PDA

View Full Version : Bạn tin không. Tôi có thể giúp bạn đấy.



anhdaone
01-02-2010, 01:34 PM
Trước hết mời mọi người đọc và suy ngẫm.http://vietnamnet.vn/giaoduc/201002/Bai-van-la-va-noi-mong-muon-phu-huynh-giat-minh-892503/.


Bài văn 'lạ' và niềm khẩn thiết mong phụ huynh giật mình
Cập nhật lúc 07:32, Thứ Hai, 01/02/2010 (GMT+7)
,
- Vào những ngày cuối tháng 1, VietNamNet nhận được thư của một cô giáo dạy văn. Thư viết: "Đây là toàn bộ bài văn của một học sinh lớp 11. Bài văn được viết trên lớp trong 1 tiết, là bài viết số 5 theo phân phối chương trình của Bộ GD-ĐT. Tôi rất bất ngờ và cảm thấy cần chia sẻ với các bậc phụ huynh. Các vị hãy đọc đi để có được dù chỉ là một lần giật mình".

Là giáo viên bộ môn, cô giáo này chưa kịp tìm hiểu rõ gia cảnh học sinh nên đã đưa bài văn cho thầy chủ nhiệm và nhờ thầy có biện pháp trao đổi với bố cháu. Dù đã gặp riêng học sinh và có những lời phê chí tình, chị vẫn cảm thấy lo lắng vì đã từng biết có một học sinh nữ khi gặp rắc rối gia đình đã uống thuốc ngủ tự tử.

"Nếu các bậc làm cha làm mẹ không chú ý tới diễn biến phức tạp của tâm lý lứa tuổi này, họ có thể đánh mất con trong gang tấc" - cô giáo viết.

Dưới đây là nội dung bài văn "lạ" và lời phê của cô giáo:


http://images.vietnamnet.vn/dataimages/201001/original/images1916447_29.jpg
Đề bài: Anh (chị) hãy trình bày suy nghĩ về vai trò của gia đình.

Bài làm

Gia đình là một thành phần không quan trọng thể thiếu của mỗi chúng ta. Nó vừa là điểm khởi đầu cũng là nơi kết thúc của một đời người.

Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: "Gia đình là tế bào của xã hội". Thật vậy, đó là nơi nuôi dưỡng, chở che cho mỗi chúng ta từ khi còn bé cho đến lúc lớn, nó luôn ở bên cạnh ta, nâng niu che chở cho mỗi chúng ta. Gia đình là nơi nuôi dưỡng tâm hồn của mỗi người. Tất cả chúng ta ngồi đây ai cũng đã, đang và sẽ có một gia đình mà chắc rằng nó sẽ không bao giờ được như tôi mơ ước.

Trong quá khứ, tôi đã từng có một gia đình, nơi đã nuôi dưỡng, che chở cho tôi từ lúc mới lọt lòng. Tôi sống trong tình yêu thương, đùm bọc của bố mẹ. Tôi sống, sống trong sự quan tâm, sống trong sự chở che... Rồi dần dần, càng ngày tôi càng núp trong một cái bóng, cái bóng của chính tôi. Chẳng có gì tôi phải đụng tay đến, tôi chẳng được làm những gì mà mình thích. Tất cả phải theo ý bố mẹ...

Bố vẫn thường dạy tôi về cách sống, cách làm người... Nhưng thử hỏi đã bao giờ tôi được làm chính tôi... Tôi luôn tự tạo cho mình một cái vỏ bọc để che giấu đi con người thực sự của mình. Mọi người thấy tôi hay cười... nhưng có ai biết, đó chỉ là những nụ cười giả tạo mà tôi cố gắng để che giấu đi nỗi đau của chính bản thân mình... Tôi đã từng ghét chính cuộc sống đó. Nhiều lần, tôi đã cố gắng để thoát ra khỏi cái vỏ bọc ấy. Nhưng rồi, tôi lại càng tiến sâu hơn.

Một ngày nọ, tôi phát hiện ra, bố tôi, người mà luôn che chở, dạy bảo cho tôi lại là một người... một người mà tôi...khinh bỉ... Đúng là cha nào con ấy... Tôi tự tạo vỏ bọc cho mình để che giấu con người thật của tôi. Bố tôi cũng thế, ông đã tạo ra cho mình một cái vỏ bọc thật hoàn hảo để che giấu con người mình, lừa gạt tất cả, và cả tôi.

Tôi sống vì cái gì??? Gia đình ư? Nhiều lúc tôi đã dẫm đạp lên nó... Tôi tự tách mình khỏi gia đình, và tách ra khỏi chính bản thân tôi. Tôi hoàn toàn là một con người khác...

Nhiều lúc chán cuộc sống giả tạo đó, tôi đã tìm, tìm đến một nơi, một nơi mà ở đó không có sự giả dối, và hơn cả, tôi được làm chính tôi: THẾ GIỚI ẢO. Dẫu biết rằng, tất cả chỉ là ảo, nhưng những gì tôi có thật gấp trăm nghìn lần cái thế giới mà tôi sống.

Ở đó, có người mà tôi yêu, có sự quan tâm, có tất cả những thứ mà thế giới thật đã có, hoặc không có... Tôi đã tìm lại được tiếng cười, cười một cách thật tự nhiên. Có những buổi ofsice làm tôi nhớ mãi...

Một phút xa nhau vạn phút nhớ
Một lần gặp gỡ vạn lần mơ.

Lạ thật, tôi đã từng mơ về một hạnh phúc được sống trong một gia đình thật, nhưng không ngờ đó chỉ là ẢO... Nhưng không sao, có lẽ đối với tôi đó cũng là một cái gì đó, một thứ gì đó thật khác biệt...

Thật lạ, hôm nay, ngày tôi viết bài văn này cũng là ngày kỉ niệm, ngày chúng tôi gặp nhau trong một gia đình (ẢO)... Nhưng tôi đang cố gắng gìn giữ một cái gì đó, dù biết nó chỉ là ẢO và lời nói có thể là giả tạo nhưng ít ra có còn hơn không. Hơn cả, tôi được làm chính tôi. Tương lai, một ngày nào đó tôi cũng sẽ có một gia đình. Gia đình đó sẽ như thế nào đây?

Gia đình... Không biết đối với các bạn, đó là gì? Nhưng đối với tôi, nó là một cái gì đó mà có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng bao giờ với tới được.



Lời phê của giáo viên:

Em đừng nhìn mọi việc theo chiều hướng tiêu cực thế! Nếu quả thực gia đình em có những rắc rối, bố mẹ em có những sai lầm thì chưa chắc đã do họ muốn thế, hoặc cũng có thể họ phải chịu những áp lực nào đó mà hiện nay, em chưa thể hiểu hết được.

Và đã bao giờ, em nghĩ rằng gia đình là của em, chính bản thân em cũng cần có trách nhiệm vun đắp, xây dựng? Đã bao giờ, em thử mạnh dạn nói chuyện với bố mẹ, bày tỏ những suy nghĩ của mình? Biết đâu, vì sự nghiêm túc của em mà bố mẹ sẽ đổi thay...

Trong trường hợp xấu nhất, nếu em không thể thay đổi được điều gì, nếu em không thể có một gia đình như mong muốn trong hiện tại, thì em vẫn có thể bằng nỗ lực và tấm lòng mình để vun đắp, xây dựng một gia đình như em mong muốn trong tương lai - khi em đã trưởng thành.

Hãy tin rằng, cuộc sống sẽ mỉm cười với những ai biết cố gắng. Cô mong em có thể bình tâm và tìm thấy niềm hạnh phúc thực sự.
Cô giáo của em.

anhdaone
01-02-2010, 01:39 PM
Thật sự lâu lắm rồi tôi mới đọc báo. Và cũng lâu lắm rồi tôi mới đọc đc bài báo hay thế này.

Sau khi đọc bài trên tôi mới giật mình nhận ra mình đã từng trong đó. Nếu ai đã từng trong đó. Bạn tin ko? Tôi có thể giúp bạn. Một cuộc sống thật. Thật hơn gấp trăn lần cuộc sống ảo của bạn kia. Mặc dù cuộc sống ảo của bạn ấy thật hơn gấp trăm lần cuộc sống thật.

Tôi đã suy nghĩ và post ở Vấn đề chung. Hãy suy ngẫm. Bạn muốn thay đổi gọi cho tôi. 0972599031

anhdaone
01-02-2010, 02:09 PM
Chả hiểu sao nữa. Nhưng tôi thật sự muốn làm một cái gì đó.

Tặng bạn trong bài báo trên và các bạn một câu nói.

" Nếu bạn muốn sống cuộc sống mà bạn chưa từng được sống, thì bạn phải làm điều bạn chưa từng làm"

Câu nói trên đúng đấy. Ở mọi hoàn cảnh.

Sally Fuu
01-02-2010, 02:11 PM
ai trong chúng ta cũng đã từng có cảm giác như bạn ở trên...
ha ha, có điều nực cười rằng phải thấy mình may mắn khi được như người trên kia
chính cái tôi quá cao đã che mắt em ấy thấy được cuộc sống đích thực và con người của chính mình.
cái gì làm bạn ấy bị gò bó thế?? chính là bản thân bạn ấy chứ ko phải gia đình... đổ lỗi và đổ lỗi mà cái hiện hành trước mắt của 1 đứa mới lớn chính là gia đình...
bạn ấy muốn là chính mình? mún ko nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ???

tốt, rất tốt, ai cũng mún thế, nhưng cái mà bạn ấy làm được là gì? chẳng gì cả đúng ko?

cái tốt nhất mà 1 người có thể làm đc chính là thay đổi bản thân mình, tại sao bạn ấy ko chịu làm theo cách của mình trong giới hạn của bm, bm bạn ấy mún làm theo ý của họ thì bạn ấy hãy tìm cách nghĩ coi cái con đường ấy nó sẽ hợp thức hóa theo bm mà chính là cách làm của mình.

Giả tạo à? ai dạy bạn ý thế? có dạy đi nữa mà bạn ấy ko nghe theo thì cũng thừa, hay vì sợ nên nghe theo? bố bạn ấy dạy bán ấy về cách sống, cách làm người chứ ko dạy bạn ấy giả tạo, phải che dấu con người của mình, đấy là do bạn ấy tự nghĩ thế qua những sự dạy bảo của bm

bm nói lúc nào con cũng phải vui vẻ nhé ko phải bảo bạn ấy ko đc tức giận, bm bảo bạn ấy ko đc đánh nhau ko phải bảo bạn ấy nhu nhược mà những người dùng đến tay chân là những người bất lực, bm bạn ấy muốn bạn ấy học giỏi, dùng sức ép, vạch ra kế hoạch tương lai mà họ cho là tốt nhất chỉ để bạn ấy có sự so sánh với con đường bạn ấy lựa chọn

Mình ghét nhất những người luôn đổ lỗi cho bố mẹ, cho xã hội, cho cái nài cái khác mà ko tự đối mặt với sự ngu dốt và bất lực của mình.

Mình chắc hẳn sau nài có con thì bạn ấy cũng sẽ thế thôi? bạn ấy để mặc con bạn ấy là chính mình xa ngã vào những cám dỗ của tuổi mới lớn à? hay bạn ấy dạy con ko giả tạo mà nó thẳng thắn đến mức người ta bẽ bàng với nó? nhân cách của nó là đấy à?? bản chất con người sinh ra luôn là phần "con"được rèn rũa để lấy lại phần "người"

Những ông bố bà mẹ chịu nhìu khổ cực, chăm chút cho con nhưng hãy cứ để nó phần lớn tự tìm hiểu, tự trưởng thành. tránh phần quá trong can thiệp đời sống riêng tư và đặc biệt ko đc để con đến cái chổi cũng ko biết cầm.

cái àm bm nên làm cho con cái alf sự chỉ ra cái đúng cái sai phổ biến chứ ko ép buộc nhưng vào những tình huống bắt buộc thì vẫn phải có sự cưỡng chế nhất định.

Nói chung là suy nghĩ của bạn ấy vô cùng ích kỷ, cá nhân, phiến diện...

anhdaone
01-02-2010, 11:24 PM
Đồng ý. Mình có thể giúp bạn ấy mà. Mình hiểu bạn ấy 1 phần. Ai cũng đã từng thế . Mình biết có những người phải sống bằng ước mơ của bố mẹ. Đa phần họ thả trôi theo dòng nước . Và mình có thể giúp đc. Bạn có tin không. Tôi có thể giúp bạn đấy.


Mình ko muốn tranh luận với bạn về vấn đề đúng sai trong cách nói của bạn ấy,mặc dù mình còn điểm ko đồng ý. Mình chỉ nhấn mạnh giá trị con người thay đổi. Mình giúp đc.

Love geo
07-02-2010, 08:27 PM
Những người có gia đình hạnh phúc sẽ không thể nào hiểu được
Hãy tự đặt mình vào trong hoàn cảnh ấy, thế nhưng bạn chỉ có thể tưởng tượng một chút thôi chứ không thể nào hiểu đc nữa là đứng ngoài phán xét
Gia đình không hạnh phúc là cái gì đó kìm hãm, làm tổn thương chai sạn 1 tâm hồn con người và rất dễ làm người ta sa ngã nếu như không có ý chí vững vàng