Hớ hớ !!!
Thấy bảo Nguyễn Du không có link mà chỉ có gạch thôi
Em nói trước rồi nhá có gì bịthì ráng chịu
Hớ hớ !!!
Thấy bảo Nguyễn Du không có link mà chỉ có gạch thôi
Em nói trước rồi nhá có gì bịthì ráng chịu
Nghe xôm quá nhỉ. Lâu không vảo rùi. Đại sứ có khỏe không nhỉ. Vào năm học chắc đại sứ bận lắm nhỉ??.
Học vẫn học chỉ mỗi tội thời gian onl có phần bị hạn chế thôi ạh.......mấy bữa vào học chính trong năm nữa thì chắc chỉ tranh thủ lên được một lúc buổi trưa hay là tối nào rảnh thì lên thôi.chứ hạn hẹp thời gian lắm rồi
![]()
Cảm ơn anh đã quan tâm nhéem vẫn khỏe ạh......
Dạo này vào năm học . Học nhiều mệt quá thôi
đã bắt đầu vào năm học rồiđi học vui biết bao..được gặp bạn bè thầy cô cùng bạn bè học tập và thư giãn.........tuần tới đã đi khai giảng.lại được tý tởn mặc áo dài rồi.......nhìn ai cũng dễ thương nữa cơ.......
Chúc toàn thể các bạn học sinh bên HVT cũng có được những kết quả tốt trong năm học tới nhé.....
Bên lương văn tuỵ vừa có vụ vui nhở.
lên tận thời sự cơ mà
2 tuổi cai sữa, 25 tuổi tái nghiện.
Xì căng đan ghê gớm quá. Bạn đại sứ đâu rồi, thông báo tình hình đi chớ. CÒn anh Nô nêu phản ứng của VN, à nhầm, của HVT trước vụ việc đo đi chứ
Àh tình hình của vụ đó các bạn có muốn biết rõ hok?
Vụ việc đó chỉ là do các ông trên thành phố và cái bà chánh văn phòng đó thông đồng với nhau ép ông Hưng giám đốc sở phải hạ điểm xuống để cho con bà chánh văn phòng được học..........nhưng do một số học sinh và phụ huynh ấm ức quá nên đành vác lên thời sự thôi.......sự việc bị lộ thì bây h các em học sinh đó ai đủ điểm xuống đại trà thì xuống thì hok thì bye bye khỏi trường rồi.........năm sau tình hình là sẽ siết chặt việc tuyển sinh hơn do trường mới thay hiệu trưởng..............
Sáng nay ngày 5/9/2008 trường THPT Chuyên Lương Văn Tụy đã long trọng tổ chức lễ khai giảng năm học 2008-2009 với sự có mặt của các bác trong ban lãnh đạo Tỉnh, Thành phố , Cơ quan đoàn thể trong toàn tỉnh, các thầy cô giáo và hơn 1000 học sinh trường Chuyên Lương Văn Tụy. Buổi lễ đã diễn ra với không khí trang trọng và vui vẻ.Đầu tiên là lễ diễu hành của các em lớp 10 mới vào trường.......sau có đến một loạt cái bài diễn văn của Các ban lãnh đạo Tỉnh Thành phố và BGH nhà trường.Háo hức nhất vẫn là khoản văn nghệ với kịch bản tự biên tự diễn của cả ba khối học trong trường...nhưng cực hay nhé..
Chỉ tiếc là mình hok chụp ảnh được toàn bộ thôitại ngồi cầm cờ đầu hàng hok được chạy lăng xăng đi đâu cả....... nếu hôm sau lòm được ảnh của ai mình sẽ post lên sau nhé
Chúc các bạn học hành giỏi giang tấn tới nha
Đại sứ ơi học bận vậy sao???
Chịu khó online hơn đi được không ?
ôi trời ạh...........vào học rồi thì cũng học đi chứ ạh...nhưng em còn thuộc cái loại chăm onl đấy ạh chắc tại anh hok gặp em thôi
THÔNG BÁO!!!!!!!!!!!!!!(^_^)Hiện nay bên Chuyên Lương Văn Tụy LVTF có tổ chức cuộc thi Miss & Mr LVTF vì thế em muốn thông báo tất cả mọi người........ai cũng có thể tham gia đóng góp cho vui ạh................tiết lộ nhỏ.........em cũng tham gia thi Miss và mong mọi người ủng hộ cho em nhé!!!!!!!!!
Đây là đường link nè các bạn....
http://ninhbinh.edu.vn/lvtf/forum/showthread.php?t=4202
Em không muốn hôn ! em muốn lên giường !
http://www.chohoalu.com/showthread.php?p=824#post824
http://www.chohoalu.com/showthread.php?p=824#post824
http://www.chohoalu.com/showthread.php?p=824#post824
http://www.chohoalu.com/showthread.php?p=824#post824
Nó và anh yêu nhau được gần 2 năm rồi. Thời gian vừa qua thực sự nó thấy rất tuyệt diệu. Nó cảm thấy như nó được Thượng Đế ưu ái khi ban tặng anh cho nó. Anh đẹp, tài giỏi và rất đàn ông. Anh nói anh thích ngắm nhìn nó cười, anh yêu nụ cười híp mí của nó. Vì lẽ đó nên suốt 2 năm yêu nhau dù có xảy ra chuyện gì, nó cũng không bao giờ khóc.
Một lần anh rủ nó đi dự tiệc cùng. Trong bữa tiệc nó gặp một người đàn ông, bố anh ta là đối tác của anh, và anh ta cứ ngắm nhìn nó. Điều này làm nó rất khó chịu nhưng nó không nói gì.
Gần đây công việc của anh gặp chút rắc rối, anh có ít thời gian để chăm sóc nó nhưng nó không giận, nó chỉ thấy thương anh hơn thôi.
Tối hôm đó nó chuẩn bị đi ngủ thì nhận được điện thoại của anh, có vẻ như anh đang rất buồn. Anh khóc, anh nói rằng công ty của anh sắp phá sản, anh nói rằng có thể anh sẽ mắc nợ cả trăm triệu. Nghe anh nói chuyện nó chỉ muốn chạy ngay đến ôm lấy anh nhưng nó không thể. Đã gần 12h, nó không thể ra khỏi nhà. Vì thế nó cảm thấy mình thật bất lực và vô dụng khi chỉ có thể an ủi anh những câu bình thường như một người bạn.
Một tuần sau đó nó hẹn anh ra gặp mặt:
_Anh này, chúng mình chia tay nhé!
Nó nói với khuôn mặt không chút cảm xúc, còn anh thì như vừa bị sét đánh, trân trân nhìn nó. Anh không nói gì, cũng không hỏi nó lý do chia tay. Anh nghĩ giờ mình chỉ là một kẻ bất tài vô dụng đang nợ nần chồng chất, có lẽ nên giải thoát cho nó.
_Cho anh hôn em lần cuối được không?
_Em không muốn hôn, em muốn lên giường!
_Không được, sau này em còn phải lấy chồng nữa.
Anh buồn bã nói. Nó nhìn xoáy sâu vào đôi mắt anh. Bằng một ma lực không thể chối từ, đêm đó nó đã trở thành người đàn bà của anh.
Sáng hôm sau tỉnh dậy nó đã đi. Bên cạnh anh chỉ còn bông hoa hồng sắp héo úa đè lên những giọt máu đỏ sẫm trên nền ga trắng. Anh ngồi bần thần một lúc lâu. Bỗng điện thoại áo có tin nhắn, là số của nó.
"Em yeu anh!"
Anh như chết đứng, ngay lập tức anh gọi lại thì đã thành thuê bao. Anh không hiểu nổi nó đang nghĩ gì nữa, nhưng nó làm anh phát điên. Anh không đi tìm nó mà chuyên tâm vào làm ăn. Có một công ty đồng ý đầu tư để giúp công ty khỏi đà phá sản.
Thời gian sau anh gặp lại nó, xinh đẹp, ăn chơi và sành điệu hơn tỉ lần. Anh được biết hiện nó đang cặp với một công tử rất giàu, giàu hơn anh. À ra vậy, anh cười thầm, hoá ra người mà anh đã từng rất rất yêu cũng chỉ vậy thôi.
Hơn một năm sau anh lấy vợ, một người phụ nữ chín chắn, điềm đạm nhưng cô ấy không có nụ cười híp mí như nó, cô ấy yếu đuối hay khóc, và cô ấy không còn trinh. Anh không trách và dằn hắt vợ. Anh nghĩ về những giọt máu trên ga giường ngày hôm đó. Có lẽ đây là cái giá anh phải trả.
Giờ đây công việc của anh đang tiến triển rất tốt, gia đình rất hạnh phúc, duy chỉ có điều đứa con gái của anh khi mới sinh ra đã bị viêm võng mạc nên mất khả năng nhìn. Vợ chồng anh rất đau khổ vì điều đó, hai người luôn hi vọng có một nhà hảo tâm nào đó sẽ hiến tặng mắt cho bé.
Anh tình cờ gặp lại nó sau 3 năm mất liên lạc. Giờ trông nó đẹp hơn, dịu dàng hơn và đàn bà hơn.
_Lâu lăm không gặp, em dạo này sao rồi?
_Em vẫn khoẻ, em lấy chồng và định cư luôn ở Mĩ. Thế còn anh thì sao?
_Anh cũng kết hôn rồi...
Anh kể về đứa con mới 1 tuổi bị mù của mình cho nó. Lần thứ hai nó thấy anh khóc. Lần thứ nhất khi công ty anh sắp phá sản. Ừhm, anh chưa bao giờ khóc vì nó, chưa bao giờ.
Không khí trở nên nặng nề và căng thẳng. Cuối cùng nó là người kết thúc:
_Mai em phải về Mĩ rồi, em xin phép về trước chuẩn bị hành lý. Anh đừng buồn nhé, rồi bé sẽ khoẻ mạnh lại thôi.
Anh cười, một nụ cười rất buồn.
Mấy ngày sau anh nhận được tin từ bệnh viện là có người hiến mắt cho con gái anh. Không có lời nào diễn tả được niềm hạnh phúc và vui mừng của vợ chồng anh lúc này. Anh không được biết người hiến mắt là ai nhưng anh vô cùng cảm kích và thầm cảm ơn người đó rất nhiều.
Một tháng sau ca phẫu thuật, con gái anh đã có thể tự nhìn cuộc sống bằng chính đôi mắt của nó.
Vào một ngày, anh nhận được một hộp quà do không rõ người tặng gửi đến, trong đó là một cuốn sổ nhật ký và một lá thư. Không biết có sự thôi thúc gì mà anh ngồi lặng lẽ trong phòng làm việc và đọc hết.
Lá thư là của một người đàn ông "Tôi không muốn gửi cuốn sổ này cho anh, cô ấy cũng không muốn, nhưng lương tâm tôi bắt ép tôi phải làm, nếu không tôi sẽ không sống nổi quãng đời còn lại. Cô ấy là một người phụ nữ tốt, anh thật may mắn khi được cô ấy yêu như vậy!" Là nó, trang đầu tiên anh mở ra là ảnh hai người chụp nhân kỉ niệm một năm yêu nhau.
"Ngày...tháng...năm...
Hôm nay em thấy anh khóc qua điện thoại, em chỉ muốn chạy ngay đến để ôm chặt lấy anh nhưng em không thể, em xin lỗi, em thật vô dụng...
Ngày...tháng...năm...
Thật kinh khủng, có người đàn ông tìm em và nói nếu em đồng ý làm người tình của anh ta thì anh ta sẽ giúp công ty anh khỏi bị phá sản. Em rất yêu anh, em không thể phản bội anh, nhưng em càng không thể thấy anh khổ sở, khó khăn mà không giúp gì được như thế...
Ngày...tháng...năm...
Hôm nay em quyết định chia tay, em nói muốn lên giường với anh. Anh nhìn em giống như em là 1 con điếm rẻ tiền thèm khát dục vọng vậy. Em đâu muốn thế, em chỉ muốn dành tặng cái thứ quý giá nhất cho người em yêu thôi. Nếu không em sợ em sẽ hư hỏng với bất kỳ người đàn ông xấu xa nào mất...
Ngày...tháng...năm...
Người đàn ông đó rất quan tâm và yêu thương em nhưng không làm em quên đi hình ảnh của anh được. Dù không yêu, em vẫn đồng ý kết hôn với người ấy như để trả nợ. Anh ơi, cuộc đời sao mà bất công thế, tạo hoá đang trêu ngươi em. Ngày em đi mua nhẫn cưới cũng là ngày em biết mình bị ung thư cổ tử cung. Nếu phẫu thuật em sẽ không chết nhưng sẽ mất đi khả năng làm mẹ. Còn gì đau khổ hơn với người phụ nữ không thể sinh con? Và sau ca phẫu thuật, em đã rời bỏ anh ấy, để anh ấy có thể cưới một cô vợ theo đúng nghĩa....
Ngày...tháng...năm...
Em đã trở thành một con điếm cao cấp anh ạ! Em sẵn sàng lên giường với bất cứ người đàn ông nào cho em tiền. Em cặp với rất nhiều đại gia, cuộc sống của em trở nên buông thả và sa đoạ đến không ngờ. Những lúc mệt mỏi và tuyệt vọng, em luôn nhớ đến anh, em thực sự rất nhớ anh...
Ngày...tháng...năm...
Hôm nay em được biết mình chẳng còn sống được bao nữa anh à. Vết mổ lần trước bị nhiễm trùng, di căn lên cả vùng bụng. Buồn thật, cuộc đời đúng là đang rẻ rúng em mà. Mà thôi, dù sao em sống thế này đủ rồi, em không muốn tiếp tục nữa, nhưng trước khi chết em muốn gặp lại anh, một lần thôi...
Ngày...tháng...năm...
Đây là lần thứ 2 em thấy anh khóc. Đứa con gái bé bỏng tội nghiệp của anh bị mù, có lẽ anh đau lòng lắm! Thấy anh buồn như vậy trái tim em như muốn vỡ tan ra vậy...
Ngày...tháng...năm....
Hôm nay tròn 5 năm chúng ta yêu nhau, và cũng sẽ là ngày em kết thúc cuộc đời đau khổ này. Dù sao em cũng không cần đến đôi mắt này nữa, em sẽ tặng nó cho con gái anh, để em mãi mãi được ngắm nhìn anh. Lời cuối em muốn nói rằng em rất rất yêu anh. Tạm biệt!"
Đọc xong quyển nhật kí gần 3 năm đầy đau khổ và nước mắt của nó, anh dường như chết ngay tại lúc đó. Anh không ngờ nó lại yêu anh nhiều như thế, anh mắc nợ nó quá nhiều. Trong vô thức, nước mắt anh rơi, lần này là vì nó nhưng nó mãi mãi không bao giờ thấy được nữa.
Anh vào phòng, vợ anh đang ngủ, anh đến gần cái nôi của con gái. Đứa con của anh vẫn đang mở to đôi mắt để nhìn mọi thứ xung quanh. Thấy bố,...
http://www.chohoalu.com/showthread.php?p=824#post824
http://www.chohoalu.com/showthread.php?p=824#post824
mình mới tham gia diễn đàn, thấy có nhìu cái hay wa' ^^
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)
Đánh dấu