Đăng nhập

View Full Version : {GĐYT}Tháng 5 - ...Mất ! (hay 12 tiếng yếu đuối)



Linkkid
12-05-2009, 09:05 PM
Vậy là 2 người thân của nó ra đi vĩnh viễn...
Có buồn ko? Nó im lặng,cái im lặng đáng sợ của chứng trầm cảm ngắn hạn. Nó sợ..sợ lắm chứ,không phải trước đây nó cũng đã từng mắc chứng trầm cảm rồi mà...Những khoảng lặng vô cảm...những cái nhìn chết chóc lạnh lẽo...
Một người đi...
Man mác...Nó bận học không về đc. Ông ngoại cũng điện lên an ủi nó:" Bố mẹ con về viếng ông trẻ con là được rồi,cố gắng mà học con ạ"
Thêm người nữa...Một mình nó phóng xe về quê nội...13km...đầy nắng..gió..bụi...và mưa !
13 km nước mắt và mưa quyện cùng nhau làm mờ mắt...
13 km bụi phủ mờ kính lấp đi tiếng gào xé lòng "Ông ơi đừng đi...đợi con về"
13 km nắng gió hòa cùng dòng người vô tình lướt qua...
Nó phóng xe như điên...suyt mất lần tông vào ô tô...Nó mặc kệ...Đèn đỏ càng làm nó nóng lòng hơn...
....
Nó sợ...nó tưởng tượng cái cảnh nó gào lên điên loạn...cảnh nó nhìn thấy khuôn mặt của ông...Ông ko còn mỉm cười với nó được nữa rồi :((
...Khi nó còn là một cô nhóc...Ấn tượng về ông trong nó là 1 người cao lớn,da dẻ hồng hào,mặc áo măng tô,đội mũ lông màu nâu,nụ cười ấm áp...Vậy mà đã bn năm,từ ngày ông bệnh...Nó chỉ mới gặp ông 1 lần Tết ấy. Và cái sáng nó thức dậy,bố mẹ nó tức tốc về quê "Ông hấp hối"...Và sáng hôm qua...ông trút hơi thở mãn nguyện cuối cùng bên con cháu...:(( :(( :(( "Ông ơi...con muốn đc 1 lần cuối nhìn thấy ông...ông ơi chờ con..ông đừng đi...ông ơi...:(( "

..................

Về phòng với cái đầu đau như búa bổ...muốn được yên tĩnh kinh khủng...Người lờ đờ như vừa qua cơn bạo bệnh.
Lâu lắm rồi ko khóc nhiều như thế...Phóng xe máy mà tâm hồn buông xuôi...Bay về nơi xa ấy..có ông đứng giang tay ôm nó vào lòng,vỗ về như hồi bé xíu...
Lần đầu tiên từ khi biết nhận thức,khóc vì 1 người..và khóc thật nhiều. Đủ biết nó yêu ông như thế nào dù ông không phải thân sinh ra bố nó,nhưng ông vẫn là ông ruột nó mà...
Không nghĩ là lại khóc nhiều đến thế và thực sự muốn khóc,muốn gào lên đến ghê gớm như thế...
Tối online,thực sự muốn bình yên...Muốn trà hoa ! Và thèm bên cạnh có 1 người ,chỉ cần ngồi cùng và ko nói j hết...
Nghiện trà hoa rồi...
Thực sự hết hẳn đau đầu khi thưởng thức cốc trà ngân cúc ấm thơm dịu và được trò chuyện cùng cô bạn tri kỉ !

Và sang ngày hôm nay thì tâm trạng khá hơn nếu ko nghĩ nhiều nữa,nghĩ đến lại muốn òa khóc...
Cứ tự an ủi "Người lạnh lùng như tôi chỉ có thể đau buồn ngày hôm qua và ngày hôm nay tôi lại trở lại là chính tôi"


P/S: Những dòng tâm sự trong "12 tiếng yếu đuối của Linkkid". Rất ít khi khóc,khóc chỉ rỏ dc vài giọt rồi thôi. Chưa bao h lại khóc nhiều và lại vì 1 người khác như thế...Chỉ 1 tuần..Mất đi những 2 người ông thân yêu ruột thịt...QUẪN !

Sally Fuu
12-05-2009, 09:10 PM
cố lên ............................................:D

Fish
12-05-2009, 09:14 PM
Mạnh mẽ lên nhé!mọi chuyện rồi sẽ qua cả thôi mà!!!

Linkkid
12-05-2009, 11:28 PM
Tâm trạng lại bất ổn rồi. Thấy bơ vơ thế =(( muốn khóc..và đc khuyên là "Hãy khóc ngày hôm nay và ngày mai em sẽ lại mỉm cười như em vẫn thế nhé"
À đc 1 người anh tặng cho cái này :
http://nhacchuong.24h.com.vn/nringtone?type=T&id=9526388&name=Tap%20dem%20sieu%20hai

Linkkid
12-05-2009, 11:44 PM
Tự nhiên nhớ về người bà đã khuất 7 năm trước,lúc nó học lớp 5,bà ngoại_người bà mà nó rất mực thương yêu. Nhớ từ lúc lọt lòng đến lúc vào học cấp 1,bà luôn là người chăm sóc cho nó. Sáng sớm tinh mơ nào bà cũng thổi xôi đem ra chợ ngay trên đầu nhà bán. Nó cũng lóc cóc dậy theo và ngồi bên bếp lửa cạnh bà...Đến xế trưa khi nó học xong thì cả nó và 2 ông anh con bác tíu tít chạy ra đón bà đi chợ về. Hôm nào cũng mong bà ế xôi để ăn cho thỏa thích. Những hôm hết xôi,bà lại mua bánh giò nóng về cho đàn cháu bé bỏng của bà....Nhớ lắm bà ơi...Vậy mà ngày bà mất,con thi học kì,ko thể về lúc liệm bà,ko thể nắm lấy đôi bàn tay gầy nhăn nheo mà lúc nào cũng ấm áp của bà khi nắm tay con...Vậy mà con lúc ấy vẫn còn chưa hình dung bà mất là như thế nào,vẫn chưa thực sự cảm nhận đc mất đi người thân như bây h...Con có lỗi phải ko bà? Còn ngàn lần,ngàn lần xin lỗi bà...

Linkkid
12-05-2009, 11:48 PM
Đang có tâm trạng nên spam chơi cho tuột hết cảm xúc ra ngoài,chả muốn giữ vấn đề nhạy cảm nào quá lâu trong đầu, dễ khóc,dễ xúc động,dễ liên thiên. Người như mình chả mấy khi có cảm xúc như thế này,ko lưu lại chắc đến già còn đc mấy dịp sướt mớt như rứa? Thôi thì spam tự sướng,ko thik thấy mình yếu đuối,cũng ko thik ai thấy mình yếu đuối.Bảo sao thì kệ tôi nhé !

kembong
13-05-2009, 12:08 AM
thực ra là ko muốn để lại cm trên cái top nay dưng cơ mà ... lại "cơ mà"...
từ bé tới h đc chứng kiến gần chục cái chết
thì có 4 cái là của người thân :ông ngoại ,bà ngoại , bà nội ,3 ng mất vì bệnh nan y
đc sống 1 khoảng thời gian dài với bà nội và bà ngoại trước khi 2 bà mất ........nhớ hồi đấy ,bé ,1 lần cãi bà ngoại bị bà tát cho 1 cái nhẹ hều
duy nhất 1 cái
mà thù bà lắm
nhưng đến luc bà đau đớn oằn mình vì sơ gan, rơm rơm nước mắt ,đi cùng thầy lang kiếm tầm gửi cho bà làm thuốc ,rồi tận mắt nhìn ba xuôi tay ,tân tay vun mộ cho bà ......1 lần đau
bà nội vẫn thường hay nhắc về bà ngoại với vẻ sót xa ,nc mắt đôi khi lăn dài ,bà nội mất vì ung thư dạ dày ... lại 1 cai chết đau đớn ...mình nhớ rõ năm đấy còn vài hôm là sn mình ,buồn ......vẫn còn ăn năn vì chưa nói với bà sự thật về cái chết của con gà con
ông ngoại mất vì ung thư đại tràng ,thương ông lắm vì khi sống ông phải kiêng khem đủ thử giời ơi
toàn ăn rau vơi nc mắm thịt nạc ,thứ ngon ông chả giám ăn vi đau bụng ko tiêu đc ,đến lúc ông sắp mất chỉ xin các con 1 chén rượu ,uống cho đỡ thèm ........xót
cậu ...... mất vì tai nạn xe máy khi còn quá trẻ ,vợ dại con thơ ......đi về đâu...
bạn ........cũng mất vì tai nạn xe máy ........

minh rat hay khoc nhưng những mất mát đấy mình ko khóc nổi .khi ném hòn đất đầu tiên xuông, nc mắt tràn ra rồi lại bay mất .... moi ng đều bảo minh ko thương ông bà , ko thương cậu ..........

bạn mất mình ko khóc đc .....vô cảm .lượn lờ 310 rồi đi về

và bây giờ mình lại mất thêm một thứ tình cảm quan trọng của con ng ......và mình cũng chả còn sức mà khóc nữa
đời chỉ thế thôi ....
con người từ khi sinh ra ,mỗi ngày mới sang là ta đang lầm lũi tiến thêm 1 bước cận kề với cái chết

Linkkid
13-05-2009, 02:43 AM
ANH HIỂU .
Sau 1 time dài ko ở bên nhau cả nghĩa đen và nghĩa bóng,những thứ 2 đứa mình có bây h ko chỉ đơn giản là 2-4-6 trà hoa. tìm chút lắng cho mình em ạ...Tăng cúc hay Ngan cúc hả em?

kembong
13-05-2009, 12:07 PM
ngân cúc nhé :) tăng cúc lạnh lắm ;))

Linkkid
13-05-2009, 12:28 PM
em đoán chuẩn đấy,đến hôm nay anh gần cạn rồi. Đã yếu người,bây h lại thiếu máu,lại nóng trong,uống trà j cho mát,lạnh càng tốt =))

nobita85uct
13-05-2009, 12:40 PM
ông ngoại mất vì ung thư đại tràng ,thương ông lắm vì khi sống ông phải kiêng khem đủ thử giời ơi
toàn ăn rau vơi nc mắm thịt nạc ,thứ ngon ông chả giám ăn vi đau bụng ko tiêu đc ,đến lúc ông sắp mất chỉ xin các con 1 chén rượu ,uống cho đỡ thèm ........xót

cảm xúc bất chợt :(
Giống :-S

Rains Quỷ
14-05-2009, 02:00 AM
Xin chia sẻ cũng những nỗi đau ls:(

Một topic thật cảm động :(

nhocbuong93
14-05-2009, 07:59 AM
Em cũng mất ông ngoại.ông bà nội mất từ khi bố em còn rất nhỏ.Bố em thậm chí còn không nhớ nổi khuôn mặt ông bà.Thậ sự mất người thân là vô cùng đau đớn!

R.A.N
18-05-2009, 10:55 AM
Cố gắng lên chị yêu nhé e tin là chị manh mẽ nhát mà :)

titi_toto
18-05-2009, 11:15 AM
mấy bài này nghe sao mà bùn thế :(

mjlk_nO.teAr
18-05-2009, 11:24 AM
cứng rắn lên chị haz!......cố lên nào :KhiCon156: