o0Sanshiro0o
26-01-2008, 07:06 PM
BÀI HỊCH CHO CÁC GAMER NÀY
Ta thường nghe có những "game thủ" mải việc "thống nhất võ lâm" mà ko tránh khỏi những trận đòn roi của..."sư phụ".Lại có những "anh hùng" mải cứu "mỹ nhân" đến nỗi quên ăn quên uống rồi đột quỵ trong quán net.Có kẻ muốn trở thành "cao bồi không gian" mà quên cả thời gian, quên cả học hành ;Lại có những "tiểu thư" mê nhảy nhót "au đi sừn" suốt ngày mài đũng quần bên bàn phím...
Ta thường tới bữa...đi ăn, nủa đên...đi ngủ.Có hôm lòng đau như cắt nước mắt dầm dề (vì bị xơi ngỗng) chỉ cay cú rằng :Chưa được quyết tâm trong việc học hành.Nếu năm mới ta được bầu làm...lớp trưởng thì dù thân ta có còm nhom đi một chút, mắt ta có cận thêm một vài di ốp ta cũng cam lòng !
Ta và các ngươi sinh ra ở thời bình, cơm an áo mặc ko phải lo, tiền học phí đã bố mẹ chu cấp.So với học trò ngày xưa sướng hơn nhiều.Nay các ngươi thấy việc học hành bê trễ mà ko biết lo, "quay" bài của bạn mà ko thấy hổ thẹn. Hoặc lấy việc chát, chít làm vui, chơi game là tiêu khiển ; Hoặc đua đòi bè bạn trốn học, cắm xe, lấy tiền học phí để tiêu xài...Nay mai, mùa thi đến liệu "chiến hữu" có cứu nổi các ngươi? Tiền mua quần áo thời trang và vũ khí ảo trên mạng liệu có chuộc lại được để đóng học phí? Những pha "không chiến" hay "tỉ thí giang hồ" liệu có gay cấn như lúc các ngươi phải nằm sấp chổng mông đón trận...mua roi???
Nay ta bảo các ngươi: Nên lấy việc học là quan trọng nhất mà bỏ hết những thói hư tật xấu. Như thế chẳng những tên tuổi các ngươi được tuyên dương ở trường, lớp mà ở nhà các ngươi cha mẹ cũng vui lòng ; Chẳng những danh hiệu "con ngoan, trò giỏi" của các ngươi không bị mai một mà tương lai sẽ hết nguy cơ rơi vào...ngõ cụt.
Ta viết bài hịch này để các ngươi thông cảm cho ta, đừng nghĩ ta là sĩ hão, lên mặt dạy khôn...nha!!!!
Ta thường nghe có những "game thủ" mải việc "thống nhất võ lâm" mà ko tránh khỏi những trận đòn roi của..."sư phụ".Lại có những "anh hùng" mải cứu "mỹ nhân" đến nỗi quên ăn quên uống rồi đột quỵ trong quán net.Có kẻ muốn trở thành "cao bồi không gian" mà quên cả thời gian, quên cả học hành ;Lại có những "tiểu thư" mê nhảy nhót "au đi sừn" suốt ngày mài đũng quần bên bàn phím...
Ta thường tới bữa...đi ăn, nủa đên...đi ngủ.Có hôm lòng đau như cắt nước mắt dầm dề (vì bị xơi ngỗng) chỉ cay cú rằng :Chưa được quyết tâm trong việc học hành.Nếu năm mới ta được bầu làm...lớp trưởng thì dù thân ta có còm nhom đi một chút, mắt ta có cận thêm một vài di ốp ta cũng cam lòng !
Ta và các ngươi sinh ra ở thời bình, cơm an áo mặc ko phải lo, tiền học phí đã bố mẹ chu cấp.So với học trò ngày xưa sướng hơn nhiều.Nay các ngươi thấy việc học hành bê trễ mà ko biết lo, "quay" bài của bạn mà ko thấy hổ thẹn. Hoặc lấy việc chát, chít làm vui, chơi game là tiêu khiển ; Hoặc đua đòi bè bạn trốn học, cắm xe, lấy tiền học phí để tiêu xài...Nay mai, mùa thi đến liệu "chiến hữu" có cứu nổi các ngươi? Tiền mua quần áo thời trang và vũ khí ảo trên mạng liệu có chuộc lại được để đóng học phí? Những pha "không chiến" hay "tỉ thí giang hồ" liệu có gay cấn như lúc các ngươi phải nằm sấp chổng mông đón trận...mua roi???
Nay ta bảo các ngươi: Nên lấy việc học là quan trọng nhất mà bỏ hết những thói hư tật xấu. Như thế chẳng những tên tuổi các ngươi được tuyên dương ở trường, lớp mà ở nhà các ngươi cha mẹ cũng vui lòng ; Chẳng những danh hiệu "con ngoan, trò giỏi" của các ngươi không bị mai một mà tương lai sẽ hết nguy cơ rơi vào...ngõ cụt.
Ta viết bài hịch này để các ngươi thông cảm cho ta, đừng nghĩ ta là sĩ hão, lên mặt dạy khôn...nha!!!!