĩnh tại.
Nếu bạn tới người thầy tâm linh - hoặc tới cuốn sách này - để tìm kiếm những ý tưởng kích thích, tìm kiếm các lý thuyết, niềm tin, tìm kiếm những cuộc tranh luận lý trí, thế thì bạn sẽ thất vọng. Nói cách khác, nếu bạn tìm kiếm thức ăn cho tâm trí thì bạn sẽ không tìm thấy. Ngoài ra, khi đó bạn sẽ để mất cái thực chất nhất của luận thuyết này, thực chất của cuốn sách, nó không ở trong những từ ngữ của cuốn sách, nó ở trong bản thân bạn. Quả là tốt, nếu bạn hiểu được điều này và cảm nhận được nó, khi đó bạn sẽ đọc cuốn sách này. Bạn nên nhớ rằng, các từ ngữ - không có gì nhiều hơn là những thứ chỉ dẫn. Cái gì mà các từ ngữ chỉ tới không thể tìm thấy trong thế giới các ý nghĩ, thế mà chỉ bên trong nhịp điệu riêng của mình, nó trải rộng sâu sắc hơn nhiều so với ý nghĩ và nó vĩ đại vô cùng. An bình sống, rung động - đây chỉ là một trong những thuộc tính đặc trưng của phép đo đó. Như vậy, nếu như trong thời gian đọc, bạn cảm thấy rằng trong mình tràn ngập sự tĩnh tại bên trong - điều này có nghĩa là cuốn sách làm được công việc của mình và thực hiện chức năng của mình tựa như người thầy của bạn: cuốn sách nhắc nhở bạn về điều bạn là người thế nào, và chỉ cho bạn con đường quay trở lại, về nhà!
Đây là cuốn sách mà không nên đọc nó một mạch từ đầu đến cuối, rồi cho qua. Bạn hãy sống cùng với cuốn sách, bạn hãy cầm nó thường xuyên hơn. Nhiều độc giả sẽ cảm thấy rằng, sau mỗi một số dòng sẽ trở nên khao khát hoàn toàn tự nhiên ngừng nghỉ việc đọc, tạo ra một khoảng trống, tái thể hiện các dòng đã đọc qua và đắm chìm trong sự an bình của họ. Mọi lần, khi điều đó diễn ra, tốt nhất là nên dừng việc đọc lại. Cứ để cho cuốn sách này làm phận sự của mình, cứ để cho nó thức tỉnh bạn, lôi kéo bạn ra khỏi bánh xe già cũ của tư duy ước định buồn chán và lặp đi lặp lại vô cùng.
Hình thức cuốn sách này có thể được xem như sự phục sinh của một trong những dạng cổ nhất của các học thuyết tâm linh, tồn tại đến ngày nay ở dạng các bản ghi - các bản kinh (sutra) của Ấn Độ cổ. Sutra - đó là những chỉ dẫn rất hàm súc và rõ ràng hướng tới chân lý, nó có dạng các châm ngôn hoặc cách ngôn, trong đó không chứa quan niệm phức tạp nào. Ở dạng sutra đã được ghi lại những học thuyết thiêng liêng thời kỳ đầu. Các kinh Veda, Upanishad, những lời nói của Đức Phật cũng đã được ghi lại như vậy. Các châm ngôn, ngụ ngôn của Đức Chúa, nếu chúng được tẩy bỏ văn cảnh trần thuật, cũng có thể liệt vào sutra. Dạng như vậy cũng có mặt ở luận thuyết nổi tiếng chứa trong Đạo Đức Kinh của Lão Tử - một cuốn sách anh minh của Trung Hoa cổ đại. Ưu thế của sutra nằm ở chỗ ngắn gọn. Nó không lôi kéo trí não suy nghĩ nhiều hơn là điều đó cần thiết. Lưu ý rằng, những gì mà sutra không nói ra có thể còn quan trọng hơn những điều được đề cập đến. Các điều và các đoạn văn của cuốn sách này, được thực hiện ở dạng sutra, đặc biệt được trình bày nổi bật trong chương 1 (“Im lặng và an bình”), chỉ chứa đựng những châm ngôn, ý tưởng, câu nói... mở đầu ngắn gọn nhất. Thực chất của cả cuốn sách nằm ở chương 1, hoàn toàn có khả năng là một số độc giả bị cuốn hút chính tại đó.
Cũng như các sutra cổ, các đoạn viết chứa trong cuốn sách này là thầm kín và xuất phát từ trạng thái tri giác mà chúng ta gọi là an bình, yên bình, im lặng hoặc yên tĩnh. Nhưng khác với các sutra cổ, các đoạn viết ở đây không thuộc một tôn giáo nào và không liên quan đến một tập tục tâm linh nào. Tuy vậy, toàn bộ nhân loại có sự tiếp cận trực diện nhất tới nội dung của chúng. Đồng thời, ở đây có bổ sung thêm sắc thái khẩn thiết vào các đoạn văn. Sự chuyển hoá ý thức nhân loại không nhiều hơn là sự xa xỉ, có nghĩa là đạt đến điều đó chỉ đối với một số cá nhân riêng rẽ. Sự chuyển hoá đó là cần thiết, nếu chỉ khi nhân loại không thèm khát huỷ diệt chính mình. Hiện thời đang mạnh lên cả tính rối loạn chức năng của tư duy cũ lẫn sự tăng nhanh tư duy mới. Thật là nghịch lý, nhưng trên hành tinh chúng ta mọi thứ đang xảy ra đồng thời cả tốt hơn và xấu hơn, cho dù những điều trở thành xấu hơn - rõ nét hơn, bởi vì có nhiều “tiếng ồn” tạo ra.
Đương nhiên, cuốn sách này cũng sử dụng các từ ngữ, mà trong quá trình đọc thì trí tuệ của bạn sẽ biến thành những ý nghĩ. Nhưng đó sẽ không phải là những ý nghĩ bình thường - không có điểm cuối lặp lại, khuấy động, chỉ dùng cho chính bản thân, lớn tiếng yêu cầu chú ý tới bản thân. Cũng như một người thầy tâm linh thực sự, cũng như các bản kinh cổ, những ý nghĩ trong cuốn sách này không lên tiếng “Hãy nhìn lên tôi”, mà chúng nói “Hãy nhìn vào tôi”. Bởi vì những ý nghĩ đó tới từ im lặng, và ở chúng có một sức mạnh - sức mạnh có thể dẫn bạn quay trở lại thứ im lặng mà từ đó ý nghĩ đã tới. Im lặng như vậy - đây còn là sự tĩnh tại bên trong, mà im lặng và tĩnh tại là bản chất Tồn Tại của bạn. Chính an bình bên trong đó sẽ chuyển hoá và cứu vớt thế giới này.  
 
 

Chương 1
IM LẶNG VÀ AN BÌNH
Khi bạn mất tiếp xúc với im lặng bên trong, thế thì bạn mất tiếp xúc với bản thân mình. Khi bạn mất tiếp xúc với bản thân mình, thế thì bạn mất bản thân trong thế giới này.
Chính cảm giác bản thân thầm kín của bạn, cảm giác - bạn là người như thế nào, không tách rời khỏi im lặng. Đó là thực chất Tôi Là, nó sâu sắc hơn nhiều so với tên gọi và hình dạng.
~
Im lặng - đó là bản chất tự nhiên của bạn. Im lặng là gì? Đó là không gian nhận biết của bạn, trong nó các từ ngữ của trang này được tiếp thụ và trở thành những ý nghĩ. Thiếu sự nhận biết đó sẽ không có sự tiếp thụ, không có những ý nghĩ, không có thế giới.
~
Bạn là nhận biết, được trá hình thành một cá nhân.
~
Tiếng ồn suy nghĩ bên trong là cái tương đương của nhiễu tạp bên ngoài. Cái tương đương của im lặng bên ngoài - đó là an bình bên trong.
Khi xung quanh bạn bắt đầu bất cứ một sự im lặng nào thì bạn hãy lắng nghe nó. Điều này có nghĩa đơn thuần là để ý đến nó. Hãy tập trung chú ý lên nó. Việc nghe im lặng khêu gợi bên trong bạn nhịp điệu an bình, bởi vì bạn có thể nhận biết im lặng chỉ qua an bình.
Lưu ý rằng, vào thời điểm khi bạn nhận thấy im lặng xung quanh mình thì bạn đừng suy nghĩ. Bạn nhận biết, nhưng đừng suy nghĩ.
~
Khi bạn bắt đầu nhận biết im lặng, ngay lập tức xuất hiện trạng thái sẵn có bên trong. Bạn hiện diện. Bạn ra khỏi giới hạn hàng ngàn năm của sự ước định nhân loại.
~
Bạn nhìn lên cây, nhìn lên bông hoa, nhìn lên thảo mộc. Cứ để nhận biết của bạn buông xuống chúng. Chúng an bình làm sao, gốc rễ chúng ăn sâu vào Thực Tại làm sao. Hãy cho phép thiên nhiên dạy bạn về an bình.
~
Khi bạn nhìn lên cây và cảm thấy nó an bình, thế thì bạn trở nên an bình. Bạn liên kết với nó ở mức độ rất sâu sắc. Bạn cảm thấy thống nhất với cái mà bạn tiếp nhận trong an bình và qua an bình. Cảm nhận thống nhất của mình với tất cả - đó là tình yêu thực sự.
~
Im lặng - một trợ thủ tốt, nhưng để tìm được an bình thì bạn không cần đến nó. Ngay cả khi có sự ồn ào nào đó, bạn vẫn có thể nhận biết an bình, nó ở phía sau tiếng ồn, nó là không gian mà từ đó phát sinh tiếng ồn. Đó chính là không gian bên trong của nhận biết thuần khiết, tự ý thức về bản thân.
Bạn có thể bắt đầu nhận biết cái ý thức là nền tảng đầu tiên của tất cả tri giác cảm nhận của bạn, của tất cả suy nghĩ của bạn. Nhận biết ý thức - đó là sự xuất hiện an bình bên trong.
~
Một tiếng ồn bất kỳ, làm cho bạn ra khỏi trạng thái bình tâm, có thể có ích như im lặng. Tại sao? Qua sự gạt bỏ kháng cự bên trong của mình đối với tiếng ồn đó, qua sự cho phép tiếng ồn hiện diện như nó vồn thế. Sự chấp nhận đó cũng đưa bạn vào xứ sở của thế giới bên trong, điều đó cũng là an bình.
Khi bạn chấp nhận thời điểm đó một cách sâu sắc như nó vồn thế - không quan trọng là nó có hình dạng nào - bạn sẽ an bình, bạn sẽ tĩnh tại toàn bộ.
~
Bạn hãy chú ý đến các khoảng trống - khoảng thời gian giữa hai ý nghĩ, không gian im lặng ngắn ngủi giữa các từ trong khi nói chuyện, giữa các âm thanh của đàn piano hoặc sáo, hay khoảng thời gian giữa hơi thở vào và thở ra.
Nếu bạn chú ý đến các khoảng trống đó, nhận biết “cái gì đó” hình thành - đơn thuần bằng nhận biết. Nhịp điệu vô định hình của ý thức thuần khiết xuất hiện ngay từ bên trong bạn và thay thế sự đồng nhất với hình dạng.
~
Thông minh thực sự hoạt động một cách im lặng. An bình - nó ở nơi có sáng tạo và lời giải các vấn đề.
~
Phải chăng im lặng chỉ là vắng mặt tiếng ồn và nội dung? Không phải vậy, đó là bản thân thông minh - đó là dạng nhận biết, nó làm cơ sở cho mọi thứ mà từ đó sinh ra tất cả hình dạng. Làm sao điều đó có thể bị tách rời khỏi điều bạn là ai?
Hình dạng mà bạn suy nghĩ, bạn là - phát sinh từ điều đó và được duy trì bởi nó.
Đó là bản chất của các thiên hà, của ngọn cỏ bất kỳ, của tất cả bông hoa, của cây cối, của chim chóc và của những hình dạng khác.
~
Im lặng - đó là thứ duy nhất trong cả vũ trụ không có hình dạng. Đó là cái tịnh không, và nó không tách rời khỏi thế giới này.
~
Khi bạn nhìn lên cây cối hay con người - nhìn trong an bình, thế thì ai đang nhìn? Cái gì đó sâu sắc hơn một cá nhân. Nhận biết nhìn lên vật sáng tạo của mình.
Trong Kinh Thánh nói rằng, Thượng Đế đã tạo ra thế giới và nhìn thấy nó tốt đẹp làm sao. Chính là điều đó bạn thấy khi nhìn từ sự an bình, không kèm theo suy nghĩ.
~
Bạn cần biết nhiều hơn? Lẽ nào một dung lượng thông tin lớn hơn hay một máy tính nhanh hơn, hoặc sự phân tích thông minh, khoa học hơn sẽ cứu vớt thế giới? Lẽ nào bây giờ nhân loại không cần sáng suốt nhiều hơn?
Nhưng sáng suốt là gì và tìm nó ở đâu? Sáng suốt đến cùng với khả năng có an bình. Bạn đơn thuần nhìn và nghe. Không cần làm gì nhiều hơn. Khi bạn an bình, khi bạn đơn thuần nhìn và nghe, điều đó sẽ đẩy mạnh thông minh bên trong bạn thoát khỏi những khái niệm. Cứ để cho an bình dẫn dắt bạn trong từ ngữ và công việc.


(còn tiếp ...)