PDA

View Full Version : một bài văn mọi người tham khảo nhé!



chuyên Sinh 1998-2001
24-10-2006, 01:20 PM
Đề bài:
Một bài học sâu sắc, ý nghĩa mà cuộc sống đã tặng cho em

Bài làm:
Bản chất của thành công

Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy giành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.

Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.

Lời phê của cô giáo dạy văn

Cảm ơn em đã tặng cô một bài học, một lời động viên vào lúc cô cần nó nhất. Em đã thực sự thành công đấy. Mong em tiếp tục thành công.

Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?

Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công - bị - trì – hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.

Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Truyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ - người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ - người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế?

Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến thắng của một người cha gần 20 năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày tốt nghiệp khoá - học - của - một - người - cha.

Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: “Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn”. Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó.

Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công.

Cũng có khi bạn ước mơ thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovich - ông chủ của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho “đội bóng” của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovich không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế!

Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: “Cuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi”. Còn đối với tôi, thành công là khi ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy nghĩ của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công.

Hà Minh Ngọc


Bạn có thể vào link dưới đây để đọc

http://www17.dantri.com.vn/giaoduc-khuyenhoc/2006/10/148550.vip

Ai có ý kiến gì
không????????????????????

hoaln
25-10-2006, 01:54 PM
Đây là bản gốc này
http://i91.photobucket.com/albums/k286/nguyen_thanh_thao_1992/262045992_3847d7212a_o.jpg
http://i91.photobucket.com/albums/k286/nguyen_thanh_thao_1992/262045995_c5b95f016e_o.jpg
http://i91.photobucket.com/albums/k286/nguyen_thanh_thao_1992/262045996_292e6dede2_o.jpg
http://i91.photobucket.com/albums/k286/nguyen_thanh_thao_1992/262045998_a70ba4201f_o.jpg

chuyên Sinh 1998-2001
25-10-2006, 04:01 PM
Quan trọng là thời điểm ra đời của nó. Trong lúc cả nước đang loay hoay cho một PP dạy và học văn thì cách ra đề, làm bài và chấm điểm của bài văn này như một gợi mở khiến nhiều người phải suy ngẫm.

Ở đây vai trò của cô giáo là rất lớn.

Kim
25-10-2006, 04:44 PM
Tệ hại, chị chỉ thấy nó cứ thế đếch nào ấy. Chả bao giờ thấy ở đâu có cái kiểu ra đề bài dở hơi thế này, dù là chuyên văn hay chuyên gì đi nữa.
Mà đọc cái lời phê của giáo viên kia lại càng thấy vớ vẩn, cô giáo đếch gì lại phê cho học sinh cái kiểu : cảm ơn em, cô đang cần nó nhất, đấy, mong... Chã tím sân trường :D
Mới lại, cái kiểu hành văn này đọc chỗ nào cũng thấy giống giống một cái gì mình từng đọc qua rồi, các cô chu cứ Gúc phát là ra cả đống, chắc gì đã phải nó viết ra ...

Dust In The Wind
25-10-2006, 10:04 PM
Tệ hại, chị chỉ thấy nó cứ thế đếch nào ấy. Chả bao giờ thấy ở đâu có cái kiểu ra đề bài dở hơi thế này, dù là chuyên văn hay chuyên gì đi nữa....
đây là đề bài do cô giáo ra để kiểm tra chất lượng học sinh vào đầu năm học vì vậy đề bài khác là chuyện bình thường

Mà đọc cái lời phê của giáo viên kia lại càng thấy vớ vẩn, cô giáo đếch gì lại phê cho học sinh cái kiểu : cảm ơn em, cô đang cần nó nhất, đấy, mong... Chã tím sân trường :D
lời phê tuy hơi có phần cá nhân nhưng cũng đâu có gì là quá đáng..

Mới lại, cái kiểu hành văn này đọc chỗ nào cũng thấy giống giống một cái gì mình từng đọc qua rồi, các cô chu cứ Gúc phát là ra cả đống, chắc gì đã phải nó viết ra ...
Nếu bạn thấy có thể viết ra 1 bài văn như thế thì hãy làm một bài cho mọi người coi...:)

M.Com
25-10-2006, 10:43 PM
Một số bài viết liên quan trên các trang báo điện tử:
- Bài văn xôn xao dư luận của một nữ sinh lớp 10
http://vnexpress.net/Vietnam/Xa-hoi/2006/10/3B9EFA2B/
- Gặp tác giả bài văn gây xôn xao cư dân mạng
http://www17.dantri.com.vn/giaoduc-khuyenhoc/2006/10/148765.vip

chuyên Sinh 1998-2001
26-10-2006, 07:28 PM
Tệ hại, chị chỉ thấy nó cứ thế đếch

nào ấy. Chả bao giờ thấy ở đâu có cái kiểu ra đề bài dở hơi thế này, dù là chuyên văn hay chuyên gì đi nữa.
Mà đọc cái lời phê của giáo viên kia lại càng thấy vớ vẩn, cô giáo đếch gì

lại phê cho học sinh cái kiểu : cảm ơn em, cô đang cần nó nhất, đấy, mong... Chã tím sân trường :D
Mới lại, cái kiểu hành văn này đọc chỗ nào cũng thấy giống giống một cái gì mình từng đọc qua rồi, các cô chu cứ Gúc phát là ra cả đống, chắc gì đã phải nó viết ra ...


Trời ơi! trong cái topic Văn học này lại có những phát ngôn như vậy ah? híc văn này nếu "hiện thực" thì Nam Cao cũng phải bó ... quá. Bạn có thể VĂNG đủ thứ ở các topic khác (linh tinh; GDGT chẳng hạn), còn ở trong VH này cho tớ xin được không. Sorry nếu có quá lời.

Kim
26-10-2006, 08:22 PM
Hí hí, công nhận là các em HVT nhà mình ngoan thật. Vừa buồn cười vừa thấy vui vui. :D

Cơ mà chị nói thật, yếu tim quá là dễ six lắm, ngoan vừa thôi :D

Kim
26-10-2006, 08:34 PM
Về cái bài văn fởn trên kia, bản thân chị thấy nó chả có cái quái gì để người ta phải nhặng xị lên như vậy. Nếu cái thể loại văn phong ngây ngô này lại có thể làm dư luận nháo nhào kiểu ấy, thì mấy phóng sự với lời nói đầu của tờ HHT chả đoạt nobel văn học từ đời nào rồi, chị thật.
Những điều con bé ấy viết., chỉ là những thứ quy luật hiển nhiên, hiển nhiên đến ngây ngô mà con người ai cũng biết được, việc của nó chỉ là thêm mắm muối với keo con voi để gắn kết và sắp đặt cho trơn tru mượt mà dễ đọc thôi. Và tiếp theo là những kẻ rỗi hơi hoặc ngờ nghệch quá mức đưa nó lên như một cái gì lạ kì lắm, còn những người cũng ngây ngô hoặc thích dây máu ăn phần (nổi tiếng) xông vào hô hào tán dương, thế là thành một sự kiện lớn nổi cộm...
Còn cái thứ văn chương ấy, nó chỉ dành cho bọn trẻ con, mà trẻ con thì sẽ lớn trong ngày một ngày hai. Thử hỏi, có ai ở đây đọc xong cái bài ấy mà lại nhớ nổi nội dung của nó quá một tiếng đồng hồ không ? Nếu có (mà số này rất ít), thì chị nghĩ bạn nên về bổ sung thêm ít dinh dưỡng đi cho chóng lớn. :D

Chưa kể, như chị đã nói, cái kiểu hành văn này và cái thể loại nội dung này nhan nhản khắp nơi, có thể là con bé ấy nó xào lại ở đâu đấy, gọi là ăn cắp ý tưởng.

Chán.

chuyên Sinh 1998-2001
26-10-2006, 09:17 PM
Híc sao lại có người tối dạ và bảo thủ thế nhỉ? lại còn đòi nhớ hết cả bài văn nữa chứ PÓ tay!
Chẳng biết hơn người ta được mấy tuổi, vắt mũi đã sạch chưa mà một điều chị, hai điều chị nghe chuối chuối thế nào ấy.

Ah, cho em hỏi bà chị đã có bài văn nào nổi đình nổi đám chưa, post lên cho thiên hạ nó nháo nhào một phen đi cho mở banh mắt cái lũ đạo văn lại còn thích nổi tiếng này đi. Bà chị thích lấy đâu thì lấy, thích cho mắm gì cũng được, cứ cho mắm tôm vào cho nó càng nặng mùi. Ví dụ như "đầu con lợn to bằng đầu bố em" cũng được.

Đàn em xin chờ lĩnh giáo bà chị.

Kim
26-10-2006, 09:40 PM
Em yêu quý ! ( Vừa mới bị ảnh hưởng cái bức thư không tình yêu bên kia :D)

Chị biết Việt Nam mình còn nghèo, dân Việt Nam mình còn dốt, nền giáo giục Việt Nam mình còn ấu trĩ và lạc hậu, nên sản sinh ra những hệ tư tưởng như em cũng là hợp lí, chị thông cảm lắm.

Để chị kể em nghe một câu chiện ngăn ngắn nhé.

Người bố dẫn con đi chơi trong công viên. Khi qua cái chuồng nhốt trăn, đứa con chỉ cho bố một con trăn đang nuốt cả một tảng thịt bò đã bốc mùi to đùng vào bụng mà không cần nhai gì cả, và nó reo lên :

_ Bố ơi, xem kìa, con trăn ấy giỏi nhỉ !

_Đấy là chuyện bình thường mà, con trai

_ Hứ, thế bố giỏi thì cũng nuốt một tảng thịt thối như thế xem nào .


Em yêu quý, chị kể chuyện này em nghe có hiểu không? Nếu không hiểu cứ hỏi lại để chị giải thích nhé, chị thông cảm mà, không sao đâu. :D

Chúc em vui !

chuyên Sinh 1998-2001
26-10-2006, 11:28 PM
Em yêu quý ! ( Vừa mới bị ảnh hưởng cái bức thư không tình yêu bên kia :D)

Chị biết Việt Nam mình còn nghèo, dân Việt Nam mình còn dốt, nền giáo giục Việt Nam mình còn ấu trĩ và lạc hậu, nên sản sinh ra những hệ tư tưởng như em cũng là hợp lí, chị thông cảm lắm.


:21: em xin lỗi nhé, chị ơi chị chui ở cái lỗ nào ra thế? chị là người ở đâu vậy? chẳng hay hai cụ thân sinh ra chị còn hay đang ở một phương trời Tây xa sôi nào đó? và chị cũng chui ra từ một cái LỖ của một TÂY nào đó để giờ đây chị đang lại ở một phương trời Tây xa sôi cũng "nào đó"? và ở đó cũng có một đứa con nói với bố nó là "Hứ, thế bố giỏi thì cũng nuốt một tảng thịt thối như thế xem nào".

Dust In The Wind
27-10-2006, 01:00 AM
"Chị" (ko biết bao nhiêu tuổi nên gọi là chị cho "thân mật" ) có biết con bé đó mới có học lớp 10 ko? 1 con bé mới vào lớp 10 mà có thể có được cái nhìn như vậy trong cuộc sống thì cũng ko nhiều lắm đâu.Nếu là xào lại văn của người khác thì ko nói nhưng nếu viết ra từ trong suy nghĩ thì cũng đáng khâm phục.Tuy nhiên nếu đưa cô bé đó lên tận mây xanh thì cũng...:)

thienthanaoden
28-10-2006, 09:06 AM
Đọc lại 1 lượt ........
Cảm giác wen wen...ko rõ lắm....có lẽ cô bé này rất chăm đọc báo or tuyển tập quà tặng cuộc sống thì phải....
Nhưng dù sao bài này gây xôn xao cũng là điều đơn giản , vì đâu có mấy học sinh nào viết được mấy điều này cho các thầy cô đọc, mà họ chỉ được coi wa sách báo mà thôi .Mà cũng chẳng biết nữa ........... mình dốt văn tệ hại ...ko dám khua môi múa mép trước bàn dân thiên hạ.........

Chỉnh lại 1 chút:
Mình thật sơ suất khi bỏ wa mấy bài viết về sau....mà chỉ coi mấy bài đầu rồi post...
Ko sao , như em đó thì viết được bài này là ...khá được đấy chứ ...


1 con bé mới vào lớp 10 mà có thể có được cái nhìn như vậy trong cuộc sống thì cũng ko nhiều lắm đâu

Mình còn wen 1 đứa trong HCMCity mới lớp 7 mà nhìn nhận ''cuộc sống'' còn dã man hơn nhiều. Công nhận trẻ con bây giờ ...đúng là ...hậu sinh khả úy.

Kim
30-10-2006, 01:45 PM
Tốt đấy. Bây giờ mà xã hội toàn người dễ tính thì lũ trẻ con nó ngồi lên đầu tiền bối từ lâu rồi, ai bảo cho nó uống sữa với nghe giao hưởng lắm vào. Con bé nhà chị không có nhạc thông minh gì hết, chỉ hát ru thôi mà nó ngoan gớm :D lại vẫn thông minh hơn cả chị ngày xưa.

A hình như trong cái topic này trước có bé nào thách chị viết cái kiểu văn hồng tím kia ấy nhỉ, có thách nữa không để chị viết.

Rất vui vì em Fabio khen chị là bà già khó tính, hố hố :21:

Kim
30-10-2006, 02:07 PM
Đấy là chị quy nạp nó lên như thế. nói đến sữa với nhạc thông minh thì chỉ là mức điển hình thôi. Còn em Bi Bô mà không biết nhạc thông minh thì dăm năm nữa có con sẽ biết, mà phải biết đấy. Mốt mà :D
Ý chị là bây giờ cuộc sống nó nâng cấp level cao lắm rồi, bọn trẻ con nó được cung cấp dinh dưỡng đầy đủ nên trí óc nó phát triển. Như chị ngày xưa lê lết ăn rau tàu bay với xếp hàng nhận gạo bây giờ không khó tính một tí chúng nó lại tưởng là chúng nó nhất, chị thật.