Đăng nhập

View Full Version : Game online đã lấy đi của tôi những gì(đáng đọc đấy)



Wind
06-01-2007, 02:53 PM
Khi tôi đã biết tiếc nuối thì mọi chuyện đã thành quá muộn.

Câu chuyện này tôi viết từ chính cuộc đời thật của tôi, từ chính những gì tôi đã trải qua và phải chịu đựng những mất mát thật mà tôi giờ đây đã khó lòng lấy lại được nữa. Game online đã biến tôi thành kẻ mê muội. Và chính sự yếu kém của tôi đã càng ngày khiến tôi xa dần cuộc sống thực tại, xa những mối quan hệ thực của tôi, đó là cha mẹ tôi, là gia đình và cả người yêu thương tôi hết lòng

Tôi là một thanh niên Hà Nội, là sinh viên năm cuối của một trường đại học có tiếng. Tôi đã nghe lời bạn bè và làm quen với game online. Thời gian đầu tôi thấy tò mò không hiểu tại sao lại có nhiều người ham mê như vậy. Cuối cùng tôi cũng như bao người khác, bị nó mê hoặc và rồi không dứt ra được. Tôi cũng được gia đình chu cấp tiền tiêu vặt hàng tháng, và đặc biệt tôi cũng đi làm thêm để có thêm tiền trang trải cho chi tiêu hàng ngày mà không quá phụ thuộc vào cha mẹ. Chính vì vậy tôi lại càng có điều kiện để có thể chơi game thường xuyên liên tục. Để rồi đến khi tôi hoàn toàn bị chi phối, đầu óc tôi không lúc nào không nghĩ đến những diễn biến và cuộc sống ảo trong game. Công việc và sinh hoạt hàng ngày của tôi đảo lộn hết. Tôi bỏ học ở trường đề ngồi chơi từ sáng đến chiều rồi lại tranh thủ chút thời gian buổi tối ra chơi nốt trước khi đêm xuống. Cùng với đó là công việc làm thêm cũng bị tôi gác lại hết, hôm làm hôm không, hoặc có làm cũng chỉ để cho hết giờ rồi về.

Tôi đã tập cho mình tính nói dối mọi người. Tôi nói dối ba mẹ khi không về nhà ăn cơm, khi những đêm không về nhà ngủ.Tôi nói dối thầy cô mỗi khi nghỉ học. Tôi bỏ qua hết bạn bè, bỏ qua người bạn gái yêu thương tôi hết lòng. Tôi nói dối bận việc gia đình để không phải gặp cô ấy vào những ngày qui định. Gắn bó với game online một thời gian, tôi và một số bạn chơi game tâm sự với nhau rằng làm việc gì cũng nghĩ đến nó, ngủ cũng mơ đến nhân vật trong game. Chúng tôi công nhận với nhau rằng tư duy và khả năng học tập, làm việc của mình giảm đi rất nhiều. Chúng tôi thường “nói trước quên sau” hầu như không nhập tâm được vào chuyện gì.

Tôi thi trượt môn học cuối cùng. Điều này đã khiến tôi không thể tham dự kì thi tốt nghiệp. Tôi đành phải đợi đến năm sau khi nhà trường tổ chức kì thi tốt nghiệp khác. Điều này đồng nghĩa với việc tôi sẽ không thể xin được công việc làm nào cho ra hồn khi không có tấm bằng đại học trong tay (trong khi tôi lớn hơn các bạn cùng trường vài tuổi).

Điều gì đến đã đến, ba mẹ tôi sốt ruột không biết tôi học hành thế nào mà mãi không thấy ra trường. Và họ thật sự thất vọng khi biết được sự thật là tôi không đủ điều kiện thi tốt nghiệp. Ba mẹ tôi thất vọng và không còn muốn nói với tôi điều gì nữa. Bạn gái tôi cũng không còn kiên nhẫn và vị tha trước sự lạnh nhạt của tôi. Em đã quyết định chia tay trong khi tôi biết em vẫn còn tình cảm.


Tôi vẫn không cảm thấy buồn nhiều và thất vọng cho lắm. Tôi vẫn tiếp tục chơi game, “level” của tôi lúc này cũng khá cao rồi không bỏ được. Tôi bỏ hết số tiền dành dụm được trong thời gian đi làm thêm để sắm một đường dây ADSL tại nhà để chơi cho tiện. Từ đó cuộc sống của tôi hoàn toàn đảo lộn, đêm nào tôi cũng thức trắng để “ngao du” cùng những người “anh em” mà tôi kết giao được qua game. Ban ngày tôi dành khoảng 2 tiếng đồng hồ để ngủ lấy lại sức. Cứ thế diễn ra và sức khoẻ của tôi giảm đi rõ rệt, tôi không muốn động vào việc gì, đi vài bước cầu thang lên phòng cũng mệt, hai mắt tôi đờ đẫn và mờ đi.

Thế rồi một hôm khi đang online, tôi “chat” với người bạn gái cũ và biết rằng em hiện giờ đã đi làm, công việc của em làm rất thú vị và được trả lương cũng tương đối cao, bản thân tôi cũng ao ước được làm công việc đó. Tôi dần tỉnh ngộ và hiểu rằng mình phải chấm dứt tất cả những trò vô bổ kia. Tôi đã thề không động đến game nữa và sẽ đi tìm một việc làm để phù hợp với cái tuổi của tôi. Cơ hội đến với tôi thật bất ngờ khi chính công ty của bạn gái tôi đang làm có đợt tuyển người. Tôi quyết tâm thi vào bằng được để có một công việc mà mình yêu thích, mà cũng một phần lớn vì tôi muốn chuộc lỗi với ba mẹ, với người con gái mà tôi đã để mất. Tôi đã nỗ lực hết mình và vận may đã mỉm cười với tôi, tôi được nhận vào làm, và cùng phòng với bạn gái cũ của mình.

Cha mẹ tôi cũng yên lòng một phần vì tôi cũng tự kiếm được việc làm và hứa sẽ học ôn lại để nhận được tấm bằng đại học vào năm sau. Hàng ngày đi làm, tôi thường nỗ lực hết mình trong công việc. Tôi mong được chứng tỏ khả năng với mọi người. Mong được cô bạn gái khi xưa có thể nhận ra rằng mình đã thay đổi và cho tôi một cơ may làm lại từ đầu. Tôi cũng thường quan tâm đến em một cách kín đáo bằng những lời hỏi thăm, bằng những chiếc bánh mỳ cho bữa sáng hay mời em đi ăn trưa mà không để ai trong công ty biết rằng một thời em và tôi đã một thời có những kỉ niệm ngọt ngào.

Thời gian làm việc trong công ty cứ thế trôi qua trong sự tiến bộ hàng ngày của tôi. Và theo thời gian, tôi cũng đã nhận ra được rằng tình cảm của tôi dành cho em đã thật sự vững vàng và em là niềm động viên, niềm hứng khởi cho mỗi buổi sáng khi bước chân đến công ty làm việc. Tôi thấy mình đã đủ tự tin để thổ lộ với em rằng tôi yêu em rất nhiều, mong em tha thứ và chấp nhận tôi. Tôi mong đợi và cũng hy vọng rất nhiều rằng em sẽ đồng ý cho tôi một cơ hội.

Tôi đã cố gắng hết mình trong công việc, đã cố gắng sống sao cho thật xứng đáng với em. Tôi làm việc hăng say, nhiều khi quên thời gian để chứng tỏ mình. Nhưng tôi đã không biết đến một điều rằng đã từ lâu, trên tay em đã đeo một chiễc nhẫn khác, mà không phải chiếc nhẫn khi xưa tôi tặng em. Em sắp lấy chồng. “Em rất vui vì anh đã thay đổi, anh đã phát huy được hết khả năng của mình, em rất mừng vì điều đó, anh hãy luôn cố gắng nhé” đó là câu nói mà em dành cho tôi sau khi khước từ tình cảm của tôi. Mặt đất dưới chân tôi rung chuyển và sụp xuống, tôi bám vội lấy chiếc bàn gần nhất để khỏi quỵ ngã.

Những ngày tiếp theo đối với tôi thật nặng nề. Tôi và em vẫn cùng làm việc và vẫn không ai hay biết gì về mối quan hệ của chúng tôi. Nhưng bây giờ con người nhiệt huyết trong tôi không còn nữa. Tôi không biết phải phấn đấu cho ai. Tôi suy sụp nhanh chóng, công việc đến tay tôi hầu như đồng nghiệp phải làm lại. Tôi không nói với em một câu nào nữa kể từ đó, nhưng cuối buổi làm nào tôi cũng đứng ngóng theo bóng em. Có những lúc tôi nhìn em và chồng sắp cưới đưa đón nhau về, lòng tôi quặn lên cơn đau mà không thể gào thét.

Dù biết rằng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, và tôi vẫn phải làm việc cho bản thân và cho cả ba mẹ tôi nữa. Chỉ có điều trong lòng tôi vẫn còn nguyên vết đau do chính tôi gây ra. Tôi đã không biết nâng niu, trân trọng những điều tốt đẹp mà lại chạy theo những thứ vô bổ, tầm thường, tôi phải gánh chịu hậu quả. Đêm nay tôi thức trắng để ghi lại câu chuyện của bản thân mình, ngoài kia chắc hẳn vẫn còn rất nhiều bạn trẻ đang miệt mài bên màn hình cùng Game online. Tôi hy vọng có một lúc nào đó các bạn tình cờ đọc được những dòng tâm sự này để không lặp lại hậu quả như tôi.

“Em à! Em là người con gái mà anh yêu thương nhất. Anh xin lỗi em và cầu mong em hạnh phúc”.

-----------------------------------
trích 24h.com.vn

suzuki_pipo
06-01-2007, 03:46 PM
Cảm ơn em đã đưa đến câu chuyện đầy ý nghĩa.Dù anh kô biết chơi game( thậm chí chẳng biết tí gì cả hic hic...)nhưng đọc câu chuyện này anh thấy hầu như ai cũng phải ngẫm nghĩ về những gì mình đã và đang làm.Nhất là những người chơi game online kè kè kè.Nhớ gửi nhiều câu chuyện hay nữa nhé bb....

hunghv
12-01-2007, 10:44 AM
cám ơn em dã post 1 lời cảnh tỉnh rất bổ ích
anh cũng đang cắm đầu vào GO .chắc phải tỉnh lại thôi!!!!!!!!^^

namshinoda
06-02-2007, 03:56 PM
Đọc xong thấy mình trả giá cho GameOnline còn quá ít. Dù sao thì đó cũng là may mắn khi mình biết dừng lại. Không có " em" Nhưng những cái giá trả cho Game là quá nhiều. Không một kì nào trên ĐH lại không thi lại đến 1 môn. Chán nản. Cảm giác học mình không hứng thú như hồi cấp 3 nữa. Làm sao đây? Không thể đổ lỗi cho chương trình học quá nặng vì bạn bè nó học thì có sao đâu?

Đành cố gắng vậy. Cố lên.

be_candy_9x
24-07-2007, 02:39 PM
em cũng cảm thấy đó là do anh thôi chứ em cũng chơi gameonline mà không đến nỗi nghiện thế đâu anh.Nhưng rất cảm ơn bài học của anh như thế bọn em sẽ không bị mắc phải nhưng sai lầm đó

Anh_Long
06-08-2007, 09:10 PM
ừ đúng tôi chơi cũng nghiện đó, giờ cũng sắp bỏ được rồi vì lí do hết game hay chứ không phải quyết tâm bỏ được . Tôi thấy chơi game tốn tiền nhưng khó dứt ra lắm tốt nhất các bạn đừng chơi

buvita3091
15-08-2007, 10:34 AM
em cũng thỉnh thoảng chơi game online , may mà ko đến nỗi quá nghiện game này.
theo em thì chơi game cũng có cái bổ ích như là : thư giãn chẳng hạn.Nó chỉ chở thành có hại khi quá xa đà vào thôi

zeeFTU
10-09-2007, 05:56 PM
Công nhận game online đã hại mình khổ sở đên mức ntn mặc dù chỉ là 1 nữ game thủ thôi đấy ?_? Giờ xuống hn học dh rùi nên cha ai quản, năm đầu càng máu chơi kết quả là thi trượt mấy môn liền,môn nào qua cũng trong tình trạng vừa đủ để qua,tổng kết vỏn vẹn có gần 6 phẩy,thấp nhất lớp nhục vãi,lại còn tốn tiền tốn cả thời gian.....Hiện giờ đang trong thời gian cai nghiện h!h! số giờ choy trong ngay có giảm nhưng chưa đang kể, me kiềp khó quá pakon à

Nàng Tiên Cá
03-12-2007, 12:21 AM
Một câu chuyện rất hay và cảm động anh ah
Ngay bây h đây em cũng đang cảm thấy rất buồn khi đọc xong câu chuyện của anh, em hiểu cảm giác của anh thế nào rồi, em cảm thấy em cũng có phần giống anh đó, thật là buồn, buồn và buồn...

€høcølªte
03-12-2007, 08:56 AM
Thanks em nhé.Một bài rất cảm động và cũng đầy ý nghĩa.Mình cũng là một người mê game và cũng đã từng có thời gian giống bạn.Tuy nhiên bạn bè đã bên cạnh và giúp mình hiểu ra .Và mình hy vọng rằng khi bạn post lên được bài viết này thì bạn cũng sẽ biết làm thế nào để tốt nhất cho mình.:clap::clap:

im_h2c
03-12-2007, 01:42 PM
Cảm ơn xuông vậy mọi người. Có nút thanks mà.
Cảm ơn bạn vì 1 lời cảnh tỉnh rất tuyệt :)

hiep_nth401
03-12-2007, 02:41 PM
Đau nhất là vụ người yêu đi với người khác.Nếu có tham vọng nhà giàu vợ đẹp con khôn ngay từ đầu chắc là không đến nỗi,phải biết vì tương lai của mình chứ.
đọc bài này mà giật cả mình.Mình cũng chat hơi nhiều rồi,quyết tâm cắt giảm thời gian OL.
vì lý tưởng bác hồ vĩ đại !sẵn sàng !

(>.<Jin_Ah>.<)
04-12-2007, 12:07 PM
chơi thì vui
chỉ tội mải mê quá
học hành sa sút
nhà bị mẹ rút mạng
hĩ hĩ đau khổ mất hơn 2 tháng
nhưng bi h thì ngon rùi
chán chơi thik học hơn
cho dù đôi luk cũng phải thả hồn 1 tí :10:

Nàng Tiên Cá
04-12-2007, 03:17 PM
Ủa tui chơi cũng có nhiều lắm đâu, nhảy đc mấy tiếng mà mệt muốn ngất ah
Sao nói vậy, tui chỉ thấy buồn cho nhân vật trong bài viết thui chứ
Chứ làm gì mà đến nỗi bị đuổi học vì game hở vớ vẩn

girl_kute_9x
15-12-2007, 03:35 PM
Ủa tui chơi cũng có nhiều lắm đâu, nhảy đc mấy tiếng mà mệt muốn ngất ah
Sao nói vậy, tui chỉ thấy buồn cho nhân vật trong bài viết thui chứ
Chứ làm gì mà đến nỗi bị đuổi học vì game hở vớ vẩn

hehe?
chị vip nói đúng đó
em cũng ham mê Au lém
ngồi cả ngày h0k thấy chán lun
nhưng chưa bao h` em để ảnh hưởng đên học tập lun
:10:

Đọc song bài này
thực sự la tiếc cho anh ấy nhỉ
vào được đại h0cj có phải rễ ràng đâu thế mờ....
Thực ra thì bản chất anh ấy tốt nhưng do dòng đời nó xô đẩy.Gặp được người ui cũ nên bản chất của anh ấy hồi sinh.

Yêuem_630129
05-01-2008, 04:43 PM
thực ra chơi game không phải là không tốt
chơi game là để chpo ta thấy thoải mái sau mỗi ngày học căng thẳng
quan trọng là ta bít dừng lại đúng lúc phải không
(thế mà mình lại không bít dừng lại đúng lúc mới chết chứ:orismi1::orismi1:)

h4_l4dy
07-01-2008, 05:38 PM
hix! đọc cũng thấy sợ sợ! tại em cũng ch0j au nhìu lem >< có lẽ từ h faj thay đổi thoy!><! thanks a !

sheva1510
07-01-2008, 06:23 PM
ko sao ko sao cứ chơi đi rồi sẽ biết đâu cần phải bỏ sớm như thế :orismi2:

SevenLove™
14-01-2008, 02:28 AM
Game Onl nghe đến đau lòng quá. Cả năm học thứ 2 vùi mình trong quán game từ sáng đến tối, từ đêm đến trưa :ech(8): Ko hiểu sao mình lại có thể ngồi đc như vậy nữa, giờ thì vẫn còn chơi nhưng mà chơi cho vui chứ ko như trc nữa. 1 chơi game phải trả 1 cái giá quá cao mà nói ra sợ mọi người ko tưởng tượng đc nữa :dead: Nhiều lúc cảm giác mình ko còn sống nữa, Mệt mỏi, nhưng vẫn muốn chơi. Để rồi bây giờ đang đi lo hậu game Onl mà vẫn chưa xong. .... thôi ko kể nữa, khóc mất :036: Thỉnh thoảng nhớ lại ngày xưa thấy mình thật điên rồ :ech(8):


“Em à! Em là người con gái mà anh yêu thương nhất. Anh xin lỗi em và cầu mong em hạnh phúc”. Bồ kết câu này quá, Nhưng mà nói là :" Xin lỗi em nhưng anh đến với game trc khi đến với em" nghe mới đúng. Nhưng may mà mình ko nói j`, cứ từ từ, từ từ im lặng .....:024:

o0Sanshiro0o
20-01-2008, 11:36 PM
có gì đâu chơi nhiều rồi chán ý mà chơi chán GAME online này nó lại ra GAme khác :D
Lớp 10 chơi Mu
Lớp 11 chơi Võ Lâm 1
Lớp 12 chơi AUDITION
Đại học thì đang ngồi đánh Võ Lâm 2 đây

™ Ngọt ™
21-01-2008, 12:00 AM
mình nhớ mình viết 1 bài ở đây roài mờ
ai xóa thế nhề:h:
hok cho ng` ta ý kiến là sao :tq:

12hoa0407
21-01-2008, 01:40 AM
nói chung là cái gì cũng cần có điểm dừng đơn giản là nhận thức của mỗi người

™ Ngọt ™
21-01-2008, 03:03 AM
nói chung là cái gì cũng cần có điểm dừng đơn giản là nhận thức của mỗi người

nói thì dễ nắm:tx:
nhưng thực hiện đc thì lại nà 1 chuyện khác:bz: