frostyheart
07-01-2009, 03:53 PM
Nếu được hỏi: giữa một chiếc tivi Việt Nam và một chiếc tivi Nhật có cùng kiểu dáng, chức năng và giá bán như nhau, bạn sẽ chọn chiếc nào?
Nếu là tôi, tôi sẽ chọn ngay hàng nội, không phải vì muốn tỏ ra yêu nước, mà vì lẽ chiếc tivi Việt Nam đó chắc chắn tốt hơn chiếc tivi Nhật.
Tại sao lại như vậy, nếu có thời gian để đọc, để suy ngẫm và vì túi tiền của chính mình trong tương lai, hãy đọc bài viết sau đây trên Vietnamnet:
Để hàng "Made in Vietnam" thoát khỏi phận "chiếu dưới"
Xin hỏi khẽ: nhãn hiệu “Made in Vietnam” đáng giá bao nhiêu? Tại sao nhiều sản phẩm của Việt Nam có mẫu mã đẹp, chất lượng tốt, bán tại Việt Nam nhưng vẫn không dám đề “Made in Vietnam” mà chỉ lập lờ kiểu “Designed in Italy”? Làm thế nào để hàng "Made in Vietnam" thoát khỏi phận "chiếu dưới"?
Thương hiệu quốc gia trị giá bao nhiêu?
Ta vẫn nghe nói thương hiệu Coca-cola trị giá sáu bảy chục tỷ USD, còn Microsoft độ hơn năm chục tỷ gì đó. Số tiền này mà đem chia cho tám chục triệu dân ta, thì mỗi người đút túi gần nghìn USD, hay một cây vàng ròng bốn số 9. Nhưng còn có những cái đắt giá hơn thế nhiều.
Thương hiệu “Made in Germany” chẳng hạn. Nó đáng giá bao nhiêu? Chẳng ai tính được chính xác, nhưng có lẽ phải hàng ngàn, hàng vạn tỷ đô la.
Thử hình dung: trên các sản phẩm được sản xuất tại Đức kia bỗng dưng biến mất dòng chữ nho nhỏ nhưng đầy kiêu hãnh “Made in Germany”! Lúc đó giá của chúng có lẽ chỉ còn độ một phần ba, một phần tư giá trị ban đầu. Cũng có nghĩa là GDP của họ giảm đi chừng đó.
Để một chiếc máy khoan tay loại tốt của Trung Quốc bên cạnh một chiếc của Đức, và cả hai đều không có nhãn hiệu, liệu người mua có đánh giá được cái nào tốt, giá đắt hơn? Thế nhưng chỉ cần thêm dòng chữ “Made in China” lên một chiếc, và “Made in Germany” lên chiếc kia, giá cả sẽ chênh nhau ngay lập tức vài ba lần dù chất lượng của chúng tương đương nhau.
Bây giờ xin hỏi khẽ: vậy nhãn hiệu “Made in Vietnam” đáng giá bao nhiêu? Tại sao nhiều sản phẩm của Việt Nam có mẫu mã đẹp, chất lượng tốt, bán tại Việt Nam nhưng vẫn không dám đề “Made in Vietnam” mà chỉ lập lờ kiểu “Designed in Italy”?
Thực tế, một vật nào đó, dù xấu dù đẹp, mà in thêm dòng chữ đó lên thì chẳng những không làm tăng giá mà không khéo lại làm tụt giá của nó xuống, thậm chí không bán được. Trong suy nghĩ của nhiều người tiêu dùng, “Made in Vietnam” đồng nghĩa với hàng thấp cấp, không đáng tin cậy.
Thực là một định kiến hết sức sai lầm!
Tôi chọn hàng “Made in Vietnam”
Nếu được hỏi: giữa một chiếc tivi Việt Nam và một chiếc tivi Nhật có cùng kiểu dáng, chức năng và giá bán như nhau, bạn sẽ chọn chiếc nào, thì câu trả lời dễ thấy nhất là: chọn chiếc tivi Nhật.
Lý do ư? Hàng Nhật thì phải tốt hơn hàng ta chứ. Lại hỏi: Sao hàng Nhật lại tốt hơn hàng Việt Nam? Người ít học sẽ nói: Chả biết sao, chỉ thấy từ xưa tới nay hàng Nhật dùng lúc nào cũng tốt hơn, bền hơn hàng nội. Người có học sẽ nói: Công nghệ Nhật Bản cao hơn, kỷ luật lao động tốt hơn, kiểm tra chất lượng gắt gao hơn, ISO này ISO kia, vì thế hàng của họ chắc chắn phải tốt hơn hàng của mình chứ còn sao nữa!
Nếu là tôi, tôi sẽ chọn ngay hàng nội, không phải vì muốn tỏ ra yêu nước, mà vì lẽ chiếc tivi Việt Nam đó chắc chắn tốt hơn chiếc tivi Nhật.
Ai cũng biết, nếu hàng hóa có giá trị sử dụng tương đương nhau, nghĩa là tương đương về kiểu dáng, tính năng, chất lượng, thì hàng làm tại Nhật hay Đức luôn có giá thành cao hơn hàng làm tại Việt Nam hay Trung Quốc, vì giá nhân công ở Nhật và Đức cao gấp nhiều lần ở Việt Nam hay Trung Quốc.
Lấy ví dụ: nếu chiếc ti vi ráp tại Việt Nam có giá 500 đôla thì một chiếc giống hệt thế nhưng ráp tại Nhật phải có giá 700 đôla, và ai cũng thấy điều đó là rất bình thường, rất hợp lý. Chiếc tivi 700 đôla này ắt phải tốt hơn chiếc tivi khác cũng ráp tại Nhật có giá 500 đôla chứ. Theo phép bắc cầu, suy ra chiếc tivi Nhật giá 500 đôla có chất lượng, hoặc kiểu dáng, hoặc tính năng kém chiếc ti vi Việt Nam cùng giá!
Chân lý nhiều khi rất đơn giản, ấy thế nhưng không nói ra thì không phải ai cũng biết.
Ta có thói quen chê hàng Trung Quốc chất lượng kém hơn hàng Nhật, chẳng qua là vì ta cứ đem so sánh một chiếc xe máy Tàu giá có 6 triệu đồng với một chiếc xe Nhật giá 20 triệu. Nghĩa là so sánh khập khiễng. Liệu người Nhật có thể làm ra một chiếc xe máy giá 6 triệu đồng mà chất lượng được như cái xe 6 triệu đồng của Trung Quốc?
Tương quan giữa hàng hiệu và hàng “no name” cũng tương tự. Hàng có thương hiệu mạnh đắt hơn hàng không có thương hiệu chính là vì các hãng phải bỏ những chi phí khổng lồ cho việc quảng cáo, tiếp thị, để "nhồi" vào đầu óc người tiêu dùng cái định kiến rằng hàng hiệu đồng nghĩa với hàng xịn, hàng tốt, dùng hàng hiệu mới sành điệu, mới khẳng định được đẳng cấp v.v… Rút cục, chính người tiêu dùng phải trả tiền cho các khoản chi phí đó. Cũng với logic nói trên, ta có thể suy đoán rằng hai mặt hàng cùng giá thì hàng có thương hiệu yếu ắt phải tốt hơn hàng có thương hiệu mạnh!
Có thể kiểm tra kết luận trên qua ví dụ sau. Ở siêu thị có bày bán sản phẩm của rất nhiều hãng bột giặt. Nếu so sánh sản phẩm của một hãng nổi tiếng thế giới với ngân sách quảng cáo hàng năm cả trăm tỷ đồng, với sản phẩm của một doanh nghiệp nội địa chỉ dám rón rén chi vài ba tỷ đồng cho quảng cáo, ta sẽ thấy hai trường hợp:
* Nếu chất lượng sản phẩm tương đương nhau (chủ yếu thể hiện qua hàm lượng chất hoạt động bề mặt, ví dụ 20%), thì bột giặt của doanh nghiệp nội địa có giá rẻ hơn bột giặt của hãng kia.
* Nếu giá cả tương đương nhau, thì chất lượng sản phẩm của doanh nghiệp nội địa tốt hơn hẳn hàng của đại gia kia, chẳng hạn như hàm lượng chất hoạt động bề mặt tương ứng là 20% và 17%.
"Dĩ nhược vi cường"
Lý thuyết mua sắm nói trên không chỉ hạn chế ở việc giúp người tiêu dùng mua sắm tốt hơn, trở thành người tiêu dùng thông minh hơn, mà nhằm giúp chúng ta bán được hàng tốt hơn, hàng “Made in Vietnam”. (có thể tạm gọi nó là “Lý thuyết tiêu dùng mới – New consumer theory”).
Phải loại bỏ khỏi giá thành những chi phí phụ không thuộc phạm trù giá trị đang làm hàng hóa của ta đắt một cách vô lý.
Ảnh: vnchanel.
Nếu thành công trong việc đưa lý thuyết đó tới từng người dân trên thế giới, triển vọng những mặt hàng với dòng chữ “Made in Vietnam” sẽ đè bẹp hàng “Made in Japan”, “Made in Germany“ trở nên hiện hữu.
Hàng Việt Nam sẽ vĩnh biệt thân phận rẻ rúng xưa kia. Một cuộc cách mạng thực sự trong cái gọi là “hành vi mua sắm của người tiêu dùng”: “Made in Vietnam” đồng nghĩa với hàng chất lượng cao!
Thay vì từng doanh nghiệp phải bỏ tiền ra xây dựng thương hiệu một cách rời rạc, lẻ tẻ, hiệu quả không đến đâu, thì với "tuyệt chiêu" này, tất cả các DN Việt Nam được hưởng lợi, cũng như hiện giờ toàn bộ các doanh nghiệp Đức, Nhật đang hưởng lợi từ thương hiệu quốc gia của họ.
Đó chính là phép “dĩ nhược vi cường - lấy yếu làm mạnh” của người Việt Nam. Trong các kỳ thi đấu bóng đá World Cup, Euro, chính những đội "chiếu dưới" lại có lợi thế hơn các đội "chiếu trên": tâm lý thoải mái hơn này, được khán giả (và đôi khi cả trọng tài nữa) ủng hộ nhiều hơn này! Với cách tư duy mới thì hàng “Made in Vietnam” vốn nằm "chiếu dưới" cũng có lợi thế tương tự.
Và cũng như trong bóng đá, muốn biến lợi thế thành chiến thắng thì điều kiện tiên quyết là đội bóng phải có thực lực, thì trên thương trường, để thực thi lý thuyết trên, hàng Việt Nam phải đạt được hai điều kiện cần thiết: Thứ nhất, chất lượng, kiểu dáng phải không thua kém hàng ngoại. Thứ hai, giá cả phải phản ánh đúng giá trị, tức là phản ánh giá nhân công tương đối thấp của nước ta. Phải loại bỏ khỏi giá thành những chi phí phụ không thuộc phạm trù giá trị đang làm hàng hóa của ta đắt một cách vô lý. Khi đó lý thuyết trên mới có ý nghĩa.
-------------------------- link đầy đủ của bài viết : http://www.tuanvietnam.net/vn/sukiennonghomnay/5781/index.aspx
Nếu là tôi, tôi sẽ chọn ngay hàng nội, không phải vì muốn tỏ ra yêu nước, mà vì lẽ chiếc tivi Việt Nam đó chắc chắn tốt hơn chiếc tivi Nhật.
Tại sao lại như vậy, nếu có thời gian để đọc, để suy ngẫm và vì túi tiền của chính mình trong tương lai, hãy đọc bài viết sau đây trên Vietnamnet:
Để hàng "Made in Vietnam" thoát khỏi phận "chiếu dưới"
Xin hỏi khẽ: nhãn hiệu “Made in Vietnam” đáng giá bao nhiêu? Tại sao nhiều sản phẩm của Việt Nam có mẫu mã đẹp, chất lượng tốt, bán tại Việt Nam nhưng vẫn không dám đề “Made in Vietnam” mà chỉ lập lờ kiểu “Designed in Italy”? Làm thế nào để hàng "Made in Vietnam" thoát khỏi phận "chiếu dưới"?
Thương hiệu quốc gia trị giá bao nhiêu?
Ta vẫn nghe nói thương hiệu Coca-cola trị giá sáu bảy chục tỷ USD, còn Microsoft độ hơn năm chục tỷ gì đó. Số tiền này mà đem chia cho tám chục triệu dân ta, thì mỗi người đút túi gần nghìn USD, hay một cây vàng ròng bốn số 9. Nhưng còn có những cái đắt giá hơn thế nhiều.
Thương hiệu “Made in Germany” chẳng hạn. Nó đáng giá bao nhiêu? Chẳng ai tính được chính xác, nhưng có lẽ phải hàng ngàn, hàng vạn tỷ đô la.
Thử hình dung: trên các sản phẩm được sản xuất tại Đức kia bỗng dưng biến mất dòng chữ nho nhỏ nhưng đầy kiêu hãnh “Made in Germany”! Lúc đó giá của chúng có lẽ chỉ còn độ một phần ba, một phần tư giá trị ban đầu. Cũng có nghĩa là GDP của họ giảm đi chừng đó.
Để một chiếc máy khoan tay loại tốt của Trung Quốc bên cạnh một chiếc của Đức, và cả hai đều không có nhãn hiệu, liệu người mua có đánh giá được cái nào tốt, giá đắt hơn? Thế nhưng chỉ cần thêm dòng chữ “Made in China” lên một chiếc, và “Made in Germany” lên chiếc kia, giá cả sẽ chênh nhau ngay lập tức vài ba lần dù chất lượng của chúng tương đương nhau.
Bây giờ xin hỏi khẽ: vậy nhãn hiệu “Made in Vietnam” đáng giá bao nhiêu? Tại sao nhiều sản phẩm của Việt Nam có mẫu mã đẹp, chất lượng tốt, bán tại Việt Nam nhưng vẫn không dám đề “Made in Vietnam” mà chỉ lập lờ kiểu “Designed in Italy”?
Thực tế, một vật nào đó, dù xấu dù đẹp, mà in thêm dòng chữ đó lên thì chẳng những không làm tăng giá mà không khéo lại làm tụt giá của nó xuống, thậm chí không bán được. Trong suy nghĩ của nhiều người tiêu dùng, “Made in Vietnam” đồng nghĩa với hàng thấp cấp, không đáng tin cậy.
Thực là một định kiến hết sức sai lầm!
Tôi chọn hàng “Made in Vietnam”
Nếu được hỏi: giữa một chiếc tivi Việt Nam và một chiếc tivi Nhật có cùng kiểu dáng, chức năng và giá bán như nhau, bạn sẽ chọn chiếc nào, thì câu trả lời dễ thấy nhất là: chọn chiếc tivi Nhật.
Lý do ư? Hàng Nhật thì phải tốt hơn hàng ta chứ. Lại hỏi: Sao hàng Nhật lại tốt hơn hàng Việt Nam? Người ít học sẽ nói: Chả biết sao, chỉ thấy từ xưa tới nay hàng Nhật dùng lúc nào cũng tốt hơn, bền hơn hàng nội. Người có học sẽ nói: Công nghệ Nhật Bản cao hơn, kỷ luật lao động tốt hơn, kiểm tra chất lượng gắt gao hơn, ISO này ISO kia, vì thế hàng của họ chắc chắn phải tốt hơn hàng của mình chứ còn sao nữa!
Nếu là tôi, tôi sẽ chọn ngay hàng nội, không phải vì muốn tỏ ra yêu nước, mà vì lẽ chiếc tivi Việt Nam đó chắc chắn tốt hơn chiếc tivi Nhật.
Ai cũng biết, nếu hàng hóa có giá trị sử dụng tương đương nhau, nghĩa là tương đương về kiểu dáng, tính năng, chất lượng, thì hàng làm tại Nhật hay Đức luôn có giá thành cao hơn hàng làm tại Việt Nam hay Trung Quốc, vì giá nhân công ở Nhật và Đức cao gấp nhiều lần ở Việt Nam hay Trung Quốc.
Lấy ví dụ: nếu chiếc ti vi ráp tại Việt Nam có giá 500 đôla thì một chiếc giống hệt thế nhưng ráp tại Nhật phải có giá 700 đôla, và ai cũng thấy điều đó là rất bình thường, rất hợp lý. Chiếc tivi 700 đôla này ắt phải tốt hơn chiếc tivi khác cũng ráp tại Nhật có giá 500 đôla chứ. Theo phép bắc cầu, suy ra chiếc tivi Nhật giá 500 đôla có chất lượng, hoặc kiểu dáng, hoặc tính năng kém chiếc ti vi Việt Nam cùng giá!
Chân lý nhiều khi rất đơn giản, ấy thế nhưng không nói ra thì không phải ai cũng biết.
Ta có thói quen chê hàng Trung Quốc chất lượng kém hơn hàng Nhật, chẳng qua là vì ta cứ đem so sánh một chiếc xe máy Tàu giá có 6 triệu đồng với một chiếc xe Nhật giá 20 triệu. Nghĩa là so sánh khập khiễng. Liệu người Nhật có thể làm ra một chiếc xe máy giá 6 triệu đồng mà chất lượng được như cái xe 6 triệu đồng của Trung Quốc?
Tương quan giữa hàng hiệu và hàng “no name” cũng tương tự. Hàng có thương hiệu mạnh đắt hơn hàng không có thương hiệu chính là vì các hãng phải bỏ những chi phí khổng lồ cho việc quảng cáo, tiếp thị, để "nhồi" vào đầu óc người tiêu dùng cái định kiến rằng hàng hiệu đồng nghĩa với hàng xịn, hàng tốt, dùng hàng hiệu mới sành điệu, mới khẳng định được đẳng cấp v.v… Rút cục, chính người tiêu dùng phải trả tiền cho các khoản chi phí đó. Cũng với logic nói trên, ta có thể suy đoán rằng hai mặt hàng cùng giá thì hàng có thương hiệu yếu ắt phải tốt hơn hàng có thương hiệu mạnh!
Có thể kiểm tra kết luận trên qua ví dụ sau. Ở siêu thị có bày bán sản phẩm của rất nhiều hãng bột giặt. Nếu so sánh sản phẩm của một hãng nổi tiếng thế giới với ngân sách quảng cáo hàng năm cả trăm tỷ đồng, với sản phẩm của một doanh nghiệp nội địa chỉ dám rón rén chi vài ba tỷ đồng cho quảng cáo, ta sẽ thấy hai trường hợp:
* Nếu chất lượng sản phẩm tương đương nhau (chủ yếu thể hiện qua hàm lượng chất hoạt động bề mặt, ví dụ 20%), thì bột giặt của doanh nghiệp nội địa có giá rẻ hơn bột giặt của hãng kia.
* Nếu giá cả tương đương nhau, thì chất lượng sản phẩm của doanh nghiệp nội địa tốt hơn hẳn hàng của đại gia kia, chẳng hạn như hàm lượng chất hoạt động bề mặt tương ứng là 20% và 17%.
"Dĩ nhược vi cường"
Lý thuyết mua sắm nói trên không chỉ hạn chế ở việc giúp người tiêu dùng mua sắm tốt hơn, trở thành người tiêu dùng thông minh hơn, mà nhằm giúp chúng ta bán được hàng tốt hơn, hàng “Made in Vietnam”. (có thể tạm gọi nó là “Lý thuyết tiêu dùng mới – New consumer theory”).
Phải loại bỏ khỏi giá thành những chi phí phụ không thuộc phạm trù giá trị đang làm hàng hóa của ta đắt một cách vô lý.
Ảnh: vnchanel.
Nếu thành công trong việc đưa lý thuyết đó tới từng người dân trên thế giới, triển vọng những mặt hàng với dòng chữ “Made in Vietnam” sẽ đè bẹp hàng “Made in Japan”, “Made in Germany“ trở nên hiện hữu.
Hàng Việt Nam sẽ vĩnh biệt thân phận rẻ rúng xưa kia. Một cuộc cách mạng thực sự trong cái gọi là “hành vi mua sắm của người tiêu dùng”: “Made in Vietnam” đồng nghĩa với hàng chất lượng cao!
Thay vì từng doanh nghiệp phải bỏ tiền ra xây dựng thương hiệu một cách rời rạc, lẻ tẻ, hiệu quả không đến đâu, thì với "tuyệt chiêu" này, tất cả các DN Việt Nam được hưởng lợi, cũng như hiện giờ toàn bộ các doanh nghiệp Đức, Nhật đang hưởng lợi từ thương hiệu quốc gia của họ.
Đó chính là phép “dĩ nhược vi cường - lấy yếu làm mạnh” của người Việt Nam. Trong các kỳ thi đấu bóng đá World Cup, Euro, chính những đội "chiếu dưới" lại có lợi thế hơn các đội "chiếu trên": tâm lý thoải mái hơn này, được khán giả (và đôi khi cả trọng tài nữa) ủng hộ nhiều hơn này! Với cách tư duy mới thì hàng “Made in Vietnam” vốn nằm "chiếu dưới" cũng có lợi thế tương tự.
Và cũng như trong bóng đá, muốn biến lợi thế thành chiến thắng thì điều kiện tiên quyết là đội bóng phải có thực lực, thì trên thương trường, để thực thi lý thuyết trên, hàng Việt Nam phải đạt được hai điều kiện cần thiết: Thứ nhất, chất lượng, kiểu dáng phải không thua kém hàng ngoại. Thứ hai, giá cả phải phản ánh đúng giá trị, tức là phản ánh giá nhân công tương đối thấp của nước ta. Phải loại bỏ khỏi giá thành những chi phí phụ không thuộc phạm trù giá trị đang làm hàng hóa của ta đắt một cách vô lý. Khi đó lý thuyết trên mới có ý nghĩa.
-------------------------- link đầy đủ của bài viết : http://www.tuanvietnam.net/vn/sukiennonghomnay/5781/index.aspx