PDA

View Full Version : Có những điều không bao giờ lấy lại đươc...



huyenbong.92
18-03-2011, 04:03 PM
gần 1 năm rồi đó kể từ khi tụi mình rời xa mái trường đó.giờ liệu ai còn nhớ đến chúng mình không nhỉ những gương mặt thân thương của 12 trung!:zcry:

http://i736.photobucket.com/albums/xx4/huyenbong_o0o/Copy3ofDup0118052010363.jpg:zan:

http://i736.photobucket.com/albums/xx4/huyenbong_o0o/12052010322-1.jpg:zcry::zcry:

Người ta bảo cuộc vui nào cũng phải kết thúc để bắt đầu những điều mới phía trước nhưng có lẽ với chúng mình những ngày tháng còn học chung dưới mái trường sẽ là khoảng thời gian đẹp nhất,mãi mãi không quên.Nhớ cái hôm tổng kết cuối cả lớp chả đứa nào muốn khóc,cười đùa nói chuyện với tụi mình lễ tổng kết đã quá quen thuộc trong 12 năm học sinh rồi mà.Đứa nào cũng cười đùa nhìn mấy đứa lớp khác khóc còn cười hội nó nữa chứ.Thế mà rồi khi cả trường về hết còn lại 25 con người đó tất cả đã khóc khóc nhiều lắm...sự chia li sao đến đột ngột vậy?dù đã chuẩn bị từ trước đã viết lưu bút cho nhau vậy mà vẫn không kìm được dòng nước mắt.Đã tự động viên cùng nhau xuống hà nội sẽ gặp nhau nhiều hơn mà.Nhưng tất cả chúng mình đều biết kể từ giây phút này chúng mình sẽ phải chia tay với những điều thân thuộc lằm đến mức minh không nhận ra vì nó đã diễn ra hằng ngày rồi.Những buổi học trên lớp,những hôm cả lũ trốn học đi chơi,những ngày vất vả ôn thi...tất cả sẽ là quá khứ.Sẽ gấp gọn lại tà áo dài trắng trong ngăn tủ,sẽ gấp lại những trang lưu bút ngập tràn kỉ niệm,sẽ tạm biệt hàng ghế đá,góc sân trường,quầy căng tin nơi cả lũ vẫn ngồi tán phét với nhau.

http://i736.photobucket.com/albums/xx4/huyenbong_o0o/Photo0486.jpg

http://i736.photobucket.com/albums/xx4/huyenbong_o0o/lv025-3.jpg
http://i736.photobucket.com/albums/xx4/huyenbong_o0o/Copy2ofPhoto0421.jpg
http://i736.photobucket.com/albums/xx4/huyenbong_o0o/04052010134-1.jpg
Hà nội tấp nập nhìu đèn không bình lặng như Hòa bình cuộc sống ồn ào vất vả cuốn mình đi vội vã.Bao lo nghĩ bon chen để sống để học tập để tìm việc...Nhiều khi nhớ lắm những ngày thàng đó ngây thơ,hồn nhiên,tinh nghịch...sẽ chẳng bao giờ lấy lại được.Thỉnh thoảng gặp vài em lớp dưới tụi nó vẫn nhận ra chúng mình kể tíu tít tình hình ở trường bi giờ thế nào rôi chen vào những câu :"em chán học wa!rõ mệt chỉ mong mau mau được xuống hà nội""trường mình 26/3 nè bọn e thi nhả các chị về xem kô?".tự nhiên thấy mình già đi quá,giờ đã là cựu học sinh rồi còn gì đâu như xưa nữa,Giờ thực muốn quay lại ngày đó làm những việc mình chưa làm được.Nhưng tất cả đều hiểu mãi mãi không bao giờ quay lại được tất cả chỉ là kí ức một kí ức đẹp của tuổi học trò thơ ngây.Tự động viên mình phải bước tiếp phải thành công để khi nhìn lại sẽ không còn gì tiếc nuối.12 trung sẽ mãi là 12 trung dù chúng mình có già đi,xấu đi hay mỗi đứa một phương nhưng 25 trái tim đó sẽ luôn hướng về nhau!!:-*:-*:-*

http://i736.photobucket.com/albums/xx4/huyenbong_o0o/lv025-1.jpg@};-@};-@};-

kool girl
18-03-2011, 05:47 PM
e rất hỉu tâm trạng này,năm lớp 9 e rất mong nhanh lên lớp 10,đc học trường Hoàng,nhưng h khi đã đạt đc rùi thì e lại chán,nhớ lắm ngôi trường cấp 2,trường của e nhỏ lắm,ở bên con sông Bưởi.4 năm học bao nhiêu vui buồn lẫn lộn,hôm tổng kết còn cười đùa vui vẻ,hẹn gặp lại trong những buổi họp lớp,nhưng khi chỉ còn 1 mình,ta nhận thấy sự cô đơn.1 khoảng trống rất lớn trog lòng,lớn lắm,ko cười nổi,thằng bạn thân hằng ngày vẫn hay trêu đùa,1 đám con gái buôn chuyện rùi tụ tập ăn quà... vui lắm,nhớ lắm................. VTS

huyenbong.92
18-03-2011, 10:57 PM
ừm hì em hãy để nó trở thành những kí ức đẹp đi.Em còn 3 năm mà với chị quãng thời gian cấp 3 là đẹp nhất nên chị nghĩ một thời gian nữa e cũng nghĩ vậy mà.mới đầu mọi thứ sao wen được;)