PDA

View Full Version : Hãy nhắm mắt lại… (Melody of Rain)



pjkp3n
23-09-2009, 10:40 PM
Q64VoNgGfBc

Hãy nhắm mắt lại…

Hãy để lại sau lưng tất cả những suy nghĩ đang lẩn quẩn trong đầu bạn
Hãy lắng nghe, hãy cảm nhận
Hãy cứ thả lỏng để những thanh âm du dương, trầm bổng của nó chắp cho bạn đôi cánh
Khi nốt cuối cùng của bản nhạc vang lên, bạn sẽ hiểu vì sao tôi lại si mê những giai điệu ấy đến thế
Hãy cứ thả lỏng để những thanh âm du dương, trầm bổng của nó chắp cho bạn đôi cánh…

Tên của bản nhạc là “Melody of Rain”, nghĩa là “Giai điệu mưa”, chỉ là một bản hòa tấu trong hàng trăm tác phẩm của nghệ sĩ Bandari nào đó. Bandari? Một cái tên khá xa lạ với một kẻ chẳng bao giờ quan tâm tới âm nhạc như tôi.

Bạn bè thường bảo tôi lập dị vì tôi gần chai sạn với âm nhạc và chẳng biết thức thời. Tôi luôn dành cho những ca sĩ họ thần tượng bằng những cái bĩu môi bất cần và đáp lại những bản nhạc mà họ cho là khá “hot” bằng những tiếng thở dài. Họ bảo rằng những người như tôi là khắc tinh của âm nhạc, bởi những kẻ như tôi sẽ giết chết âm nhạc bằng sự vô tâm và thờ ơ của mình, bằng kiến thức âm nhạc thô thiển tới nghèo nàn của mình. Họ không hề chịu hiểu rằng tôi tỏ ra như vậy bởi tôi không thể cảm được, không thể hiểu được thứ âm nhạc mà họ tôn sùng như một tín ngưỡng ấy.

Tôi cũng đã từng tự hỏi: lẽ nào mình vô cảm thật sao? Nhưng rồi cũng có lúc tôi cho mình được câu trả lời…

Tôi không phải là bạn, tôi không biết cảm giác của bạn lúc này là gì. Nhưng bạn biết không, khi lần đầu nghe được những giai điệu của “Melody of Rain”, tôi như một kẻ đi lạc trong bóng tối rồi vô tình tìm thấy tia hy vọng từ ánh sáng leo loét nơi cuối đường hầm. Nó giúp tôi nhận ra tôi không hề vô cảm, tôi cũng bình thường như bất cứ ai. Và tôi thấy mình thật ngu ngốc khi lại có lúc đã để cho những lời thị phi của người khác khiến mình nghi ngờ chính bản thân mình.

Sẽ không ai hiểu ta bằng chính ta!

Người ta cảm nhận âm nhạc theo nhiều cách khác nhau. Tôi không phải là bạn, tôi không thể biết thứ cảm giác mà bạn đang có. Còn cái tôi cảm nhận được đây… rất đơn giản, rất bình dị…

Êm ái…
Dịu dàng…
Đơn thuần…
Tĩnh lặng…
Thanh bình…

Tôi cảm nhận trong từng nốt nhạc có những âm thanh “tí tách, tí tách” khe khẽ của cơn mưa đang tạnh dần.
Tôi cảm nhận được tiếng chim non líu ríu gọi mẹ trong âm thanh vi vu của gió.
Tôi như thấy một khung cảnh của ngày tàn, bóng tối xen kẻ ánh nắng chiếu rọi lên những gương mặt trẻ thơ tươi cười hồn nhiên, và rồi trong không trung lúc này, tiếng côn trùng đang réo rắc gọi nhau…

Ngày thật sự đã tàn…
Đêm xuống, rồi mưa tạnh…
Sao sáng cả bầu trời…

Lãng mạn quá hả?... Ừ, thì lãng mạn. Đôi lúc người ta dù chai sạn cách mấy cũng cần nêm thêm chút gia vị mang tên lãng mạn để có thể đủ sức đề kháng với sự cằn cõi, sự bừa bộn của cuộc đời…

Quynhchemistry
27-09-2009, 01:46 AM
Chim hót à..
Oh, đàn j ý nhỉ??? :uplook: giống cái đàn j hay gảy trên trời trong phim Tây Du Ký :hamarneh: [liệu có phải đàn tranh?]
Nghe sáo và đàn j đó, cứ mênh mang mênh mang... tự nhiên lại liên tưởng tới đoạn Tôn Ngộ Không khóc trong lần trở lại thăm người thầy đầu tiên của m [bùn cười thật, liên tưởng ltinh :P]. Ố mà sao nó kết thúc nhanh thế, thấy dừng cái phụp à :unhappy:

pjkp3n
27-09-2009, 08:20 PM
Chim hót à..
Oh, đàn j ý nhỉ??? :uplook: giống cái đàn j hay gảy trên trời trong phim Tây Du Ký :hamarneh: [liệu có phải đàn tranh?]
Nghe sáo và đàn j đó, cứ mênh mang mênh mang... tự nhiên lại liên tưởng tới đoạn Tôn Ngộ Không khóc trong lần trở lại thăm người thầy đầu tiên của m [bùn cười thật, liên tưởng ltinh :P]. Ố mà sao nó kết thúc nhanh thế, thấy dừng cái phụp à :unhappy:

uh` bài này đúng là kết thúc như shjt quá nhanh và quá vội vàng làm đứt mạch cảm súc nhanh quá :unhappy::shuai:

myndun
27-09-2009, 08:25 PM
Đg buồn tự nhiên tắp phụt một cái .Mất hết cả hứng huhuhu

pjkp3n
30-09-2009, 04:21 PM
gEkeqvnKhrc

Một ngày chán nản và mệt mỏi, tôi lại lang thang trên mạng. Thật tình cờ, tôi lại tìm được bài hát Childhood Memory lại là của Bandari. Chỉ cần nghe tên bài hát tôi đã có một cảm xúc đặc biệt, "Kỉ niệm ngày thơ".

Giai điệu nhẹ nhàng như dòng chảy thời gian dừng lại cho tôi một chút suy nghĩ, một chút hồi tưởng và rồi kỉ niệm chợt ùa về trong tôi.

Tiếng saxophone đơn độc, buồn bã trong cuộc đời đầy sóng gió, nhưng rồi những kỉ niệm về một tuổi thơ tươi đẹp, với dòng sông luôn chảy êm đềm, về những cánh đồng cỏ xanh rờn, những cánh diều với bao ước mơ vẫn bay xa trên bầu trời xanh. Cậu bé ngày xưa vẫn ngồi đó vẫn vui đùa trong cơn mưa và cậu mơ trở thành người lớn. Và rồi khi lớn lên cậu sẽ nuối tiếc những ngày đã qua khi cậu còn là một đứa trẻ. Thật trái ngang, khi người ta lớn lên mới thấy ngày xưa, trong vòng tay ấm áp của mẹ, với bạn bè trang lứa mới đẹp đẽ và thân thương làm sao.

Thời gian trôi đi, bắt đầu bươn chải với đời, sao mà hụt hẫng và cô đơn đến thế. Như tiếng saxophone hoà vào tiếng sáo mà ngày nào cậu bé vẫn thổi. Ôi ! Cây sáo tuổi thơ.

Kí ức tuổi thơ đẹp như một giấc mơ sẽ mãi nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Không ai phải lẻ loi giữa cuộc đời này vì còn có kỉ niệm và những ước mơ ta nuôi dưỡng thưở thơ ấu mãi đi theo ta suốt cuộc đời

Một khoảng lặng cho ta suy nghĩ, một nốt trầm cho ta nhớ nhung, một nốt ngân cho ta đau sót cho kỉ niệm cứ mãi rơi theo thời gian. Cho những ngày thơ ấu.Từng âm thanh vẽ nên một bức tranh, bức tranh về tuổi thơ về sự cô độc tưởng như không lối thoát.

Nhưng không, vì sẽ có kỉ niệm ôm ấp lấy ta, ôm ấp lấy những ước mơ ngày xưa còn dang dở...

Mãi mãi ở đây trong tim mỗi người, cho một khoảnh khắc nhớ nhung. Ôi ! Những ngày đã xa...

Sushi
30-09-2009, 04:54 PM
Nghe mà não nề:zsweat::zsweat::zsweat:
Nhưng đúng mood mình

[Bà nội] Cua
30-09-2009, 05:06 PM
hay qá :shy::shy::shy::shy::shy::shy:
du dương 8->
n hơi buồn , đã buồn nghe lại càng buồn hơn :unhappy: