bài viết của anh Vinh chứa đựng rất nhiều cảm xúc của hầu hết những cựu hs HVT... Người ta bắt gặp thấy mình trong mỗi dòng viết chứa đựng biết bao kỷ niệm thân thương...
bài viết của anh Vinh chứa đựng rất nhiều cảm xúc của hầu hết những cựu hs HVT... Người ta bắt gặp thấy mình trong mỗi dòng viết chứa đựng biết bao kỷ niệm thân thương...
Uhm thấy mọi người kể về kỷ niệm hay và tâm trạng quá.
Tớ cũng muốn kể về kỷ niệm của tớ.
Đó là 1 buổi cắm trại ban đêm của trường.
Mọi người quây quần quang lửa trại.
Rất ấm.
Mấy thằng chơi bịt mắt rồi bọn kia lao vào đấm
Bạn ấy đứng hát trên sân khấu.
Mình cũng cố chen,trèo lên những chiếc ghế băng để được thấy bạn ấy.
Giữa 2 buổi biểu diễn tớ lại nghe thấy giao hưởng của Beethoven (quên mất giai điệu ntn roài,lúc đấy đang lâng lâng)
Tớ nhớ có cả 1 đội kịch gì đó nữa.
Diễn rất xúc động.
Các cô giáo khóc như mưa rào mùa đông.
Mình thì đứng xa nên cũng ko nghe rõ
Buổi cắm trại đầu tiên trong trường.
Uhm,ấm lắm
Ùi, giật hết cả mình vì nghe cái giọng quen quen ở đâu, hóa ra là do cái ở dưới cùng này đang chạy...
Thật là buồn cười vì lần nào nghe cái giọng của mình thì lại có cảm giác lăn lê bò toài ra, hic hic, thật sự là cái cảm giác lúc lần đầu nhìn thấy bài viết của anh Vinh cho đến lúc thốt nó ra khỏi lưỡi của mình thì nó đã ko còn nguyên vẹn, nghe rất ko thật!!!![]()
, và có phần ngần ngại nữa!
Hi, dù sao thì nó cũng ko đăng lên thành một số HRS, nhưng thật ko ngờ là nó vẫn còn đây, dù ko thích cái giọng của mình nhưng vẫn vui một chút, yêu một chút, như đc nhận quà Tết vậy(cứ nghĩ nó đã đc vứt vô thùng rác rồi cơ!
).....
Một mùa đông với đủ các mùa trong một ngày như hnay, thế mà vẫn cảm nhận đc đủ một mùa hè đã qua, đã xa rồi như thế...
Có một vài topic trong 4rum mà có lẽ sẽ trở thành một nơi chốn khó quên đc, chỉ mún ngắm nhìn nó như một thành quả tuyệt hảo của chính mình mãi... Và topic này cũng vậy...
Kì thực là lâu lâu mới đc để nick sáng=> rảnh! ngồi lục lại đống kí ức đã giăng đầy mạng nhện(câu này mượn bên trên dùng xong trả ngay)!
Ngồi nghe lại mấy bản nhạc! đột nhiên thấy cái gì là lạ mà quen quen...! ngồi thừ người ra chả biết làm sao! ...!
Rồi tự dưng thấy cay cay mũi...run run...!
Bống bật cười ...!
nghĩ mình thật ngớ ngẩn! cứ như ngày nhỏ làm việc cực quá thấy thương mẹ thương anh ôm quyển truyện dành cho thiều nhi ngồi trốn trong vườn đọc mà nước mắt lưng tròng...!
Người ta nói tủi thân là khi thấy mình cô đơn nhưng khóc vì tủi thân là khi thấy người khác biết mình cô độc & đáng thương....!
cảm giác dấu diếm như vỡ oà ra ...! hihihihi!
Năm cũ qua đi năm mới đến! cái cảm giác này với người ta như 1 cái gì đó tiếc nuối của người lớn nhưng rất dạo rực của trẻ kon ....mình vẫn kòn bé, non nớt lắm....ít nhất là trong 1 góc nào đó của tâm hồn...!
HAPPY NEW YEAR !
PS: cảm ơn Quỳnh nhé! I love you my friend
Lần sửa cuối bởi loveactually, ngày 07-06-2009 lúc 11:36 PM.
![]()
![]()
![]()
...
..........................i love you my friend ...i love you my friend ... I love you my friend ... ... ...![]()
Thật tuyệt ...................^^!
..........................
...............
........
.....
...
..
.
Hít thật sâu, thật đầy lồng ngực cái "mùi vị" đó mà như ngày nào ta vẫn ngày nào sống trong nó! để trở lại với hiện thực! để biết những những gì đã qua chỉ kòn là kỉ niệm! dù cố gắng ta vẫn ko thể sống trong nó lại 1 lần nữa dù cso lúc ta mong có đc cái cảm giác mông lung ấy mãi, chìm trong cái thế giới tưởng tượng như ngày nào đêm đến lôi quyển truyện ra đọc cho hết đêm.............
3 năm đã qua, cứ tưởng sẽ có 1 ngày lớp ta hội họp, đc trở về sum vầy và học lại những tiết học như xưa... Trong đầu lúc nào cũng hình dung ra cảnh ấy... trong lớp học với cái buồng xép bên cạnh... ko phải là mơ mà là thực, sau bao năm nhìn đứa nào cũng có thay đổi, nhưng rùi khi thầy cô bước vào, ko gian sẽ như quay ngược trở lại...
hay thật đấy
giọng văn ấm áp, buồn buồn
phảng phất nỗi nhớ miên man cồn cào
đọng lại bao kỉ niệm tronng tim ai đó
còn 1 năm nữa mứoi phải xa trg` nhưng anh khiến em thấy nhớ trg` lắm lắm
thick cả giọng đọc nhẹ nhàng của chị Đan Lê nữa.......
mà em hỉu tsao nhocbuong lại nhầm nthế rồi
chính em cũng bất ngờ nữa là..
hjhj
hok hẳn là tên nick đâu anh ạh
mà vì giọng văn của anh ngọt ngào, đằm thắm, dịu dàng, có 1 chút j` đó rất con gái í
hjhj, sr vì đã nói sai điều j`
em rất thik bài vis này của anh
tks
ôi buồn quánhìu lúc chỉ muốn đắm chìm trong kỉ niệm và quá khứ bởi quá khứ quá hạnh phúc, nhưng rồi chợt hỉu cái gì đã qua rồi thì sẽ kô bao h lấy lại đc, chỉ biết nhìn vào quá khứ mà cố gắng, đế sống tốt, để chấp nhận vì cs thực sự kô giống như khi còn đi học ......................bạn bè ơi, nhìu đứa sẽ chẳng bh gặp lại cả cuộc đời này, mỗi đứa 1 phương trời, 1 mục đích,1 ước mơ, mỗi đứa 1 phận .......sẽ nhớ lắm những chiều cuối năm .....tiếng ve kêu,hình ảnh thầy cô giảng bài, tiếng bọn mình cười khúc khích khi kô chịu chép bài mà ngồi toàn nc linh tinh
hồi đấy vui nhỉ ....thế nên h tiếc lắm bọn mày ơi ....sẽ chẳng còn những sáng se se lạnh đạp xe đi học, sẽ chẳng còn những h chào cờ sáng thứ 2,kô những buổi sinh hoạt mà đứa nào cũng sợ
và rồi khẽ thở phào khi thấy mình kô bị nhắc tên
,sẽ kô còn những lần buôn chuyện tụm năm tụm bảy
sẽ chẳng bh có lại cảm giác ấy lần thứ 2...đúng là thực sự sau tất cả bh chỉ còn lại trong lòng 1 sự tiếc nuối quá lớn
chúng mày ơi, lớp anh 05-08 ơi, cho dù sau này cuộc đời có đưa bọn mày đến tận phương trời nào, cho dù cuộc đời làm cho chúng mày đau khổ hay vui sg,cho dù có thể chúng mình sẽ chẳng bh gặp lại, nhưng sẽ chẳng bh quên đc những ngày tháng đó đúng kô, sẽ kô bh quên nhau đúng kô.....tao buồn lắm
thực sự chẳng bít nói gì hơn ...nhớ ......
Just the way i am:)):)):))
Chả bjo ngồi với time được lâu...time qua đi và em đứng nhìn...lặng lẽ quay bước trên con đường của riêng mình...chỉ còn ngôi trường,chỉ còn những bài giảng,chỉ còn người lái đò với con đò thời gian cùng dòng sông kiến thức cứ trải mãi trải mãi...Nhưng em ơi con sông nào cũng có bến.Chúng ta lên bờ,và lại lên 1 con đò khác....time cứ trôi
12 anh ...t nhớ chúng m..nhớ mẹ Hà,mẹ Cảnh,mẹ Thùy,mẹ Yến (???)...h t mới thấy thấm thía và thực sự thấy có lỗi...có lỗi với time t học cấp 3
20 năm vẫn chưa cai sữa :">
Ôi! muốn khóc quá mà nó cự nghẹn trong cổ họng ý
|
loveactually - 02:07 AM 27-02-2011 Uống 1 cốc nước vào đi em
![]() |
Ừh !
Mỗi năm thu về! năm học mới bắt đầu! nhìn lũ học trò nhỏ tíu tít đến trường đến lớp mà lòng lại thấy mình như bé tí!
Muốn kiếm cái cặp, lon ton chạy theo tụi nó!
hihihi! học trò thành phố bây h ko có đc những kỉ nệm đó!
Chỉ có những miền quê, nơi mà trong cái sự nhỏ bé tiềm ẩn 1 tình cảm sâu lắng!
Năm nay lỡ mất lễ khai giảng! năm sau nhất định mình sẽ về!
những dòng văn đẫm buồn quá đi.
ng đa cảm như mình là thấy mắt ướt rồi
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)
Đánh dấu