View Full Version : Truyện cười dân gian Việt Nam
Snowdrop
05-04-2007, 04:50 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/baby.gifhttp://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/tcdg.jpghttp://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/he_o.jpg
Snowdrop
05-04-2007, 04:53 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/040714b.gifQuan lớn mua vàng
Theo lệ ngày xưa, ai làm quan thì mua món gì chỉ phải trả nửa giá tiền, trừ mua vàng phải trả đủ.
Một ông quan nọ vừa đến nhậm chức, bảo hiệu bán vàng đem hai lạng đến bán cho ngài. Chủ hiệu vàng nghe tiếng quan dỡ như cọp, mới bẩm:
- Vàng mỗi lạng thực giá sáu chục đồng, song quan lớn thì trả một nửa cũng được.
Quan cầm hai lạng vàng xem, rồi ung dung bỏ một lạng vào túi. Chủ hiệu tưởng quan chỉ mua có một lạng, còn lạng kia trả lại, nên khi quan vào nhà trong, anh ta vẫn đứng đấy đợi trả tiền. Hồi lâu quan ra, thấy vậy mới hỏi;
- Mua bán xong rồi còn đứng đấy làm gì?
Chủ hiệu vàng đáp :
- Con chờ quan lớn trả tiền cho.
Quan bảo:
- Tiền trả rồi, còn đòi gì nữa?
Chủ hiệu vàng đáp:
- Hai lạng, quan trả lại một lạng, lấy một lạng.
Quan nổi giận:
- Nhà người lạ thật! Nhà ngươi bảo ta trả một nửa cũng được. Ta mua hai lạng, nhưng chỉ lấy một, trả lại một chẳng phải là đã trả một nửa là gì!
Snowdrop
05-04-2007, 04:58 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_170502b.gifQuan sắp đánh bố
Một anh lính lệ tính cương trực, thấy quan huyện làm nhiều điều trái mắt, thường hay chế nhạo. Quan vẫn định bụng trị. Một hôm, có người đến vu cho anh ta ăn tiền ở ngoài chợ. Quan mừng thầm có có dịp báo thù, liền cho đi bắt về.
Anh lính lệ về, dắt cả thằng con đi theo. Quan vừa trông thấy, đập bàn, thét:
Ä Ðánh! Ðánh! Ðánh cho nó chừa cái tật ăn hối lộ đi!
Anh lính lệ ngoảnh lại thủng thỉnh bảo con:
- Con đứng lui ra. Quan sắp đánh bố đấy!
Snowdrop
05-04-2007, 05:02 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/nb_120701b.gifÔng huyện với ông đồ
Có anh học trò thi đậu ông đồ ở đâu tới xứ chỗ ông huyện nhậm để dạy học, mà hay làm ra vẻ ông đồ lắm, đờn địch chơi bời phong lưu, ông huyện không ưa mới làm một bài thơ biếm chơi rằng:
Tú tài đỗ những khoa mô?
Làm tích trong nhà mặt tỉnh khô.
Con trẻ ngất ngơ kêu cậu cống,
Mụ già nhóc nhách gọi cha đồ.
Ngày dài đờn phím nghe inh ỏi,
Buổi vắng thơ ngâm tiếng ầm ồ.
Ai khiến tới đây làm bậy bạ?
Khen cho phổi lớn quá mơ hồ.
Ông đồ nghe được thì bộ (hoạ) lại như vầy:
Biển rộng mênh mông dễ cạn khô.
Tuy chửa vẻ vang quyền cậu cống,
Song đà tỏ rõ mặt ông đồ.
Nhờ chút ơn Nghiêu nhuần phơi phới,
Sá chí muôn Chích sủa ồ ồ.
Căm loài thạc thử lòng tham cha,
Ðố khoét cho tao lúa hết bồ.
Snowdrop
05-04-2007, 05:07 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_120707b.gifQuan lái lợn làm
cụ trong dân
ở hạt nọ, có một tên nghị viên họ Lại, xây một cái sinh phần đẹp. Tên này giàu có vì làm nghề lái lợn và rất hống hách. Nhiều người ghét hắn.
Một đêm, không rõ ai đã đề đôi câu đối sau ở sinh phần hắn:
- Rực rỡ mé đường Tây, kẻ lại người qua, ca tụng sinh phần quan lớn Lại (quan lái lợn).
- Vang lừng trong thân Bắc, trên kinh dưới rái, một lòng tôn trọng cụ trong dân (rận trong cu).
Snowdrop
05-04-2007, 05:10 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_170507b.gifCấu đối có chí khí.
Ông huyện đi dọc đường, gặp thằng con nít đi học về, mới kêu mà ra câu
hỏi rằng :
- Tự là chữ, cất dằn đầu, chữ tử là con, con nhà ai đó?
Ðứa học trò chí khí đối lại liền :
- Vu là chưng, cất ngang lưng, chữ đinh là đứa, đứa hỏi ta chi?
Ông huyện nghe biết đứa có chí khí, tức lắm mà không làm gì được.
Snowdrop
05-04-2007, 05:12 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_170502b.gifQuan rẻ thối
Có một ông quan huyện thấy cần phải đi hành hạt để xem dân tình trong huyện đối với mình ra sao. Chọn ngày lành tháng tốt quan lên đường. Ðể cho oai, quan bắt dân phi phải khiêng mình bằng một chiếc võng đòn con thật đẹp. Lại thêm một chiếc lọng xanh do một cậu lính vác cho ra vẻ. Ngày ấy là phiên chợ huyện. Quan muốn dạo chợ. Sắp đến đầu chợ, quan nghe trong một nhà bên phố, tiếng chồng bảo vợ:
- Bà mày hôm nay không mua thịt chớ thịt rẻ lắm. Một quan phải hai người người gánh. Quan thịt rẻ thối như thế không biết đường mà mua.
Nói xong chị ta còn đay lại: "Quan rẻ thối"
Quan huyện biết lão này chửi xỏ mình, tức quá nhưng không biết trị làm sao được. Thấy lính hầu và dân phu có vẻ đắc ý cười tủm, quan tức quát chạy thẳng, không dạo chợ nữa.
Snowdrop
05-04-2007, 05:15 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_041004b.gifẺ đầu vua
Một ông lý, miệng lúc nào cũng lu loa: "Có quan phụ mẫu ở trên đầu".
Thằng bé - con ông - mới dăm bảy tuổi, một hôm thóc mách hỏi bố:
- Ai ở trên đầu cha?
- Quan phụ mẫu.
- Quan phụ mẫu là ai?
- Là quan huyện.
- Trên quan huyện là ai?
- Là quan tỉnh.
- Trên quan tỉnh là ai?
- Là các quan trong triều.
- Trên các quan trong triều là ai?
- Là vua.
- Trên vua là ai?
Ông lý bí. Nhưng sực nhớ mỗi khi đi xem tuồng, thấy vai vua ra sân khấu, khi nào cũng đội mũ có thêu hình hai con rồng chầu một cái hình tròn.
Ông đáp:
- Là con rồng.
- Thế con rồng mót đi ẻ, ẻ đầu vua à?!
Snowdrop
05-04-2007, 05:18 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_240715b.gifPhép lạ của nàng dâu
Thấy con dâu mới cưới về được vài tháng đã xanh xao vàng vọt, bố mẹ chồng để ý theo dõi mới biết nàng dâu vì giữ lễ phép với mình, phải nhịn đánh rắm nên mới như thế.
- Thì con cứ việc đánh đi tội gì mà nhịn cho nó khổ!
Bố chồng bảo thế, nhưng cô dâu cho biết cái rắm của cô đánh đâu phải bình thường, mọi đồ đạc phải khuân ra hết và mọi người phải lánh xa không thì hư hại. Ông bèn bảo mọi người làm theo y lời. Và cuối cùng một tràng rắm phát ra như tiếng sấm, căn nhà nghe tiếng răng rắc như có một trận gió mạnh lướt qua. Một hồi lâu mới mở cửa, người ta còn thấy cái hũ treo ở xà nhà vì quên khuấy, mà vẫn còn lúc lắc dữ dội. Từ đó bố chồng nhìn nàng dâu bằng con mắt khác trước, nếu không muốn nói là... kính nể.
Một hôm trên đường đi chợ ông thấy có toán lính chừng vài trăm người đang ra sức đẩy một chiếc thuyền rồng bị mắc cạn trên bãi lầy. Nhưng bao lần tiếng "Hò khoan" cất lên, thuyền vẫn không nhúc nhích. Sốt ruột, ông buột miệng: "Hò khoa hò uậy, không bằng rắm dậy dâu tôi!"
Bị bắt về tội ngạo mạn ông đành cho biết "cái lạ" của nàng dâu. Lập tức, họ bảo ông đưa về để mời cô ra giúp kẻo chậm trễ việc quan. Thế rồi trước mũi thuyền rộng, chị con dâu chổng mông làm một tràng rắm. Chiếc thuyền lao vùn vụt xuống nước. Quan lính nhìn nhau lác mắt.
Snowdrop
05-04-2007, 05:21 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_041013b.gifRắm của con đấy ạ
Một bà huyện đến chơi nhà chị em, cùng đi có anh đầy tớ theo hầu. Ðương ngồi trò chuyện đông đủ, bà huyện bỗng vãi rắm ra. Anh đầy tớ đứng hầu sau lưng, vội bưng miệng cười. Lúc bấy giờ bà lớn tẽn lắm, nhưng cũng không dám nói gì.
Về đến dinh, bà mới gọi anh đày tớ vào buồng mắng một thôi một hồi:
- Ðồ ngu! Ðồ ăn hại! Không ra thể thống gì cả! Như người ta thì mày nhận là của mày, có được không? Ðằng này mày lại nhe răng ra mà cười như con khỉ! Bà lại đánh tuốt xác ra bây giờ!
Anh đầy tớ sợ mất vía, vội lui ra, rồi chạy một mạch đến nhà kia, thanh minh với mọi người:
- Bẩm các bà! Cái rắm bà con đánh lúc nãy là của con đấy ạ!
Snowdrop
05-04-2007, 05:23 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_240731b.gifQuan sợ ai
Ông quan nọ hống hách hay đánh người, tưởng chừng như không ai to hơn mình nữa. Một hôm, trời mưa, quan rỗi việc bắt chuyện với anh lính hầu cho qua thì giờ. Anh lính hầu mới thủ thỉ hỏi, có vẻ nịnh:
- Bẩm, từ khi ra làm việc, quan có sợ ai không ạ?
Quan vuốt râu tự nói:
- Ta làm quan chỉ đấng minh quân mà thôi.
- Bẩm, thế ông vua ngày nay có phải đấng minh quân không ạ?
- Thằng này hỏi hay chửa? Không phải minh quân, sao lại làm được vua?
- Bẩm vua có sợ ai không ạ?
- Vua là Thiên tử, còn sợ ai nữa?
Anh lính ngẫm nghĩ một lúc, rồi thưa:
- Bẩm, con tưởng Thiên tử là con trời thì còn phải sợ trời chứ ạ!
- ừ, thì sợ trời, nhưng trời thì không sợ ai cả.
- Bẩm, con tưởng trời thì phải sợ mây, mây có thể che kính trời.
Nghe nó hỏi cũng có lý, quan bèn hỏi gặng:
- Thế mày bảo mây có sợ ai không?
- Bẩm, mây sợ gió, gió thổi bạt mây.
- Thế gió sợ ai?
- Bẩm gió sợ bức tường, tường cản gió lại.
- Bức tường sợ ai?
- Bức tường sợ chuột cống, chuột cống khoét đổ tường.
- Chuột cống sợ ai?
- Chuột cống sợ mèo.
- Mèo sợ ai?
- Mèo sợ chó.
- Chó sợ ai?
- Bẩm chó mà cắn càn thì có ngày người ta vác gậy đánh chết ạ!
Snowdrop
05-04-2007, 05:26 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/021001b.gifKhỉ hiểu tiếng người
Có một ông quan nọ nuôi một con khỉ rất khôn ngoan. Một người hành nghề xiếc muốn trổ tài với chủ nhà, nói rằng y có thể làm cho khỉ cười, khỉ khóc được. Quan hứa sẽ thưởng tiền cho anh ta nếu anh ta thực hiện được theo lời nói.
Ðược sự thoả nguyện của quan, anh ta đến thì thầm bên tai phải con khỉ, khỉ cúi đầu chăm chú nghe, rồi bỗng nhiên cười khà khà. Anh ta lại thì thầm bên tai trái, khỉ đột nhiên khóc nức nở. Ðến khi anh ta qua tai phải nói lần thứ hai, khỉ hoảng hốt chạy vào rừng, mất tích.
Thế là quan mất con khỉ. Chẳng những không thưởng tiền cho anh ta, quan lại còn đòi bồi thường công lao dã nuôi khỉ bấy lâu. Anh không chịu, cãi lại vì đã thực hiện đúng như lời đã nói với chủ nhân. Lời qua tiếng lại, nội vụ được đưa ra toà. Toà thẩm vấn anh xiếc:
- Tại sao nói mà khỉ cười?
- Thưa, tôi nói quan và đồng nghiệp là những người thanh liêm, mẫn cán nhất nước.
- Thế tại sao anh nói mà khỉ lại khóc?
- Tôi nói, thần dân dưới sự cai trị của các ngài đều đói rách cùng cực.
- Thế anh nói gì mà khỉ lại bỏ chạy vào rừng?
- Dạ thưa, tôi nói: Khỉ có muốn làm vợ quan không?
Snowdrop
05-04-2007, 05:28 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/040703b.gifĂn no, to bãi.
Một vùn nọ, dên kêu ca đói kém, thiếu thốn mọi bề. Ðể kiểm tra tình
hình thực tế, quan đích thân xuống thăm. Quan không cần đi vào nhà dân
chúng để hỏi han, vì quan thừa biết họ sẽ không khai thật. Quan ra đồng,
chỗ dân thường phóng uế.
Sau khi xem xét kỹ lưỡng nhiều nơi quan cho tập họp dân lại rồi phán:
- Ðứa nào kêu đói nữa, tao chém đầu! Tụi bây hãy ra đồng mà xem, đồng nào
đống ấy to tướng. Người đời thường nói: "¡n no to bãi". Tụi bây kêu đói
sao bãi tụi bây lại to vậy? Toàn là một bọn láo toét!
Snowdrop
05-04-2007, 05:29 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_180602b.gifQuan và thằng ăn trộm
Lời khai của những người mất trộm, lão huyện thấy đây là một vụ trộm to.Lão sinh lòng tham. Chờ cho những người mất trộm về rồi, lão bắt tên trộm đem nộp cho lão tất cả số tiền và đồ vật đã trộm được, rồi tha về. Từ đó lão huyện quen mùi, hễ thấy đấu mất trộm là kêu ngay tên trộm kia đến, bắt nạp tiền, bằng không lão trị tội. Có đám tên trộm ấy không lấy, nhưng khỏi bị hạch sách lôi thôi, hắn cũng phải lễ quan cho yên tâm.
Về sau tên trộm nghĩ ra một cách: mỗi lần trước khi đi ăn trộm, hắm đến trình quan. Khi đã lấy trộm được rồi, hắm đem nộp quan những vật quý. Tuy vậy lão huyện vẫn chưa mãn nguyện. Lão muốn cùng đi với tên trộm để chính mắt nhìn thấy những thứ lấy được. Song trước khi đi lão đòi tên trộm đến thử tài cho chắc.
Lão bảo tên bợm:
- Mày có tài ăn trộm vậy mày thế nào lấy được cái quần lĩnh vợ tao đang mặc, thì tao cho là tài. Nhưng tao phải cùm mày ở nhà giam, xem mày có tháo được cùm để ăn trộm không. Mày bằng lòng chứ?
- Bẩm quan, quan đã thương đến con, con không dám chối từ.
... Sáng hôm sau, lão huyện đến nhà giam, thấy tên trộm đã lấy được quần vợ mình rồi. Lão lấy làm phục lắm. Lão bảo tên bợm: "Thôi từ nay ta sẽ theo mày đi..."
Ðêm mồng một Tết, tên trộm đưa lão huyện đến một nhà giàu nọ. Hắn đục tường. Cả nhà ngủ say. Hai đức chui vào. Thấy trên bàn thờ còn khói hương nghi ngút và rượu thịt bày đầy, tên trộm bưng xuống: "Mời quan xơi". Hắn nói nhỏ với lão huyện :
- Quan cứ việc ăn uống cho thoả thích, tôi đi rờ một mình, lấy được gì chuyển ra, khi nào đầy gánh.
Snowdrop
05-04-2007, 05:31 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_041026b.gifKiện ruồi
Có một anh thật thà chất phác, nhiều khi thật thà chất phác đến nỗi ngớ ngẩn. Năm nọ đến bữa giỗ cha, anh ta mua thịt, gạo nếp về làm cỗ cúng. Mâm cỗ vừa đặt lên bàn thờ, nén hương chưa kịp thắp thì mấy con ruồi láo xược đã dám bậu lên bát nọ, đĩa kia rồi. Anh ta cho là bầy ruồi vô phép, liền làm đơn đến cửa quan kiện.
Nghe anh ta phân xử đầu đuôi, quan phán:
- Từ nay hễ thấy ruồi đậu ta cho phép mày đập.
Nào ngờ, quan vừa xong, một con ruồi từ đâu bay tới, đậu giữa mặt quan.
Anh nông dân giang thẳng cánh tay nhè mặt quan "bốp". Bị tát một cái như trời giáng, quan tức quá mà không làm gì được.
Snowdrop
05-04-2007, 05:33 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_120709b.gifDiêm vương thèm ăn thịt
Trên dương thế, có một con lợn bị đem ra giết thịt.
Hồn nó về kâu với Diêm vương. Diêm vương hỏi:
- Nỗi oan ức của nhà ngươi như thế nào, hãy nói rõ đầu đuôi nghe!
- Dạ, họ bắt tôi làm thịt!
- Ðược rồi, hãy khai rõ ràng. Họ làm thịt như thế nào?
- Dạ, trước hết họ trói tôi lại, đè ngửa ra chọc tiết. Xong, họ đổ nước sôi lên mình tôi, cạo lông.
- Rồi sao nữa!
- Cạo sạch rồi họ mổ ra, thịt tôi họ xẻ ra từng mảnh, chặt nhỏ bỏ vào nồi.
Rồi thì... họ bắc chảo đổ mỡ vào, phi hành cho thơm, thêm muối mắm xào lên. ..
- Thôi! Thôi... đừng nói nữa mà tao thèm!
Snowdrop
05-04-2007, 05:36 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_050301b.gifĐắp chăn
Một anh đi ở cho một lão nhà giàu, lão ta hẹn sau mười năm sẽ trả tiền
công cho về mà làm ăn. Ðến kì hạn, lão nhà giàu muốn quịt, bèn đưa ra một
cái chăn vừa ngắn vừa hẹp, bảo:
- Anh phải làm sao đắp cái chăn này cho vừa người tôi thì tôi trả tiền
công cho, bằng không thì một là anh về, hai là ở thêm mười năm nữa, sau đó
tôi trả công cả hai mươi năm cho anh luôn thể.
Nói xong, lão nhà giàu nằm thẳng chẳng ra giữa giường. Người lão rất dài,
mà cái chăn thì rất ngắn, nên anh kia cố đắp mãi không xong, đắp được
đằng đầu lại hụt mất đằng chân. Chợt nghĩ ra một mẹo, anh ta cầm chăn đắp
từ trên đầu lão đắp xuống quá đầu gối, rồi lấy gậy vụt tới tấp vào hai ống
chân lão. Lão đau quá co rụt ngay chân lại. Thế là cái chăn đắp lên người
lão vừa khéo.
Snowdrop
05-04-2007, 05:38 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/040717b.gifĐánh quân ngũ sách
Lính huyện đi tuần đêm, bắt được đám đánh tổ tôm. Sáng hôm sau đem lên
công đường để tâng công.
Quan chưa biết việc gì, cứ bảo nọc ra đánh. Lính cầm roi, hỏi:
- Bẩm quan đánh bao nhiêu ạ?
Quang đang dở ngủ dở thức mơ màng đến quân bài đánh cho cụ thượng ù lúc
gà gáy, bảo:
- Ðánh quân ngũ sách!
Snowdrop
05-04-2007, 05:41 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_050307b.gifPhê đơn xin li dị
Hai vợ chồng nhà nọ xích mích với nhau đã lâu. Thấy khó lòng chung sống, chị vợ vác đơn lên quan huyện xin li dị để lấy chồng khác. Xem đơn, quan thấy việc xin li dị của chị vợ này không chính đáng, hơn nữa thấy chị ta cũng chẳng có lễ lạt gì, nên quan liền phê một câu vào đơn bàng chữ Hán"
"Phố hồi cải giá bất đắc phu cựu", nghĩa là "Cho về lấy chồng không được, cứ chồng cũ". Chị ta không hiểu gì, vội mang đơn về nhờ thầy đồ trong xóm giảng hộ. Xem qua lời phê, thầy đồ biết ý quan huyện, song muốn nhân
dịp này vạch cái dốt mà sính chữ của quan cho thiên hạ thấy.
Ông bảo chị kia:
- Thế là chị toại nguyện rồi đấy nhé. Lời quan phê, rành rành ra đây này.
"Phó hồi cải giá" nghĩa là cho về lấy chồng khác", còn "bất đắc phu cựu" nghĩa là "không được trở về với chồng cũ".
Ðược lời như cởi tấm lòng, chị kia lấy chồng ngay. Tự nhiên mất vợ, người chồng cũ phát đơn lên tỉnh kiện về việc quan huyện vô cớ phê chuẩn cho vợ mình đi lấy chồng khác. Bị quan trên quở trách là không nắm vững luật lệ, là ngu xuẩn, quan huyện tắc họng không dám cãi nửa lời.
Ra khỏi tỉnh đường, quan huyện chửi đổng:
- Cha cái lão thầy đồ nào đã bày cho nó cách ngắt câu!
Từ đó quan cạch đến già không dám phê đơn bằng chữ Hán nữa.
Snowdrop
05-04-2007, 05:45 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/040708b.gifBẩm chó cả
Nhà nho nọ thấy quan lại tham nhũng trong lòng rất khinh. Một hôm, các
quan đến nhà chơi, trong số đó có cả mấy bạn đồng song thủơ trước. Ông ta
bảo người nhà dọn rượu thết.
Người nhà bưng mâm lên, ông ta đứng dậy thưa:
- Chả mấy khi rồng đến nhà tôm, các ngài có bụng yêu nhà nho thanh bạch
đến chơi, có chén rượu nhạt xin các ngài chiếu cố cho.
Các quan cầm đũa, gắp mấy món. Các quan ăn thấy ngon miệng, liền khề khà
hỏi: đây đĩa gì, kia bát gì...
Nhà nho thong thả nói:
- Ðây là chó, kí cũng là chó, bẩm toàn chó cả.
Snowdrop
05-04-2007, 05:47 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/040704b.gifTrung thần nghĩa sĩ cả
Nhà vua vi hành, gặp một ông lão đang cày ngoài đồng. Nhà vua dừng lại hỏi thăm về ruộng nương, lúa má, rồi lân la hỏi đến chính sự, tư cách quan trong địa hạt thế nào.
Ông lão nói:
- ối chà! Các quan ở đây đều là những bậc trung thần nghĩa sĩ cả.
Nhà vua hỏi:
- Làm sao mà lão biết?
Ông lão đáp:
- Tôi xem hát xưa nay, thấy những vai nịnh như Ðổng Trác, Tào Tháo đều mặt trắng mà các quan ở đây tôi chưa thấy ông nào mặt trắng như thế bao giờ! Ông nào mặt mũi cũng hồng hào béo tốt cả!
Snowdrop
05-04-2007, 05:49 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_240734b.gifGiả ơn con lợn
Có hai anh kết nghĩa đen sách. Một anh gặp may thi đỗ, ra làm quan, liền trở mặt. Bạn đến thăm nhiều lần, lần nào cũng cho lính ra bảo, khi thì ngài giấc, ngài ngơi, khi thì ngài bận việc công không tiếp.Năm bảy phen nhứ thế, anh này giận lắm.
Một hôm, anh ta mua một con lợn, quay vàng, để lên mâm bưng tới. Lính lệ vào bẩm, một lát trở ra, niềm nở mời vào. Vào đến nơi, quan chào hỏi cồn vã rồi sai lính lệ mang trầu ra mời. Anh ta cầm lấy miếng trầu, đút vào miệng con lợn, vái nó mấy vái mà rằng.
- Tao giả ơn mày! Nhờ mày tao mới lại lọt vào đến cửa quan để nhìn lại mặt ban cũ!
Snowdrop
05-04-2007, 05:53 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/franksheart1.gifTứ suất bắt phụ nữ tu
Tú Suất là người lanh lợi, nói xuôi cũng được, nói ngược cũng xong. Khi ấy có nhà nữ tu có tiếng; trong ấy có một người con gái lịch sự, xinh đẹp, người ta ai ai cũng biết. Anh em bạn biết ve nàng ấy thì khó lắm, không ai ve được; bữa ấy mới đó Tú Suất lầm lầm sao mà nhận mà bắt nàng ấy ra cho được. Tú Suất chịu. Vậy mới tập trẻ hầu hạ, đứa kêu bằng chú, đứa kêu bằng bác, đứa kêu bằng cậu, đứa kêu bằng dượng, sắp đặt tử tế. Tú Suất mới viết thơ cho người đem vào thưa với bà sư cô coi nhà như tu
ấy, mà xin bà ấy cho vợ mình lại, rằng nàng ấy tên là ấy, thật là vợ mình, vì giận hờn nhau mà bỏ mà lánh mình đi tu thôi. Nhứt diện xin với bà sư cô, nhứt diện đi thưa với làng sở tại. Làng đòi bà sư cô biểu đem nàng ấy ra đình làng mà tra hỏi cho ra việc.
ở trong chùa kéo nhau ra nhà làng các đứa hầu Tú Suất chạy theo : đứa kêu bác, đứa kêu thím, đứa kêu mợ, đứa kêu dì mà khóc cùng đường rằng : Sao cô bỏ... (chú, bác, cậu, dượng) mà đi tu cho đành! Làng hỏi, nàng thưa một hai không có chồng, không biết người trai ấy là ai bao giờ... Làng bắt lí rằng: Sao trẻ năm bảy đứa em cháu nó khóc nó kêu nó nhìn mình.
.. Sao nó không nhìn các cô khác? Nên làng dạy bà sư cô giao lại cho Tú Suất đem vợ về.
Nàng ấy giãy giụa khóc la mà phải vâng phép làng mà về theo Tú Suất, không chối cãi gì được.
Snowdrop
08-04-2007, 05:56 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/040717b.gifCái gì không xài nó dài ra
Một vị tu sĩ ngồi chờ tại phòng hớt tóc. Bởi ông tới trước, nên khách kia vừa xuống thì đến phiên ông lên nghế ngồi. Anh thợ hớt tóc vừa giũ khăn định choàng, bỗng vị tu sĩ nói một câu mở đề, để cho thấy mình là tay có trí: "Nè anh thợ! Có phải là cái gì mình không xài thì nó mọc dài ra hoài, phải không hử?" ý ông muốn ám chỉ tóc râu vô dụng mà vẫn mọc.
Nhưng anh thợ lại nghĩ khác, nên một tay cầm khăn quên giũ, một tay ôm bụng cười dài, cười ngoặt ngoẹo đến bủn rủn tay chân không làm gì được.
Vị tu sĩ phát cáu:
- Tôi nói có gì lạ mà anh cười dữ vậy. Hớt đi chứ!
- Thưa thầy tha lỗi - anh thợ thưa - nghe thầy nói, con bỗng nhớ thầy là người tu hành, không xài, ắt nó dài lắm!
Vị tu sĩ biết lỡ lời, đỏ mặt, nói để che sượng: "ý cài anh nầy, khéo nghĩ tầm bậy tầm bạ không lo mần việc. Ai nói vậy! Hớt lẹ đi không?".
Snowdrop
08-04-2007, 05:59 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/congrats1.gifCha cố và sư ông thi tài
Một ông cha thấy sư đang đăng đàn làm lễ, muốn xỏ ông sư, đọc luôn một vế câu đối:
Sư ông đăng đàn, vãi ra kia, tiểu ra đấy.
Vãi vừa có ý bà vãi, vừa có ý đại tiện, tiểu vừa có ý chú tiểu, vừa có ý tiểu tiện.
Nhà sư cũng không vừa, chờ hôm chủ nhật thấy cha đang rửa tội mới vào nhà thờ đối lại:
Cố cha rửa tội, tra đằng trước, sờ đằng sau.
Câu đối lại cũng tài tình! Cha có hai ý : ông cha, và "tra" vào, sờ cũng có hai ý : bà sơ (soeur) và sờ mó.
Cách chơi chữ của cả hai người đều hiểm cả.
Snowdrop
08-04-2007, 06:01 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/1plus2.gifChết vẫn lừa bịp
Một người chỉ đi khuyến giáo giả, nói những là tô tượng đúc chuông, làm cầu, làm quán, nhưng kì thực được đồng nào, lẻm vào mồm hết. Lúc chết xuống âm ti, vua Minh vương giận lắm, bắt đem đày ngục tối. Anh ta vừa bước vào cửa ngục, đã bảo những người bị giam trong ngục:
- Các bác ở đây, tối thế này cũng chịu được à? Ðể tôi đi khuyến giáo, mỗi bác cúng cho ít nhiều, tôi sẽ thuê người mở một cái cửa sổ thật to thông lên trời cho nó sáng ra chứ!...
Snowdrop
08-04-2007, 06:04 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_041014b.gifAi sợ vợ nhất?
Sư cụ ngồi đàm đạo với mấy người khách, có người hỏi:
- Trong đám ta đây, ai là người sợ vợ nhất nào?
Chưa ai đáp thì sư cụ đã nhận ngay.
- Kể sợ thì tôi đây sợ nhất.
Mọi người lấy làm lạ hỏi:
- Sư cụ có vợ đâu mà sợ?
- Tôi sợ đến nỗi không dám lấy vợ nữa!
Snowdrop
08-04-2007, 06:06 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/barber1.gifĐậu phụ cắn
Sư cụ xơi thịt cầy vụng ở trong phòng. Chú tiểu biết, hỏi:
- Bạch cụ, cụ xơi gì trong ấy ạ?
Sư cụ đáp:
- Tao ăn đậu phụ.
Lúc ấy, có tiếng chó sủa ầm ĩ ngoài cổng chùa.
Sư cụ hỏi:
- Cái gì ngoài cổng thế?
Chú tiểu đáp:
- Bạch cụ! Ðậu phụ làng cắn đậu phụ chùa đấy ạ!
Snowdrop
08-04-2007, 06:09 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/columbus.gifSát sinh, tội nặng lắm đấy
Một người đánh cá đem cá vào chợ bán. Có nhà sư trông thấy, bảo:
- Ngày nào ngươi cũng sát sinh, tội nặng lắm! Ðể nhà chùa làm lễ sám hối cho, có bằng lòng không?
Người đánh cá hỏi:
- Sám hối thì phải thế nào?
Sư bảo:
- Bán rẻ cá cho nhà chùa để nhà chùa phóng sinh, thả xuống ao.
Người đánh cá nói:
- Vâng! Nhưng xin nhà chùa cho mỗi con năm tiền, chứ kém không được.
Sư nói:
- Nam mô phật! Sao đắt thế! Xưa nay nhà chùa vẫn mua cá rán ở hàng cơm cũng chỉ có ba tiền một con, nữa là cá chưa rán.
Snowdrop
08-04-2007, 06:12 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_120708b.gifĐi tu mà chẳng trọn đời
Có một vị sư nổi tiếng chân tu, lại học rộng. Một hôm, Phật báo mộng cho sư biết rằng sư sẽ đắc đạo, sau khi dự một cuộc thi ở Thiên đình. Tỉnh dậy, sư rất mừng, từ đó ngày đêm chăm chỉ ôn luyện kinh kệ và tập ấn quyết thật tinh thục. Mọi việc đều thành thạo nhưng nhà sư chợt nghĩ: Mình lục trí thần thông đều đủ cả, duy chỉ có một việc chưa từng biết là cơ thể đàn bà. Nếu lên thiên đình, hỏi đến cái mục ấy thì biết đường nào mà trả lời.
Nhà sư khẩn khoản nhờ bác giữ chùa giúp đỡ mình. Bác giữ chùa đi từ đầu làng đến cuối chợ, chả tìm được ai cả, đành về nhà dỗ vợ, ngọt nhạt mãi chị vợ mới nhận lời.
Tìm hiểu được cơ thể đàn bà rồi nhà sư rất thoả mãn. Nhưng từ đó, sư đâm ngơ ngẩn, kinh kệ và cúng giàng chả thiết gì nữa, ấn quyết cũng mất linh nghiệm. Phật biết mọi chuyện nổi giận, cho Thiên lôi đánh chết và bắt sư hoá ra con ếch. Vì thế, mới có câu ca dao:
Ði tu mà chẳng trọn đời,
Sinh ra con ếch, cho người lột da.
Snowdrop
08-04-2007, 06:15 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_190602b.gifGiấu đầu hở đuôi
Một ông sư hổ mang, sai tiểu đi mua thịt cầy về nhắm rượu, dặn có ai hỏi thì không được nói. Chú tiểu mua gói thịt cầy về tới cổng, chẳng may gặp phải một vị khách vãn chùa. Khách hỏi:
- Chú có gòi gì thế?
Chú tiểu sực nhớ lời sư dặn, bèn nói:
- Tôi đố ông biết đấy! Ông mà đoán đúng tôi xin thưởng ông gói thịt cầy
này!...
Snowdrop
08-04-2007, 06:18 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/2011_300101b.gifTại thầy địa lí...
Một thầy địa lí, một thầy phù thuỷ, một thầy bói ế hàng, ba thầy rủ nhau đi phương khác kiếm ăn. Ði từ sáng đến tối, bụng đói meo mà ba thầy cũng chưa tìm được chỗ nghỉ chân. Thầy địa lí sực nhớ ra gần đấy có nhà quen, mới bảo hai thầy kia:
- Ngày trước tôi có để giúp ngôi đất cho một nhà trong làng này. Nhà nó bây giờ cũng khá. Anh em ta gắng mà đến đấy, thế nào cũng được bữa no say.
Nhưng tôi cũng dặn trước, hễn đén đấy người ta có mời ăn thì phải làm cao mới được, chứ đừng để người ta biết mình đói, người ta khinh.
Ba thầy tìm đến. Chủ nhà, gặp lại tầy cũ, tiếp rước niềm nở, bảo người nhà làm cơm thết đãi. Ba thầy cứ từ chối. Chủ nhà mời mãi, các thầy bảo:
- Thôi xin bác cho bận khác. Chúng tôi đã cơm rượu ngoài hàng rồi, chỉ phiền ông cho ngủ nhờ một tối, sáng mai anh em xin đi sớm.
Chủ nhà tưởng các thầy thật tình, mới bảo người nhà thôi đừng dọn cơm nữa, quét giường trải chiếu mời các thầy đi ngủ.
Ba thầy thấy vậy buồn lắm, nhưng chẳng lẽ lại thú thực, đành bóp bụng đi ngủ. Nằm mãi chẳng ngủ được. hai thầy kia mới cằn nhằn với thầy địa lí:
- Ðầu đuôi chỉ tại anh cả. Việc gì xui nhau làm khách để đến nỗi bây giờ không ngủ được!
Thầy địa lí tuy bụng cũng hối, nhưng đã bày chuyện ra rồi đành chịu, thấy hai thầy kia cứ nói lôi thôi sợ người nhà nghe tiếng, mới bảo:
- Thôi các ông cứ nằm im, để chốc nữa nhà nó ngủ yên, tôi xuống bếp lục xem có gì ăn được, tôi mang ra cùng ăn cho đỡ đói.
Anh thầy bói vốn háu ăn, nghe nói thế, bụng bảo dạ: "Hắn đi thì có hắn trước đã, chứ đâu đến phần mình".
Thầy vội vàng lẻn xuống đất, rón rén mò đường vào bếp. Chẳng may cho thầy, loạng choạng giẫm ngay phải cái lưỡi cuốc dựng ở xó nhà, cán cuốc đập đánh "độp" một cái vào đầu. Tưởng người nhà rình, biết, nó đánh, thầy luống cuống kêu inh lên:
- ối giờ ơi! Tôi lạy ông, ông tha cho. Chuyện này chỉ tại anh thầy địa lí!...
Snowdrop
08-04-2007, 06:20 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_041005b.gifHỏi khách qua đường
Một ông thầy bói đi lạc đường, hỏi thăm khách qua đường.
Người ấy bảo :
- Thầy đi bói thì phải biết đường chứ? Thế lúc đi thầy không bói à?
Ông thầy bói đáp :
- Tôi đã bói rồi! Trong quẻ dạy: cứ hỏi khách qua đường thì biết!
Snowdrop
08-04-2007, 06:21 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_041013b.gifThuốc ngứa
Có thầy kia treo bảng bán thuốc ngứa. Có tên nọ vào mua, rồi hỏi phải làm sao?
Thầy rằng: "Có khó gì, bắt lấy con ngứa rồi vạch miệng nhét thuốc vào thì nó chết".
Snowdrop
08-04-2007, 06:24 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_240732b.gifChỉ có một con ma
Con Diêm Vương ốm, Diêm Vương sai quỷ sứ lên trần đón thầy lang xuống chữa. Khi tên quỷ sứ đi. Diêm Vương dặn :
- Tìm nhà thầy lang nào có ít ma đứng ở cửa nhất thì hãy vào. Lên đến trần, tên quỷ sứ đi khắp nơi, không tìm được thầy lang nào như thế cả. Nhà thầy nào xoàng ra cũng ba bốn chục con ma đứng ở cửa. Ðang định quay về thì bỗng thấy nhà của một thầy lang nọ chỉ có con ma. Mừng quá, tên quỷ sứ bắt thầy lang đó xuống âm phủ. Xuống đến nơi, liền dẫn thầy vào yết kiến Diêm Vương.
Diêm Vương đón được thầy giỏi mừng lắm, phán hỏi :
- Nhà ngươi làm thuốc đã bao năm nay mà khá như vậy?
Thầy lang thưa:
- Thưa, tôi mói làm nghề này được mấy hôm nay, và cũng chỉ mới chữa cho một người thôi ạ!
Snowdrop
11-04-2007, 03:21 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/cuoi8.gifTra chuôi vào
Một ông thầy cúng đến cúng cho nhà chủ tên là: Nguyễn Văn Tròn. Thầy dốt không biết viết chữ "Tròn" thế nào, đành khuyên một cái vòng tròn. Có người nghịch lấy bút sổ một nét vào vòng trong. Ðến khi thầy đọc sớ, trông thấy như cái gáo, cứ "Nguyễn Văn Gáo" đọc mãi.
Chủ nhà bảo:
- Không phải, tên tôi là Nguyễn Văn Tròn kia mà!
Thầy cúng ngượng, gắt:
- Thế thì đứa nào mới tra cái chuôi vào đây?
Snowdrop
11-04-2007, 03:23 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_050307b.gifLây ngày
Một ả vừa mới ở cữ, ra vườn đi tiểu, nhìn xuống "cái kia" của mình, buột miệng nói:
- Chà, lâu ngày, hôm nay mới thấy, xem cũng không khác trước mấy.
Một anh thầy bói đi qua, tưởng người ta chào mình, cung kính đáp lại:
- Dạ ! Tôi đi làm mãi dưới huyện, mới về hôm nay, nhờ trời cũng mạnh khoẻ.
Snowdrop
11-04-2007, 03:27 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/nb_060717b.gifChữa ma ra người
Một thầy lang dốt nằm mơ thấy mình xuống âm phủ, có một lũ mặt võ mình gầy, níu chặt lấy bảo:
- Trước thầy đã chữa cho chúng tôi xuống đây, bây giờ thầy phải làm thế nào chữa cho chúng tôi lên được thì chữa?
Thầy lang sợ cuống, giật mình tỉnh dậy, vuốt ngực than rằng:
- Ta chỉ có cách chữa cho người hoá ra ma, chứ bây giờ lại bắt ta chữa cho ma hoá ra người thì ta biết dùng phương thuốc gì được?
Snowdrop
11-04-2007, 03:29 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/skeldance1.gifChọn người gầy mà chữa
Một thầy lang cho người bệnh uống thuốc thế nào đến nỗi người bệnh chết. Nhà chủ doạ đem lên quan kiện. Thầy lạy lục, kêu van. Nhà chủ bắt phải khiêng quan tài đi chôn mới tha. Thầy lang đành phải về nhà, gọi vợ và hai con, bốn người cùng đi khiêng. Người chết béo, quan tài nặng, cả nhà khiêng méo cả mặt.
Ði đến giữa đường, thầy than thở:
- Làm người chớ có học nghề thuốc!
Người vợ nói thêm:
- Làm thuốc khổ đến vợ con.
Con thứ ngậm ngùi:
- Ðầu nặng, chân nhẹ, khiêng không nổi.
- Con trưởng ôn tồn khuyên bố:
- Từ nay, có chữ thì nên chọn người gầy gầy.
Snowdrop
11-04-2007, 03:30 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/8597.jpgThuốc mắc cổ
Người nhà giàu kia ngậm đồng bạc chơi, rủi quên nuốt mắc ngang cổ, chạy rước thầy tới cho thuốc.
Thầy rằng: "Có khó gì, mua một bộ bài cào về đốt đi, hoà với nước uống, còn ngoài thì lấy lá thuốc cứu đốt rồi nó ra".
Chủ nhà hỏi: "Sao vậy?"
Thầy rằng: "dễ hiểu quá: trong bị ăn cướp đánh ra, ngoài lửa chấy vô, tự nhiên bach nó phải lòi ra chứa sao!".
Snowdrop
11-04-2007, 03:32 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_041030b.gifHọc lội
Tên thầy thuốc kia tới làm thuốc rủi chết người ta, chủ nhà giận bắt trói bỏ dưới nhà dưới. Khuya lại thầy lén lút mở trói lội sông trốn về, mình mẩy ướt hết. Bước vào nhà thấy con đương học mạch, nói với con rằng:
"Con có học mạch thì phải học lội với con nghe!".
Snowdrop
11-04-2007, 03:33 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/nb_220604b.gifXin mời thầy nội khoa
Xưa có một người tập bắn, nhỡ tay bắn phải đùi, mời thầy ngoại khao đến chữa. Thầy lấy dao cứa bỏ phần mũi tên ở ngời da, làm xong, đi về.
Người nhà hỏi:
- Ngoài da bây giờ phẳng rồi, nhưng còn cái phần mũi tên cắm sâu vào thịt thì làm thế nào?
Thầy nói:
- Cái ấy tôi chịu, xin mời thầy nội khoa!
Snowdrop
11-04-2007, 03:35 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_180601b.gifKinh nghiệm làm thầy lang
Có anh nọ theo thầy lang học nghề. Hôm đến xem mạch cho người bệnh nhà nọ,thầy bảo:
- ¡n cam rồi phải không?
- Dạ thưa, vừa cho ăn vài múi thôi ạ!
- Vậy khó chữa lắm!
Cố nhiên là với lòng khâm phục và những lời khẩn khoản của gia chủ, thầy cũng kê đơn, cho vị.
Về nhà, trò càng khâm phục thầy nhiều hơn, hỏi:
- Dạ, thưa thầy xem mạch mà biết bệnh nhân có ăn cam ạ?
- Có khó gì đâu, tao thấy đầu giường nó có vỏ cam. Coi như học đã thành nghề, trò xin phép thầy ra về đẻ chữa bệnh cho thiên
hạ. Một nhà có người ốm đến mời. Anh ta vênh vang vác mặt ra đi. Cầm tay bệnh nhân bắt mạch hồi lâu, anh ta phán:
- Mới cho ăn thịt gà có phải không?
- Dạ thưa, không ạ!
- Không à! Sao lại có chổi lông gà để ở đây?.
Snowdrop
11-04-2007, 03:37 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_170502b.gifMẹo thầy cúng
hai vợ chồng nhà nọ chỉ sinh được một con trai, nên rất thương yêu chiều chuộng.
Một hôm chẳng may nó bị ốm. Hai vợ chồng hoảng lên, vợ giục chồng đi mời thầy cúng. Thầy cùng đến, bắt bà mẹ phải nấu một nồi cơm nếp thật to. Cơm chín, thầy vắt hình một trăm con mèo. Còn nắm cháy, thầy vắt riêng một con, gọi là mèo ác.
Thừa lúc, người chồng đi chợ sắm sanh đồ lễ, thầy bảo bà mẹ bỏ con vào cối giã gạo, còn bà phải đứng giữ lấy cần cối. Thầy bày "mèo" lên bàn thờ để cúng, không cần chờ người chồng đem đồ lễ về. Cheng cóc cúng vái một hồi, thầy đem đãy ra, tay vơ từng con "mèo" bỏ đãy, miệng nói:
Một con mèo xeo vào đãy!
hai con mèo xeo vào đãy!
Ba con mèo xeo vào đãy!
...
Trăm con mèo xeo vào đãy!
Còn con "mèo ác" thầy uống nác (nước) thầy đi.
Thế là thầy xách cả đãy xéo luôn. Người mẹ đứng trên chày không biết làm thế nào được, thả chày ra thì chày dáng vào đầu con. Bà đành phải trơ mắt nhìn thầy đi và đứng đợi cho đến lúc chồng về. Mất tiền, mất công mà con vẫn không lành.
Snowdrop
11-04-2007, 03:39 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_170502b.gifKiếm được huyệt tốt
Có thầy địa lí nhỏ mới cưới vợ, tối ngủ với vợ, rờ cái mũi, nói rằng:
"Ðây thiệt phất long chi sơ", rờ hai cái vú, nói rằng: "Mừng đặng long hổ cụ toàn"; Rờ lần xuống nói rằng: "ừ, đây là kim tỉnh tốt dữ, có huyệt rồi".
Chừng leo lên, vợ hỏi: "Làm gì vậy?".
Thầy rằng: "Tao coi đặng huyệt rồi, để lo ban lên đặng mà tác thi khẩu".
Người cha nằm cách vách nghe, mừng cười lơn lên mà rằng: "Con đã kiếm đặng huyệt tốt, làm sao con cũng để dành đến sau con chôn cha vào đó nghe con!".
Snowdrop
11-04-2007, 03:41 PM
Thi nói khoác
Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở một cuộc thi nói khoác.
Quan thứ nhất nói :
Ä Tôi còn nhớ, ngày tôi trọng nhậm ở huyện nọ, tôi được trông thấy một con trâu to lắm, nó liếm một cái mất cả một sào mạ !
Quan thứ hai nói :
- Thế đã lấy gì làm lạ. Tôi còn trông thấy một sợi giây thừng to gấp mười cái cột đình làng này !
Quan thứ nhất biết ông kia nói lỡm mình, bèn chịu thua, và giục quan thứ ba lên tiếng.
Quan thứ ba nói :
Ä Tôi đã từng thấy một chiếc cầu dài lắm, đứng đầu này không thể nào trông thấy đầu kia. Chỉ biết rằng hai bố con nhà nọ, kẻ ở bờ bên này, người ở bờ bên kia, mà chẳng bao giờ gặp nhau được. Lúc ông bố chết, người con nghe tin, vội vã sang đưa đám ma, nhưng khi đi qua cầu sang đến nơi thì đã đoạn tang được ba năm rồi.
Ðến lượt quan thứ tư :
Ä Thế kể cũng ghê đầy. Nhưng tôi lại còn trông thấy một cây cao khiếp lắm ! Cứ biết rằng trứng chim ở ngọn cây rơi xuống mới đến nửa chừng, chim đã nở đủ lông đủ cánh và đã bay đi rồi.
Quan thứ ba hiểu ý, cây ấy dùng để làm cái cầu mình nói, đành chịu thua.
Bốn ông quan đắc chí, vỗ đùi cười ha hả.
Bỗng có tiếng thét thật to làm các quan giật bắn người :
Ä Ðồ nói láo cả ! Lính đâu ? Trói cổ chúng nó lại cho ta !
Các quan sợ run cầm cập, ngơ ngác nhìn trước nhìn sau xem ai, thì té ra là tên lính hầu. Lúc ấy, các quan mới lên giọng :
Ä Thằng kia, mày định trói ai thế ?
Ä Bẩm quan, con thấy các quan thi nhau nói khoác thì con cũng nói khoác chơi đấy ạ !
Snowdrop
11-04-2007, 03:43 PM
Nói láo như bò
Anh chủ nhà kia hay nói láo, có thằng đày tớ lanh nói đỡ cho ảnh hoài, Bữa kia ảnh nói với người ta rằng : "Tôi bị trận dông lớn quá chừng, đến đỗi cái giếng nó bay cho tới đàng xóm !". Họ nói không có lẽ.
Thằng đày tớ cắt nghĩa rằng : "Sự đó là thiệt, bởi cái giếng của chủ tôi có rào chặn một hàng sơ li, hôm đó trận dông nó trốc hàng sơ li quan bên này, nên coi như hình cái giếng bay qua bển".
Bữa kia anh ta uống rượu say, khoe tài với sanh em bạn rằng : "Tôi vào trai gái với con vợ thằng khác ấy, rủi nó về, cỏn sợ đem giấu tôi trong thùng ngang; thẳng dở ra, thì thùng không, tôi đã độn về mất".
Thằng đày tớ nói rằng :"Sự đó là thiệt, hôm đó tôi có đi theo, thấy thím kia biểu chủ tôi ngồi, lấy thùng úp lại, tôi ngồi ngoài, gần bên lỗ chó, tôi kêu nhỏ, chủ tôi nghe, mang thùng lại dựa vách, chum lỗ chó mà ra.
Thằng khác cầm đèn lại dở ra thì thấy thùng trống".
Anh ta ỷ có đày tớ nói đỡ cho, ăn quen cứ nói láo hoài.
Bữa kia người ta đập được một con chuột cống, lớn bằng con heo con, ai nấy làm lạ xúm lại coi, anh ta lại nói rằng : "Chuột bây lớn mà mấy người lấy làm lạ, bữa hôm tôi đập được con chuột lớn bằng con bò".
Họ nói :"Cái đó mới là láo to đa !"
Anh ta biểu hỏi thằng đày tớ coi.
Thẳng nói rằng : "Láo bực nào tôi còn đỡ đặng, trừ ra có cái láo như bò, tôi đỡ không nổi".
Snowdrop
11-04-2007, 03:45 PM
Quả bí, cái xanh
Có hai anh đi đường xa. Một anh trông thấy cái miếu liền nói khoác với bạn :
- Này tớ trông thấy một quả bí to bằng cái miếu này.
Anh kia lắc đầu :
- Thế đã thấm vào đâu ! Tớ còn trông thấy một cái xanh to bằng cái đình làng.
Anh kia ngạc nhiên hỏi :
- Thế cái xanh to như thế dùng để làm gì ?
- Cậu không biết à, để luộc quả bí của cậu đấy mà !
Snowdrop
11-04-2007, 03:46 PM
Đánh phách
Dở thì hay đánh khác. Lão kia mới học nghề võ nhom nhem biết được một hai miếng, đến đâu thì đánh phách khua mỏ rân đến đó. Bữa kia anh ta đánh ba hột cơm dằn bụng, xách dù ra đi dạo xóm chơi. Nhằm bữa nước rông ngập, cầu kì trôi đi hết. Tới cái rạch rộng, không biết liệu làm sao mà qua. Liền cởi quần cởi áo buộc trên đầu mà long quang qua. Mặc quần áo lại đi xăm
xúi tới nhà quen đó, vào trầu nước, ngồi một lát mới nói :"Cha chả ! Lâu ngày nhảy, hôm nay qua rách nước rông trôi cầu đi mất, làm tôi phải nhảy, dám mỏi đùi kinh đi đó !".
Chủ nhà biết nó nói phách mà lại nói láo, vì hồi nó lột thì chủ nhà đang ở trên cây cau bẻ cau thấy rõ ràng nó tuột quần đội đầu lội qua, thì nói lại rằng :"Cơ khổ ! Vậy mà hồi nãy tôi leo hái cau, tôi thấy ai đó vấn quần vấn áo trên đầu mà lội qua, tôi nói là anh đó đấy !".
Snowdrop
11-04-2007, 03:47 PM
Có thuế ghê không
Hai anh nói khoác gặp nhau. Một anh nói :
- Ðời tớ gặp rất nhiều chuyện nguy hiểm. Một lần tớ vào rừng gặp một con hổ dữ, tay không đánh nhau với nó hàng nửa ngày. Nhưng rồi cuối cùng tớ bị con hổ xé ra từng mảnh nhỏ. Thế có ghê không ?
Anh kia nói :
- Chưa ghê bằng tớ. Một lần tớ gặp con trăn. Nó đớp được hai chân tớ nuốt gần hết, tớ giang thẳng hai cánh tay ra ngàng lại. Nhưng đến phút cuối cùng, vừa đau vừa mỏi, tớ đành buông xuôi hai tay cho nó nuốt tụt vào bụng, rồi gọi người làng ra cứu.
Snowdrop
11-04-2007, 03:48 PM
Mắt tin, tai thính
Hai anh nói khoác gặp nhau, một anh khoe rằng :
- Mắt tớ tinh không bằng. Kìa ! Một con kiến đang bò ở cành cây trên đỉnh núi phía trước mặt, tớ trông rõ mồn một cả sợi râu cho đến bước chân đi của nó.
Anh kia cắt ngang :
- Thế cùng chưa tinh bằng tớ tớ còn nghe thấy sợi rây của nó ngoáy không khí kêu vù vù và chân nó bước kêu sột soạt.
Snowdrop
11-04-2007, 03:49 PM
Chuyện lạ phương xa
Trên một chiếu rượu, bốn cụ đã ngà ngà say liền đem chuyện lạ phương xa tán với nhau.
Cụ thứ nhất bắt đầu :
- Một bận đi tôi sông Bồ Ðề, thấy một con trâu to lù lù như quả núi, đứng bên này sông vươn cổ sang bên kia sông ăn hết ba mẫu lúa.
Cụ thứ hai tủm tỉm tiếp lời :
- Thế thì đã lấy gì làm lạ. Tôi từng thấy một cây mây to và dài bằng dãy núi Trường Sơn.
Cụ thứ nhất nói kháy :
- Chắc hẳn thân cây phải to bằng cái đình làng, cụ nhỉ ?
Cụ thứ hai thản nhiên đáp :
- Hẳn chứ lị ! Không thì thừng chão nào xỏ được vừa mũi con trâu của cụ kể ?
Cụ thứ ba vội ngắt lời :
- Thế mà các cụ đã cho là lạ à ? Tôi còn thấy một cái cây, chao ôi ! Nó cao đâu mà cao thế ! Tưởng chọc thủng trời, đi vòng quang gốc cây một vòng phải mất nửa tháng.
Hai cụ kia cãi :
- Vô lí, vô lí !
Cụ thứ ba gắt :
- Chứ không thì lấy cọc đâu mà mà buộc được dây xỏ mũi con trâu của hai cụ !
Cụ thứ tư nói giọng lè nhè :
- Các cụ đều có lí cả, cãi nhau làm gì... Tuy thế mà cũng chưa lạ lắm.
Tôi còn thấy một cái trống to vô cùng, đánh một tiếng vang chuyển một phương trời...
Ba cụ kia nhao nhao hỏi :
- Trống ấy to bằng ngần nào mà kêu thế ?
- ấy, các cụ cứ lượng ra mà đoán khắc biết, lột da con trâu đứng bên sông
Bồ Ðề làm mặt trống, lấy cây gỗ cao chọc thủng trời làm tang trống, còn cây mây to dài suốt dãy Trường Sơn làm đai trống.
Biết cụ này xỏ, ba cụ kia hỏi vặn lại :
- Thế này khí không phải, chứ trống ấy của cụ thì treo vào đâu mà đánh nhỉ ?
Cụ thứ tư đang luống cuống chưa tìm ra câu trả lời, may sao có người đứng hầu rượu ngay sau lưng vội đỡ lời :
- Bẩm, xin các cụ cho phép con nói.
Các cụ quay lại nhìn người ở, rồi gật gù nói :
- Ðược, cứ nói.
Người ở gãi tai, thưa :
- Bẩm cái trống ấy treo cái cầu mà hai bố con đã đi qua. Bẩm, đứng trên cầu mà nhìn xuống, con trâu vươn cổ qua sông Bồ Ðề chỉ bằng con rận, cây mây dài suốt dãy Trường Sơn bằng một sợi tóc còn cái cây cao chọc trời thì không bằng cây nấm... Chao ôi ! Bố con mải nhìn chóng mặt quá lộn cổ xuống sông, Con khóc sướt mướt, về để tang ba năm, khi đoạn tang đi qua vẫn thấy
bố con lơ lửng giữa trời chứ chưa rơi xuống nước.
Snowdrop
11-04-2007, 03:50 PM
Con rắng vuông
Anh chàng nọ tính khoác lác đã quen. Bữa kia đi chơi về bảo vợ :
- Này kình ạ ! Hôm nay tôi đi vào rừng trông thấy một con rắn, chao ôi, to đến là to, dài đến là dài. Bề ngang thì chắc chắn là bốn mươi thước rồi, còn bề dài thì dễ đến hơn trăm thước.
Vợ không tin, nhưng cũng định trêu chồng một mẻ :
- Tôi nghe người ta nói có rắn dài đã nhiều. Nhưng làm gì có giống rắn dài như anh nói thế. Tôi nhất định không tin.
Chồng làm như thật :
- Thật quả có rắn như thế. Dài hơn một trăm thước thì chẳng đến, nhưng tám mươi thì nhất định.
Vợ bĩu môi :
- Cũng chẳng đến !
Chồng cương quyết :
- Tôi chắc chắn là nó dài sáu mươi thước chứ không ngoa.
Vợ vẫn khăng khăng :
- Vẫn không dài đến nước ấy đâu !
Chồng rút lui một lần nữa :
- Lần này tôi nói thật nhé. Con rắn dài đến bốn mươi thước, không kém một phân.
Vợ bò lăn ra cười :
- Con rắn anh thấy, bề ngang đã chắc chắn là bốn mươi thước, bề dài cũng lại đến bốn mươi thước không kém một phân thì chẳng hoá ra là con rắn vuông à ?
Snowdrop
11-04-2007, 03:51 PM
Tài bắn giỏi
Tại vùng nọ có một anh, hễ ngồi đâu là khoe tài bắn giỏi, đi săn giỏi của mình. Một lần ngồi uống chè chát bên nhà hàng xóm, anh khoe với bà con một bận đi săn hổ hết sức li kì như sau :
- Tối hôm ấy, tôi có vào rừng săn hổ. Rình mãi, lần mò mãi, đến bên bờ suối thì thấy bên kia bờ cát trắng có một con hổ đang nằm ngủ dưới ánh trăng. Bà con có biết tôi làm gì không ?
- Lấy súng ngắm hổ chứ gì ? Có người nói.
Anh ta cười :
- Bắn làm gì cho phí đạn. Nó đang nằm ngủ kia mà. Tôi liền nhẹ nhàng lội qua suối, đi quành ra phía sau nó, rồi nhảy tới đạp một chân lên bụng nó và ngay lập tức lấy dao cắt phăng cái đuôi nó nhanh như cắt.
Một người khác ngạc nhiên hỏi :
- Tại sao anh không cắt cái đầu hổ cho nó oai ?
Với giọng không sôi nổi nhiệt tình như trước nưa, anh ta đáp :
- Cái đầu hổ ấy à ? Thằng cha nào đã cắt mất từ lúc nào rồi.
Snowdrop
11-04-2007, 03:52 PM
Mẹ bắt hổ
Anh chàng nọ tính hay nói khoác. Một hôm, một con chim ri bị thương bay qua nhà, rơi xuống. Anh ta bắt lấy, cắm mũi tên của mình vào rồi ném sang nhà cô gái bên cạnh. Cô này rất thích săn bắn. Nhặt được mũi tên, có con chim, cô ta rất phục anh chàng nọ bắn giỏi, rồi đem lòng yêu mến anh ta.
Sau đó hai người thành vợ chồng.
Năm ấy, có một con hổ dữ thường về làng bắt lợ, trâu, dê, có khi bắt cả người nữa. Làng liền cử anh chàng nọ đi săn cho bằng được. Anh ta rất lo, nhưng không biết làm thế nào, đành phải đi, muốn ra sao thì ra.
Vào đến rừng, anh ta tìm một cái hang thật kín trốn ở đây, sợ đến nỗi không dám ra người ỉa đái nữa, phải bậy bạ ngay trong hang.
Vợ ở nhà chờ không thấy chồng về, sợ có chuyện gì xảy ra, liền vác cung nỏ vào rừng. Gặp hổ chị ta bắn một phát, tên trúng chỗ phạm hổ chết ngay.
Rồi chị ta đi tìm chồng khặp mọi nơi. Cuối cùng thấy chồng trốn ở trong hang, xung quanh cứt đái bẩn thỉu. Chị ta kể chuyện bắn hổ, rồi hỏi chồng vì sao lại ở đây và phóng uế bừa bãi như thế. Anh chồng tỏ ý không bằng lòng, nói :
- Thôi mình làm hại tôi rồi. Hai ba ngày nay tôi chỉ chờ nó vào ăn cứt rồi bắt sống đem về nộp làng. Bây giờ mình bắn chết rồi, uổng công tôi quá !
Snowdrop
11-04-2007, 03:53 PM
Thợ chạm rồng trỗ phụng
Anh kia bất tài, có vợ rồi rồi mà chưa có nghề gì làm ăn, đi theo bọn thợ làm tiểu công mà học. Mỗi bừa đi về hối vợ dọn cơm ăn mà thường hay nói vời vợ mình học đã thành tài, chạm trỗ giỏi : "Chạm rồng trỗ phụng là tao đây".
Chị vợ lanh không nói gì. Ðã nhiều phen anh ta nói tiếng ấy ra doạ vợ, lo ăn lo uống cho khá.
Bữa kia người vợ đi xóm lật đật chạy về hào hển, ngồi thở ra. Anh chồng mới hỏi :"Chớ sao vậy ? Giống gì vậy ?" - "úy ! thôi đừng có hỏi ! Chết đi bậy giờ chớ !" - Vợ vừa thở vừa nói.
Anh chồng càng tức hỏi :"Giống gì thì cứ nói chứ, làm gì như ma bắt vậy ?"
Vợ thở dài :"úy cha ôi ! Quan quân đang đi tìm bắt thợ chạm rồng chạm phụng, làm sao hư phạm, sai kiểu cách của vua, đang đi bắt ầm ầm đó. Chưa lo vén ót đi ? Bay đầu chớ không phải chơi !!!"
Chú chàng nghe cũng đã thất kinh, nhưng nghĩ mình vô can, nên mới nói rằng :"Chạm rồng trỗ phụng là mấy anh thợ cái, chớ tao thì tao cứ khiêng cây xeo gỗ cho họ làm mà thôi, tao có biết chạm trỗ ở đâu mà tao hòng lo ?".
Snowdrop
11-04-2007, 03:54 PM
Xin tiền tiên
Hai anh chàng hay nói láo. Một hôm, cùng đi tắm với nhau, anh nọ muốn loè anh kia, nên mang theo năm tiền của mình rồi lặn xuống nước, lúc ngôi lên chìa năm tiền ra, nói :
- Tao lặn xuống gặp hai ông tiên đang đánh cờ. Tao vào xem thì hai ông ấy cho tao năm tiền bảo đi chỗ khác. Tao mừng quá bơi lên đây.
Anh kia biết anh này nói láo, định xỏ lại. Anh ta giả bộ tin là thật, hỏi:
- Thế à ! Thế thì để tao lặn xuống xem, may ra xin được mấy tiền nữa thì hay.
Nói rồi liền lặn xuống. Một lát bơi lên :
- Tao gặp hai ông tiên đánh cờ. Tao mon men đến định xin tiền , thì hai ông ấy mắng, bảo : "Thằng trước xuống đây, đã cho năm tiền bảo về chia nhau. Vậy còn xuống quấy rầy gì nữa ?".
Biết là bị xỏ, nhưng anh nọ cũng đành phải chia cho anh kia hai tiền rưỡi.
Snowdrop
11-04-2007, 03:55 PM
Nói chữ
Ba anh rủ nhau vào quán đánh chén. Một anh hỏi :
- Ðĩa này là đĩa thì gì ?
Một anh hay nói chữ bèn nói :
- Rõ thật "thực bất tri kì vị" (¡n mà không biết mùi vị)
Anh thứ ba ghé vào tai anh thứ nhất, bảo :
- Nó nói xỏ anh đấy
Anh này chẳng chịu lép vế, liền nói :
- à, à anh định khinh tôi à ? Anh biết "thực bất tri kì vị" tôi, dễ thường tôi không biết "thực bất tri kì vị" anh hẳn ?
Snowdrop
11-04-2007, 03:57 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_180601b.gifCòn gì bằng?
Có một anh chàng ngốc đến nỗi tí gì cũng không biết, đi đâu vợ cũng phải dạy trước dạy trước dạy sau. Cả từ cách ăn đến cách nói. Vì vậy, người làng gọi anh ta là Ngốc và lâu dần quên hẳn tên thực anh ta.
Một hôm, Ngốc ra tỉnh thăm hỏi bà con. Vợ gọi lại dặn:
- Ra đến nơi người ta có hỏi: "Anh Ngốc ra chơi đó phải không?", thì bảo
"Vâng chính tôi là ngốc đây ạ!". Người ta hỏi: "Anh đi với ai?", thì bảo
"Có một mình thôi ạ!". Nếu có hỏi: "Anh hãy ở chơi dăm ba hôm", thì đáp:
"Tôi ở nhà chỉ mong như thế, nay được thoả mong ao ước, thật còn gì bằng!"
Ngốc ra đi, nhẩm mãi mấy lời vợ dặn, sợ nhỡ quên lời nào thì người ta chê cười chết.
Ra đến chợ, thấy một đám đông, anh ta len vào xem. Thì ra đó là một vụ giết người, kẻ bất hạnh nàm đấy mà hung thủ đã tẩu thoát mất rồi.
Khi nhà chức trách đến làm biên bản, mọi người vội tránh xa, sợ vạ lây, chỉ một mình Ngốc lấn vào xem. Quan giữ lấy hỏi:
- Anh có biết ai giết không?
Sực nhớ đến lời vợ dặn, Ngốc nói luôn:
- Vâng chính tôi là Ngốc đây ạ!
- Một mình anh hay có ai nữa không?
Ngỗng lại bình tĩnh nói:
- Có một mình tôi thôi ạ!
Quan nghe nói bèn quát lính:
-Trói cổ thàng này lại, giải đi.
Ngốc nghĩ nên nói nốt câu thứ ba cho đủ lời vợ dặn, liền tiếp:
- Tôi ở nhà chỉ mong như thế, nay được thoả lòng ao ước thật không gì bằng!
Snowdrop
11-04-2007, 03:58 PM
Anh khờ
Khờ đi chợ mua một con bò. Mấy lâu mong ước, nay mới tậu được con bò, Khờ thích lắm, chăn dắt cả ngày. Bò chóng béo. Sợ kẻ chộm vào dắt mất, đêm đêm bò đã cột vào ràn (chuồng) rồi, Khờ còng cẩn thận vác chông đặt chặn cửa, nằm canh.
Nhưng Khờ vẫn để mất bò. Một đêm Khờ ngủ say kẻ trộm vào. Chúng khiêng chõng đặt nơi khác ròi bắt mất bò. Ðể trêu Khờ, chúng còn cạo trọc đầu Khờ.
Sáng dậy thấy mất bò, Khờ hoảng quá. Khờ tru tréo rồi chạy lung tung tìm bò. Khi đã mệt, soi gương, Khờ lại bảo: "A! Thằng trọc mất bò chứ không phải tao.".
Snowdrop
11-04-2007, 04:00 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_041013b.gifRằm mà lị
ở một làng nọ, có một đôi trai gái thầm yêu trộm nhớ nhau, nhưng chưa dám ngỏ lời. Anh con trai vốn tính nhút nhát và rất ít nối. Cả một thời gian dài cô gái cứ chờ mãi bạn trai của mình vẫn chưa tỏ tình, mặc dù qua ánh mắt của anh, cô dã hiểu cả.
Cho đến một đêm rằm, trăng sáng vằng vặc, cô gái chủ động rủ người bạn trai ra bờ đê ven sông ngồi tâm sự. Phong cảnh hữu tình, gợi cảm mà người yêu vẫn chẳng nói gì. "Nói đi anh!" cô gái thầm nghĩ. Vẫn im. Cô gái đành gợi ý:
- Trăng hôm nay sáng quá, anh nhỉ?
Lúc này chàng trai mới cất tiếng:
- Rằm mà lị!
Rồi lại ngồi in như thóc!
Snowdrop
11-04-2007, 04:01 PM
Chàng ngốc nói chữ
Một chàng ngốc nọ là chồng chưa cưới của cô gái thứ hai trong gia đình có ba chị em nọ. Một hôm chàng đến nhà, cô em út ra chào và nói:
- Toạ sàng yến phu lang. (Mời chàng ngồi bàn tiệc)
Nghe câu nói văn hoa Hán tự đó, chàng chẳng hiểu gì, ở lâu sợ mất thể diện nên ngốc ta luống cuống chào về.
Lần sau trong một đêm trăng, ngốc lại đến thăm người yêu, nhưng lần này không dám đi ngả trước, lại lẻn ngả sau. Bất ngờ gặp lúc ba chị em đang tắm ngoài giếng. Nghe tiếng ba chị em cười khúc khích, chàng lén nhìn thấy cô út chỉ vào mình mà khoe rằng:
- Bạch bạch như phấn trang. (Trắng như thoa phấn)
Cô thứ hai lặp lại động tác của cô út mà nói:
- úc úc như hình quy. (Hình tựa mu rùa)
Cô chị cười:
- Hắc như côn lôn. (Ðen như quả núi)
Nghe được câu nói trên, ngốc lẩm nhẩm đọc đi đọc lại cho thuộc, bụng nghĩ rằng đó là những câu ẩn ý cao siêu cần phải ghi nhớ. Rồi chàng hớn hở ra về.
Lần thứ ba, ngốc ra hăm hở đến lại nhà người yêu. Cô út ra chào mời:
- Toạ sàng yến phu lang.
Ngốc chỉ ngay vào cô út mà rằng:
- Bạch bạch như phấn trang.
Cô út toát mồ hôi, không hiểu sao hôm nay chàng ta lại ăn nói "văn hoá" đến như vậy. Cô ngượng ngùng rút lui để người yêu của ngốc ra tiếp. Thấy chàng, cô thứ hai mở lời âu yếm hỏi:
- Phu quân như hà ti?
Ngốc làm bộ sành sỏi trả lời:
- Hà ti chi mà hà ti. - úc úc như hình quy.
Nghe vậy, cô ta thẹn đỏ mặt, nguây nguẩy bước vào. Cô chị thấy tình thế có vẻ căng thẳng, muốn giảng hoà, chạy ra cản ngăn ngốc:
- Thôi, dượng bất mật ngôn. (Dượng nói không ngọt ngào)
Ngốc lại chỉ vào chị tỉnh bơ nói:
- Mật ngôn chi mà mật ngôn. Hắc hắc như côn lôn. Người chị đứng sững như trời trồng, rồi ù chạy một mạch chẳng dám quay đầu lại.
Snowdrop
11-04-2007, 04:05 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_120707b.gifSợ vợ đẻ
Có một anh thấy chó đẻ dữ lắm, tới nhà ai có chó đẻ thì phải cầm gậy, phòng nó cắn. Một hôm vợ đẻ, anh ta nghĩ rằng chắc người đẻ cũng dữ như chó đẻ, nên anh ta không dám bén mảng đến chỗ vợ nằm, luôn luôn có cái gậy để bên cạnh phòng khi bất trắc, Tránh mãi cũng không được, một lần chị vợ gọi anh ta mang cơm vào. Anh ta sợ quá, một tay cầm gậy một tay cầm bát
cơm, lấm lét bước vào. Chị vợ trông thấy điệu bộ như vậy, liền nhăn răng ra cười. Anh ta thấy thế, tưởng vợ sắp cắn, vội vứt cả gậy, cả bát cơm, bỏ chạy mất.
Snowdrop
11-04-2007, 04:05 PM
Ngốc đi ăn trộm
Tại làng này có anh ngu đần. Người làng đặt tên là Ngốc. Một hôm, Ngốc đi chơi, Ngốc gặp anh Khôn. Lợi dụng tính thật thà của Ngốc, Khôn rủ Ngốc đi ăn trộm.
Tối hôm ấy, Khôn bảo Ngốc vào một nhà giàu. Nửa đêm, Ngốc vừa vào nhà thì chân vấp phải một chiếc chổi rành; Ngốc liền hỏi Khôn đứng bên ngoài:
- Chổi rành có lấy không hả mày?
Snowdrop
11-04-2007, 04:07 PM
Mặc váy nha?
Nhà nọ, có một ả tính hay khờ khạo. Khi đi lấy chồng, chồng biết vậy mới giao hẹn: "Muốn làm việc gì thì cũng phải hỏi tôi rồi mới được làm".
Thấy cái váy nâu đã cũ, chồng mới may cho vợ một cái váy lụa. Hôm có khách, chị vợ đứng trong nhà cầm váy mới giơ khỏi cửa buồng hỏi chồng:
- Mặc váy nha?
Người chồng nói trệch ra để khách không biết tính đần dại của vợ mình:
- ừ thì đem mặc cho em.
Bỗng từ trong buồng tiếng chị vợ vọng ra:
- Không! Tôi mặc cho tôi kia, không mặc cho em đâu!
Snowdrop
11-04-2007, 04:09 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_240731b.gifChứng vịt muối
Hai anh em nhà nọ vào quán ăn cơm. Nhà quán dọn don cơm chứng vịt muối cho ăn. Người em hỏi người anh:
- Cũng là trứng vịt, sao quả này lại mặn như thế này nhỉ?
Người anh bảo:
- Chú hỏi thế người ta cười cho đấy. Quả trớng vịt muối mà cũng không biết!
Người em lại hỏi:
- Thế trứng vịt muối thì ở đâu ra?
Người anh ra vẻ thông thạo bảo:
- Chú mày kém thật! có thế mà cũng không biết! Con vịt muối thì nó đẻ ra trứng vịt muối chứ sao.
Snowdrop
11-04-2007, 04:10 PM
Tam đại gàn
Nhà nọ có ba ông cháu. Một hôm, ông sai cháu ra chợ mua một đồng mắm và một đồng tương. Thằng bé mang hai cái bát ra chợ mua, nhưng đi một lúc, sực nhớ ra, quay lại hỏi ông:
- Ông ơi! Ðồng nào mua mắm, đồng nào mua tương?
Ông bảo:
- Ðồng nào cũng được.
Thằng bé lại chạy đi, một hồi lâu, lại mang hai cái bát không về, hỏi:
- Ban nãy cháu quên chưa hỏi ông bát nào đựng mắm, bát nào đựng tương?
Ông tức quá đánh cho nó mấy roi. vừa lúc đó, bố thằng bé đi đâu về, thấy thế nổi giận nói:
- à! Ông đánh con tôi phải không? Thế thì tôi sợ gì mà không đánh con ông.
Nói rồi liền cầm gậy tự đánh vào mình.
Người ông cũng phát khùng lên mà bảo:
- à! Mày đánh con ông thì ông treo cổ cha mày lên.
Rồi ông ta xăm xăm đi tìm thừng để treo cổ.
Snowdrop
11-04-2007, 04:12 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/040717b.gifTính hay quên
Có anh chàng tính hay quên, chẳng làm ăn gì được cả. Vợ buồn bực lắm mới bảo:
- Bây giờ không nhẽ lại cứ ngồi đó mà ăn không mãi, phải đi tìm nghề nghiệp gì, không thì lên rừng đốn củi về đun cũng đỡ mất tiền mua, chứ ai lại ở dưng thế?
Anh ta nghe lời vợ, vác do vào rừng kiếm củi. Lúc đi vợ dặn:
- Tính hay quên như thế thì phải cho cẩn thận! Có con dao đấy, đừng để mất đi!
Giữa dường, anh ta mót đại tiện, xuống ruộng cắm dao bên cạnh rồi ngồi ỉa, nhưng cái nón sau lưng quên không bỏ ra, nên ỉa vào cả nón. ỉa xong đứng dậy, trông thấy dao, nhưng lại không nhớ đó là dao của mình.
Tưởng ai bỏ quên, mừng quá reo lên:
- A! A! A! Bố đứa nào bỏ quên con dao, ông bắt dược.
Nhảy nhót thề nào đụng phải cái nón đeo sau lưng, ngoảnh lại nhìn, thấy nón đầy những phân.
Anh ta giận quá chửi váng lên:
- Tiên nhân cha đứa nào ỉa cả vào nón ông nhé!
Snowdrop
11-04-2007, 04:13 PM
Hậu sinh...
Một cụ già và một chàng trai đang ngồi đánh cờ tướng. Suốt từ sáng đến trưa, hai đấu thủ chơi rất say sưa và đã đến hồi... cay cú. Mỗi khi "ăn" được quân của nhau, họ chộp rất mạnh làm phát ra những tiếng "chát!", "chát!" nghe rất... đã:
Kết cục "cuộc chiến", cụ già bị thua đậm, chàng trai trẻ gương gương tự đắc:
- Thế nào, tiên sinh đã "ngay râu" ra chưa?
Cụ già giận dữ hất tung cả bàn cờ và quát lớn:
- Mày đúng là thằng "hậu sinh khả ... ố!"
Snowdrop
11-04-2007, 04:14 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_190602b.gifDời nhà
Người kia tính ưa vắng vẻ, không chịu có tiếng tăm ngầy ngà, mà hai căn nhà hai bên đều do anh thợ rèn với anh thợ bạc ở, ngày đêm đập mãi; anh đã nghe điếc tai, tức mình nói rằng: "Phải hai chú thợ dời đi, tôi chịu làm tiệc mà đưa họ".
Bữa kia, hai anh thợ tới mà nói rằng: "Anh em tôi tính dời nhà, xin anh nhớ lời, đãi anh em tôi một bữa lên đường".
Anh kia mừng hết sức mừng, dọm tiệc trọng thể mà đãi. Trong lúc đương ăn uống, anh chủ nhà hỏi thăm rằng: " Hai anh tính dọn về phố nào?"
Anh thợ rèn nói: "Anh thợ bạc dọn qua căn tôi, còn tôi dọn qua căn ảnh!"
Snowdrop
11-04-2007, 04:16 PM
Mưa phân
Người làm rẫy kia hay đi mua phân người ta, đặng đem về bón rãy cho tốt, thấy thùng phân của anh nọ mới hỏi răng: "Thùng phân đó anh ăn bao nhiêu?"
Anh nọ nói: " Tôi đứt giá một quan, thiếu một đòng không dược".
Người làm rẫy trả một tiền rưỡi.
Anh nọ giận mà nói rằng: "Phân người ta, không phải cứt heo mà làm vậy chớ!"
Anh làm rẫy nói:"Ðặt ra mua bán, có giá cao giá thấp; phải thì bán, không phải thì thôi; chớ tôi có ăn của anh miếng nào, mà anh làm dữ vậy?"
Snowdrop
11-04-2007, 04:17 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_240732b.gifThế thì không mất
Cô chủ và con sen đi đò. Con sen ăn trầu thế nào nhỡ tay đánh rơi cái ống vôi bạc của cô chủ xuống sông. Sợ cô chủ mắng nó mới lập mưu hỏi:
- Thưa cô, cái gì mà mình biết nó ở đâu rồi thì có cho là mất được không ạ?
Cô chủ vô tình trả lời:
- Thế thì cái ống vôi của cô không mất. Con biết nó nằm dưới đáy sông, con vừa đánh rơi xuống đấy ạ!
Snowdrop
11-04-2007, 04:18 PM
Rước ông táo
Có một ông mải mê vào sòng bạc quên cả về rước ông Táo. Bà vợ tìm đến, giục mãi, ông vẫn ngồi lì. Bóng tối đã bao trùm, cả làng xóm nhà nào cũng rước xong ông Táo. Bà vợ nóng ruột nắm áo lôi: "Người ta rước hết rồi!"
Ông ta liền trả lời:
- Những ông Táo khôn người ta rước hết rồi. Bây giờ còn rặt những ông Táo dại, tôi không về đâu.
Snowdrop
11-04-2007, 04:22 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_050307b.gifCho đỡ hỏng vải
Có anh hà tiện mời bạn ăn cơm. Cơm đã chẳng có gì, đến bát đãu cũng không.
Chủ nhà bảo:
- Thôi ăn bốc cũng tốt chán!
Ðang ăn, bỗng gió thổi tắt đèn. Anh ta gọi con thắp đèn, khách bảo:
- Thôi, đèn đóm làm gì cho phí dầu, món ăn độc vị bốc nhầm đâu mà sợ.
Bỗng có tiếng sột soạt, chủ hỏi:
- Bạn làm cái gì thế?
- Trời tối như bưng, chẳng ai thấy gì, tôi cởi quần ra cho đỡ hỏng vải -
Khách đáp.
Snowdrop
11-04-2007, 04:23 PM
Chồng keo vợ kiệt
Có một anh chồng rất keo kiệt. Một hôm đi làm được nửa đường anh sực nhớ chưa tắt chiếc đèn dầu ở nhà. Sợ vợ quên, anh lập tức quay về. Ðến nhà anh không dám vào, vì sợ mở cửa, cửa sẽ chóng hỏng. Anh đứng ngoài dặn vợ tắt đèn. Bà vợ nghe thấy tiếng chồng bèn trách: "Ði được nửa đường rồi mà còn quay về làm gì thêm mòn giày!". Anh chồng liền nói ngay:
- Không lo, tôi toàn xách giày thôi, chỉ đi đất về dặn mình tắt đèn đấy!.
Snowdrop
11-04-2007, 04:24 PM
http://avata.yeunhac.org/view.htm305766May không đi giầy
Có ông tính hà tiện, một hôm đi chân không ra chợ. Giữa đường vấp phải hòn đá, ngón chân chảy máu ròng ròng, thế mà ông ta không phàn nàn gì lại còn nói:
- May cho mình thật!
Có người qua đường lấy làm lạ, hỏi:
- Ông vấp toạc chân máu chảy ra thế, mà còn bảo may là thế nào?
- Anh không rõ. May là vì tôi không đi giày, chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!
Snowdrop
11-04-2007, 04:25 PM
Nhà giàu keo bẩn
Một anh nhà giàu keo bẩn, không hề thết khách bao giờ. Một hôm, có kẻ thấy người ở nhà anh ta đem rổ bát ra cầu ao rửa, mới hỏi đùa:
- Nhà hôm nay mời khách đấy à?
Người ở nói:
- Ôi chà! Ông chủ tôi mà mời khách, thì có hoạ đến ngày chết!
Anh ta đi qua đấy, nghe thấy người ở nói vậy liền dừng lại mắng:
- Mày biết khi tao chết có mời ai hay không mà mày dám hẹn trước như thế?
Snowdrop
11-04-2007, 04:28 PM
Con nói hợp với ý ta
Có một lão nhà giàu hà tiện, lúc lâm chung gọi ba đứa con vào hỏi:
- Cha chết thì các con tính chôn cất ra sao, cho khỏi tốn kém?
Con thứ ba nói:
- Con mua một cái chiếu rách, bó xác cha lại, chúng con lôi đi, ném xuống huyệt.
- Vẫn tốn kém.
Con thứ hai nói:
- Con ném cha xuống sông cho cá ăn.
- Không được! Thịt cha, cá ăn phí quá!
Người con cả nói:
- Con chất củi, đốt xác cha để lấy cho bón ruộng nhà ta.
Người cha gật đầu:
- Con nói hợp ý ta. Như vậy là không mất cái gì mà có lợi.
Snowdrop
11-04-2007, 04:29 PM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/vn_120701b.gifChờ sung rụng
Một thằng lười, lười quá không muốn làm gì cả, cứ nằm ngửa dưới góc cây sung, há mồm chờ cho sung rụng vào thì nuốt. Nhưng đợi mãi, bao nhiêu sung đều rơi chệch ra ngoài, chẳng quả nào vào mồm cho. Chợt có người đi qua, nó gọi lại bảo nhặt sung bỏ vào mồm hộ. Không may lại gặp một thằng cũng lười, nó lấy hai ngón chân cặp quả sung, bỏ vào mồm cho thằng kia. Thằng kia gắt lên:
- Khốn nạn! Lười đâu mà lười thế!
Snowdrop
11-04-2007, 04:32 PM
Không phải mất công
Có một thằng lười quá, ngày đêm chỉ nằm yên một chỗ, có hai bữa cơm, mà cũng không muốn há mồm ăn đến nỗi chết đói. Lúc xuống âm phủ, Diêm Vương bắt phải đầu thai kiếp mèo. Thằng lười bèn tâu rằng:
- Muôn tâu Ðại vương đầy tôi phải làm mèo, thì tôi xin cho được lông đen tuyền, chỉ có cái mũi là đốm trắng thôi.
Diêm Vương hỏi:
- Ðể làm gì?
Nó tâu:
- Ðể tôi lại nằm trong xó tối. Chuột trông thấy cái đốm trắng, ngỡ là miếng mỡ lợn lại gặm. Tôi chỉ việc há mồm ra ăn thịt, không phải mất công rình bắt gì nữa...
Snowdrop
06-05-2007, 09:31 AM
Ai nuôi tôi
Một người có một thằng con hai mươi tuổi nhưng lười, không biết làm nghề gì mà ăn, chỉ nhờ vào bố. Một hôm ông thầy tướng coi tướng cho nó bảo:
- Bố anh sống tám mươi tuổi, còn anh cũng sống tới sáu mươi hai tuổi.
Thằng con nghe thấy thế, liền khóc òa lên. Thầy tướng lấy làm lạ hỏi:
- Tôi bảo bố con anh đều thọ cả, cớ sao lại khóc?
Nó trả lời:
- Bố tôi chết trước tôi hai năm, thế thì hai năm ấy, ông bảo ai nuôi tôi mà tôi chẳng khóc.
Snowdrop
06-05-2007, 09:33 AM
http://www35.websamba.com/vuicuoibn/truyencuoi/images/bb_170502b.gifThà chết còn hơn
Xưa có anh keo kiệt, ăn chẳng dám ăn, mặc chẳng dám mặc, khi khư khư tích của làm giàu.
Một hôm, có người bạn rủ ra tỉnh chơi. Trước anh ta còn từ chối, sau người bạn nài mãi, anh ra mới vào buồng lấy ba quan tiền giắt lưng rồi cùng đi.
Khi ra đến tỉnh, trông thấy cái gì anh ta cũng muốn mua, nhưng sợ mất tiền lại thôi. Trời nắng quá, muốn vào hàng uống nước lại sợ phải thết bạn, không dám vào.
Ðến chiều trở về, khi anh qua đò đi đến giữa sông, anh keo kiệt khát nước quá, mới cúi xuống uống nước, chẳng may lộn cổ xuống sông.
Anh bạn trên thuyền kêu:
- Ai cứu xin thưởng năm quan.
Anh keo kiệt ở giữa dòng sông, nghe tiếng cố ngoi đầu lên, nói:
- Năm quan đắt quá!
Anh bạn chữa lại:
- Ba quan vậy.
Anh hà tiện lại ngoi đầu lên lần nữa!
- Ba quan vẫn đắt, thà chết còn hơn!
Snowdrop
06-05-2007, 09:34 AM
Chả giấu gì bác
Có một ông lâu ngày đến nhà ông bạn thân chơi. Khách chủ gặp nhau chuyện trò rôm rả.
Chủ kiếm trầu mời khách nhưng giữa cơi trầu chỏ có một một miếng.
Chủ khẩn khoản mời mãi, khách đành phải ăn.
Cách một thời gian sau, ông này nhớ bạn lại đánh đường sang thăm trả.
Thấy vạn đến, ông kia mừng lắm, mời lên nhà trên ngồi. Chuyện trò lại rôm rả.
Ông này cũng bày ra giữa cơi chỉ có mỗi một miếng miếng trầu và khẩn khoản mời.
Ông khách khen cái cơi đẹp và nể lời cầm miếng trầu lên tay ngắm nghía:
- Thứ cau của nhà bác chắc bổ vào dịp mưa nên nó lắm xơ nhỉ?
- Không đâu ạ, đó chính là miếng trầu mác mời tôi dạo nọ đấy ạ. Tôi ngậm nó nên nó hơi bị dập ra.
JUNGJIHOON-12CC[131]
08-09-2007, 01:37 AM
Người đánh ghen nhân từ nhất: Thủy Tinh: (Tay này chỉ lấy ... nước tạt tình địch chứ không chơi ... axit).
Người đi du lịch đại dương đầu tiên: An Dương Vương (Ông này đi tới giờ chưa về - chắc chắn ông phá kỷ lục của Nemo rồi)
Người biết tiếp thị đầu tiên: Mai An Tiêm (Ông này đi tiếp thị ... dưa)
Người được nhân bản vô tính đầu tiên: Cô Tấm, vì may mắn có DNA giữ lại nên dù có chết đi vài lần, cô vẫn sống lại, chỉ có điều truyện không đề cập ai đã làm việc này, có lẽ thời đó việc này là bí mật công nghệ.
Mối tình sét đánh kinh nhất: Tiên Dung - Chử Đồng Tử: Gặp phát ... cưới liền.
Trẻ vị thành niên tham gia quân đội sớm nhất: Thánh Gióng : Ông này thì khỏi nói, 3 tuổi đã làm tướng đi đánh giặc.
Người đặt chân lên mặt trăng đầu tiên: Chú Cuội, lên đó thăm chị Hằng bỏ vợ ở nhà luôn, giờ cũng chưa thèm về.
TrungX
09-10-2007, 11:25 PM
Có 1 cô gái chạy xe đạp qua biên giới với 2 bao cát trên lưng, chạy đến chỗ mấy anh biên phòng giữ lại kiểm tra, cô nói chỉ là cát, 2 anh đồn biên phòng không tin bắt bỏ bao xuống kiểm tra. Sau 1 hồi kiểm tra kỹ thì chỉ là bao cát không và cứ thế 2 năm liền cô chạy xe đạp qua biên giới với 2 bao cát trên lưng. Sau này 1 trong 2 anh biên phòng đã nghỉ việc, gặp cô và hỏi tao được đào tạo chuyên nghiệp mà vẫn không biết mày buôn lậu cái quái gì nữa, cô gái trả lời: em buôn xe đạp !
im_h2c
05-12-2007, 11:40 AM
Có 1 cô gái chạy xe đạp qua biên giới với 2 bao cát trên lưng, chạy đến chỗ mấy anh biên phòng giữ lại kiểm tra, cô nói chỉ là cát, 2 anh đồn biên phòng không tin bắt bỏ bao xuống kiểm tra. Sau 1 hồi kiểm tra kỹ thì chỉ là bao cát không và cứ thế 2 năm liền cô chạy xe đạp qua biên giới với 2 bao cát trên lưng. Sau này 1 trong 2 anh biên phòng đã nghỉ việc, gặp cô và hỏi tao được đào tạo chuyên nghiệp mà vẫn không biết mày buôn lậu cái quái gì nữa, cô gái trả lời: em buôn xe đạp !
Bó tay chấm com. :clap::21: .......... Ặc ặc :24:
nobita85uct
25-12-2007, 07:08 PM
Có 1 cô gái chạy xe đạp qua biên giới với 2 bao cát trên lưng, chạy đến chỗ mấy anh biên phòng giữ lại kiểm tra, cô nói chỉ là cát, 2 anh đồn biên phòng không tin bắt bỏ bao xuống kiểm tra. Sau 1 hồi kiểm tra kỹ thì chỉ là bao cát không và cứ thế 2 năm liền cô chạy xe đạp qua biên giới với 2 bao cát trên lưng. Sau này 1 trong 2 anh biên phòng đã nghỉ việc, gặp cô và hỏi tao được đào tạo chuyên nghiệp mà vẫn không biết mày buôn lậu cái quái gì nữa, cô gái trả lời: em buôn xe đạp !
công nhận đỉnh. bó tay luôn :21: :21: :21: :21: :21: :21: :21:
nobita85uct
12-01-2008, 01:00 PM
eo ơi,
truyện này hay nhở.
hay thật đấy
nobita85uct
12-01-2008, 01:16 PM
anh có nói đểu em đâu?
em nói thế ngại chết.
àh mà sao lại vô mạng giờ này
nobita85uct
12-01-2008, 01:22 PM
thế àh
mà chị huế em giờ làm gì nhỉ?
lâu quá rồi không gặp. hic
nobita85uct
12-01-2008, 01:26 PM
anh không đến.
anh ở dưới trường này suốt. có về nhà mấy đâu.
quên hết cả bạn bè
nobita85uct
12-01-2008, 01:33 PM
thế àh, chắc là thấy hôm đi cùng yến đó thôi.
nhỉ
nobita85uct
12-01-2008, 01:36 PM
thế àh?
chắc là gặp trên đường
hòa bình bé lắm,
mà trái đất cũng tròn lắm mà
nobita85uct
12-01-2008, 01:45 PM
vậy àh
có thể trên đường lớn thì em nhớ mặt những người đẹp trai
còn trong ngõ thì em nhớ mặt những người không đẹp trai thì sao nhỉ
nobita85uct
12-01-2008, 01:46 PM
vậy àh
tại anh học giao thông nên đường cứ phải phân thành từng cấp
không thể đánh đồng chúng với nhau được
nobita85uct
12-01-2008, 01:53 PM
ôi thế thì người ta làm đường để làm gì hả em.
đi riết rồi nó cũng thành đường thôi mà
nobita85uct
12-01-2008, 01:57 PM
ôi cứ lo chết thế thì người ta đi khai phá đất đai kiểu gì?
nobita85uct
12-01-2008, 02:01 PM
đâu, ngày trước họ cứ đi trong rừng thế là thành đường mà em.
nhưng mà thôi, quay lại vấn đề chính là không hiểu em nhìn thấy anh ở đâu nhỉ?
thiệt là lạ
nobita85uct
12-01-2008, 02:04 PM
cũng bình thương thôi. nhưng năm cấp 3 toàn qua chỗ chị em mượn sách nâng cao văn về làm (anh dốt văn lăm) chị em học chuyên văn mà
nobita85uct
12-01-2008, 02:09 PM
ừh, chị em học cùng và chơi thân vơi một bạn gái nối khố của anh (hai đứa anh chơi với nhau tử hồi 8 tháng tuổi) anh hay lên nhà và gặp => thế là quen thôi mà
nobita85uct
12-01-2008, 02:13 PM
không biết, hôm nay anh cũng không thấy yến vào online, chắc về nhà luôn rồi.
anh cũng chuẩn bị về đây.
alo24h
11-01-2011, 11:44 AM
Nhiều chuyện ghe hay quá ah, đọc thấy hết buồn ngủ luôn
anhtuan2011
13-01-2012, 11:12 AM
Giới thiêu kho truyện online doc truyen online (http://itruyen.net) cực hay,các bạn xem theo chủ đề nhé
truyen tranh (http://www.itruyen.net/cid-88/truyen-tranh.html)
truyen tinh cam (http://www.itruyen.net/cid-89/truyen-tinh-cam.html)
truyen kiem hiep (http://www.itruyen.net/cid-90/truyen-kiem-hiep.html)
truyen trinh tham (http://www.itruyen.net/cid-91/truyen-trinh-tham.html)
chúng tôi đang cập nhập liên tục để thư viện truyện ngày càng phong phú
http://itruyen.net