PDA

View Full Version : Ðường tiến quân của kẻ thù phương Bắc qua các cuộc xâm lăng nước ta



hoaln
03-11-2008, 01:39 AM
Hồ Bạch Thảo

Ðường tiến quân của kẻ thù phương Bắc qua các cuộc xâm lăng nước ta

Một nông dân sống nơi hẻo lánh, thường bị trộm cướp viếng thăm, ắt phải nghĩ cách rào dậu vườn nhà, đề phòng cẩn mật. Một nước trải qua mấy ngàn năm lịch sử bị kẻ thù truyền kiếp tiếp tục dòm ngó xâm lăng, thì những người lo việc quân sự hoặc thiết tha với tiền đồ đất nước cần phải biết trong quá trình lịch sử quân giặc đã từ ngõ ngách nào tới. Nhắm ôn chuyện cũ để biết việc hiện tại, bài viết này đề cập đến những điều thiết yếu, mà những người có trách nhiệm không thể không quan tâm.

Qua lịch sử, phần lớn các cuộc tiến công xâm lăng nước ta đều sử dụng con đường dịch trạm chiến lược được Trương Phụ mô tả khi tâu lên vua Minh Thành Tổ, nhân đánh thắng nhà Hồ mang quân khải hoàn về nước:

Ngày 11 tháng 6 năm Vĩnh Lạc thứ 6 [4/7/1408]

Tân Thành hầu Trương Phụ tâu rằng thời gian bình định Giao Chỉ các nha môn được thiết lập, triều đình sai sứ đến, cùng các ty tấu báo đều qua dịch trạm. Tại các phủ Quế Lâm, Liễu Châu, Nam Ninh, Thái Bình thuộc tỉnh Quảng Tây nên lập thêm 19 trạm dịch bằng ngựa và đường thủy. Từ trạm Đông Giang phủ Quế Lâm đến huyện Bằng Tường phủ Tư Minh, các trạm dịch bằng ngựa trước sau có tất cả 31 trạm; chỗ nào đường xa nên lập trung trạm; từ phủ Nam Ninh đến Long Châu đường thủy dài, nên tăng trạm dịch cho thuyền, cùng đặt sở vận chuyển… [1]


Nhắm dễ hiểu, hãy dùng tên đất và đơn vị đo lường ngày nay để mô tả con đường này:

Xuất phát từ Quế Lâm cách biên giới nước ta khoảng 500 km, đi xuống phía tây nam 150 km đến Liễu Châu, nơi mất của văn hào nổi tiếng đời Ðường, Liễu Tông Nguyên; tiếp tục theo hướng tây nam 200 km đến Nam Ninh (Ung Châu), thủ phủ tỉnh Quảng Tây. Tại nơi này cách biên giới khoảng 150 km, vị trí gần như tâm vòng tròn, mà biên giới Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh là cung của vòng tròn; nên có thể sử dụng nhiểu đường xâm nhập vào nước ta [2] :


Từ Nam Ninh theo hướng tây nam đến Sùng Tả (thủ phủ Thái Bình), qua Ninh Minh (phủ Tư Minh cũ), Bằng Tường; nhắm xâm nhập các ải Cấp Lãnh, Nam Quan;
Từ Nam Ninh theo đường bộ dọc sông Tả Giang đến Long Châu, từ đó xâm nhập tỉnh Cao Bằng;
Từ Nam Ninh đi đường thủy theo sông Tả Giang đến Long Châu, nơi này dòng sông rẽ làm hai. Nhánh bên trái xâm nhập vào tỉnh Lạng Sơn nước ta qua cửa ải Bình Nhi; nhánh bên phải đến cửa ải Thủy Khẩu, sông này tại nước ta có tên là sông Bằng, ngược dòng dẫn đến tỉnh lỵ Cao Bằng;
Dùng đường thủy hoặc bộ đến Phòng Thành, Quảng Tây; từ đó có thể vào tỉnh Quảng Ninh bằng hai đường thủy, bộ.

Dựa vào lịch sử, có thể phân ra những hướng xâm nhập vào nước, ta qua các thời như sau:


1. Hướng Lạng Sơn



Thời vua Lê Ðại Hành [980], nhà Tống sai viên Tri Ung Châu (Nam Ninh) Hồng Nhân Bảo làm Giao Châu lục lộ thủy lộ Chuyển vận Sứ mang quân sang đánh nước ta; tháng 3 cánh quân của Nhân Bảo vào Lạng Sơn [3] .
Thời vua Lý Nhân Tông [1076] nhà Tống sai Quách Quì phản công đạo quân của Lý Thường Kiệt; đại quân của Quách Quì từ Tư Minh, Bằng Tường vượt qua biên giới nước ta, theo đường cửa ải Nam Quan [4] .
Thời nhà Trần, Thoát Hoan hai lần đến xâm lăng nước ta qua ngả Lạng Sơn, lần thứ nhất [1284] tiến vào Khâu Ôn, Cấp Lãnh. Lần thứ hai [1287] đưa Trần Ích Tắc trở về nước, quân bộ tới Lộc Châu; lúc rút lui bị quân nhà Trần chặn cửa ải, phải nhờ người dẫn đường theo lối tắt thoát ra khỏi nước [5] .
Nhà Minh 5 lần mang đại quân vào nước ta theo hướng Lạng Sơn [6] .

Lần thứ nhất [1406] Chu Năng làm Tổng Binh bị bệnh mất tại Long Châu, Trương Phụ thay thế mang quân từ Bằng Tường vào ải Pha Luỹ (Nam Quan).
Lần thứ hai [1409] Trương Phụ mang quân sang cứu Mộc Thạnh. Lúc này bọn Thạnh thua to bởi quân khởi nghĩa của Giản Ðịnh Ðế. Quân Trương Phụ tiến theo hướng Lạng Sơn, rồi đóng quân tại huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Giang, chặt gỗ đóng thuyền để chuẩn bị thủy chiến.
Lần thứ ba: sau khi đánh dẹp xong Giản Ðịnh Ðế, mang quân về đến Nam Ninh [1411]; Trương Phụ lại xin mang quân trở lại đánh dẹp quân của Trần Quí Khoách.
Lần thứ tư: Vương Thông mang quân sang tiếp viện cho bọn Trần Trí [1426] bị sa lầy bởi nghĩa quân Lê Lợi.
Lần thứ năm: Liễu Thăng mang đại quân tiếp viện cho Vương Thông [1427] bị phục kích chết tại ải Chi Lăng, Lạng Sơn.

Vua Càn Long nhà Thanh [1788] sai Tôn Sĩ Nghị mang quân sang xâm lăng nước ta, quân từ hướng Quảng Tây xâm nhập cửa ải Lạng Sơn [7] .


2. Hướng Cao Bằng


Trước khi Quách Quì mang đại quân vào Lạng Sơn [1706], viên tướng này cẩn thận đề phòng Lý Thường Kiệt dùng quân từ Cao Bằng đánh ngang hông; nên sai Phó tướng Yên Ðạt mang một cánh quân từ Quảng Tây vào đánh chiếm Quảng Nguyên, thuộc tỉnh Cao Bằng [8] .
Cùng thời gian Tôn Sĩ Nghị mang quân vào Lạng Sơn [1788], Tri phủ Sầm Nghi Ðống xuất quân từ Ðiền Châu (vị trí tại sông Hữu Giang, thuộc huyện Ðiền Dương ngày nay) xuống phía nam băng qua biên giới đến Mục Mã Cao Bằng, qua Thái Nguyên, rồi cùng cánh quân Tôn Sĩ Nghị tiến đến thành nhà Lê [Hà Nội] [9] .


3. Hướng Hà Giang

Cùng phối hợp với đạo quân Tôn Sĩ Nghị theo thế ỷ dốc, cánh quân Vân Nam do Ô Ðại Kinh chỉ huy vào biên giới nước ta [1788] qua xứ Ðô Long, rồi từ thượng nguồn sông Lô, trên đường tiến đến thành nhà Lê [Hà Nội].


4. Hướng Lào Cai


Từ thời nhà Tống trở về trước, tỉnh Vân Nam thuộc nước Ðại Lý. Ðến đời Nguyên, quân Mông Cổ băng qua tỉnh Tứ Xuyên, chiếm nước Ðại Lý, rồi đến biên giới nước ta [1257] tại tỉnh Lào Cai, đòi mượn đường để đánh quân Nam Tống tại các châu Ung, Quế (phủ Nam Ninh, Quế Lâm thuộc tỉnh Quảng Tây). Vua Trần Thái Tông khước từ, quân Nguyên theo ngả Lào Cai xâm lăng nước, nhưng cuối cùng bị thất bại [10] .
Song song với việc nhà Minh 5 lần mang quân sang đánh nước ta theo hướng Lạng Sơn, tại Vân Nam Mộc Thạnh cũng được lệnh mang quân đến nước ta ba lần theo hướng Lào Cai [11] :

Lần thứ nhất [1407]: Phối hợp với cánh quân Trương Phụ tiến công theo hướng Lạng Sơn, quân Vân Nam xuất phát từ Mông Tự, Lâm An, theo dòng sông Thao (Hồng Hà) xâm nhập nước ta. Hai cánh quân họp lại, để chuẩn bị tấn công thành Ða Bang.
Lần thứ hai [1408]: Quân Minh tại nước ta không chống nổi quân khởi nghĩa của Giản Ðịnh Ðế, vua Minh Thành Tổ sai Mộc Thạnh mang quân theo ngả Lào Cai sang tăng cường.
Lần thứ ba [1427]: Mộc Thạnh cùng Liễu Thăng được lệnh mang quân sang cứu Vương Thông. Quân Mộc Thạnh đến châu Thủy Vỹ , chần chờ không chịu tiến, cuối cùng bị quân vua Lê Lợi đánh thua.


5. Hướng đường biển tỉnh Quảng Ninh


Sử ghi nhận Mã Viện là người đầu tiên mang quân theo đường biển đến đánh nước ta thời Hai Bà Trưng khởi nghĩa [42], nhưng không ghi rõ theo dòng sông nào vào nước ta [12] .
Thời nhà Ngô [938] Hoằng Thao tiến quân vào sông Bạch Ðằng tại tỉnh Quảng Ninh bị đại bại, Hoàng Thao bị quân Ngô Quyền bắt sống.
Thời nhà Lý [1077], trong khi quân Tống do Quách Quỳ chỉ huy cầm cự với quân ta tại phòng tuyến sông Cầu; Hòa Mân và Dương Tùng Tiên mang thủy quân từ Quảng Ðông đi dọc theo sông Ðông Kênh (có lẽ là cửa Tiên Yên, Quảng Ninh ngày nay) để vào sông Bạch Ðằng, phối hợp với quân Quách Quì; nhưng bị quân ta đánh chặn nên hai đạo quân không tiếp xúc với nhau được.
Thời nhà Trần [1287] thủy quân nhà Nguyên vào đánh phá cửa Vân Ðồn; đoàn thuyền lương theo sau bị quân của Trần Khánh Dư đánh tan.


6. Hướng Chiêm Thành cũ


Nguyên soái Toa Ðô nhà Nguyên đem quân từ Vân Nam [1285] qua nước Lão Qua, thẳng đến Chiêm Thành, hội quân tại Ô, Lý rồi đánh châu Hoan, châu Ái (Thanh, Nghệ Tĩnh). [13]
Nhắm giúp Chiêm Thành đánh nhà Hồ [1406], vua Minh Thành Tổ sai Ðô ty Quảng Ðông điều một toán quân vượt biển, phối hợp với Chiêm Thành đánh nước ta từ phương nam.



*

Xét về sự thể xưa nay, núi sông địa hình tuy có bồi lở lệch dòng, nhưng vẫn còn đó; riêng phương tiện giao thông thì đã thay đổi rất nhiều. Ngày xưa đường bộ tính bằng ngày đường, nhật ký của Thượng thư Hoàng Phúc sang làm quan tại nước ta dưới thời Minh thuộc, ghi về đoạn đường biên giới Lạng Sơn như sau:

Sáng sớm từ ải Pha Lũy tại biên giới đi ngựa đến giờ Ngọ đến đồn Khâu Ôn.

Ngày hôm sau khởi hành từ sáng tại Khâu Ôn đến giờ Ngọ đến ẢI Lưu, tiếp tục đến chiều đến đồn Kê Linh [Lăng]. Đi tiếp 2 ngày đến đồn Cần Trạm…


Quân Mông Cổ vào cửa ải nước ta tại vùng Lai Châu, dò mực nước nông sâu để phi ngựa vượt sông, bằng cách giương cung, lắp tên, bắn xuống nước; nếu tên cắm xuống nước không nổi lên, tức mực nước cạn; nếu tên không xuống được đến đáy nên nỗi bềnh lên, tức nước sâu. Về việc đi biển thì phải chờ tháng gió mùa, có những lúc đứng gió, thuyền như bị mắc bẫy giữa đại dương, suốt ngày này qua ngày khác.

Ngày nay ra khỏi biên giới Việt – Trung, đường xe lửa, đường cao tốc, tốc độ 100km/giờ; tại các địa danh đã được đề cập như Nam Ninh, Long Châu v.v… đều có phi trường lớn nhỏ; ngoài biển, chiến hạm với tốc độ vài chục hải lý giờ, khiến Biển Ðông cơ hồ nhỏ lại như một cái ao!

Tuy nhiên trong sự biến cũng có thể rút ra những điểm chung. Qua phần lớn các cuộc chiến tranh xâm lăng nước ta từ xưa đến nay, Trung Quốc thường dùng Nam Ninh (châu Ung) làm điểm tập trung quân, kho dự trữ lương thực. Thời nhà Tống, Tể tướng Vương An Thạch sai viên Tri châu Thẩm Khởi huấn luyện quân man động, tu sửa thuyền bè chuẩn bị sang đánh nước ta; tướng Lý Thường Kiệt nhà Lý ra tay trước, vây đánh thành Ung hơn 40 ngày, cuối cùng hạ được. Nhờ viên Tri châu Tô Giam liều chết tử thủ, nên nhà Tống kịp thời chuẩn bị. Ðề cập đến vị trí chiến lược quan trọng của thành Ung [Nam Ninh]; vua Thần Tông nhà Tống, gọi con Tô Giam là Nguyên đến an ủi tại triều điện, đã tiết lộ như sau: “Nếu Ung châu không được cha ngươi thủ ngự, để mất như hai châu Liêm, Khâm, thì giặc có thể thừa thắng đuổi dài, các vùng Tân, Tượng, Quế (tỉnh Quảng Ðông, Quảng Tây) không thể nào giữ nổi.” [14]

Ngày nay hãy nhìn qua thành phố Nam Ninh (Ung Châu), vẫn là nơi đô hội. Không kể đến xe lửa và hàng không, đường cao tốc, xa lộ nơi đây chằng chịt; phía đông bắc chạy đến Hồ Nam, Hồ Bắc, Bắc Kinh; phía đông đến Quảng Châu, Hồng Kông; phía nam đến Lạng Sơn, Cao Bằng; phía tây đến Vân Nam, rồi đến Lào Cai, Hà Giang nước ta; phía tây bắc đến Quí Châu, Tứ Xuyên. Về đường thủy thì hạ lưu con sông tại Nam Ninh chảy xuống Quảng Châu, Ma Cao, Hồng Kông; thượng lưu nối sông Tả giang, ngọn nguồn đến tận các tỉnh Lạng Sơn, Cao Bằng nước ta. Nếu chiến tranh Trung - Việt xẩy ra, Nam Ninh cách biên giới nước ta khoảng 150 km, ngoài tầm bắn của các loại đại pháo; là nơi tập trung an toàn cho lương thực, quân đội, để thuận tiện điều đi các mặt trận; về mặt chiến lược, nơi này vẫn xứng đáng là một đại bản doanh.

Riêng kế hoạch xâm lăng nước ta từ hướng nam đã có từ thời nhà Tống. Lúc bấy giờ [1076] Quách Quì mang đại quân xuống Ung châu (Nam Ninh) chuẩn bi tấn công biên giới phía bắc nước ta, lại sai Mân Hòa và Dương Tùng Tiên đem quân theo đường biển, nhắm hợp quân với Chiêm Thành để đánh miền nam, nhưng cuối cùng kế hoạch này bị bãi bỏ [15] . Như đã đề cập ở phần trên, trải qua các đời Nguyên, Minh; việc mang quân đánh từ Chiêm Thành ra Bắc đã được tiếp tục thực hiện. Ngày nay hải quân kỹ thuật hơn hẳn ngày xưa, thì việc đổ bộ để chia cắt phần “đòn gánh”, chiều ngang dưới 100 km thuộc miền Trung nước ta, chắc vẫn nằm trong sự tính toán của những nhà cầm quân đại Hán!

© 2008 talawas



[1]Minh thực lục q. 11, tr. 1069-1070; Thái Tông q. 80, tr. 3a-3b
[2]Tham khảo bản đồ Wikimapia
[3]Ðại Việt sử ký toàn thư, tập 1, trang 220
[4]La Sơn Yên Hồ Hoàng Xuân Hãn, tập 2, Lý Thường Kiệt, trang 418
[5]Lê Trắc, An Nam chí lược, q. 4.
[6]Minh thực lục, Thái Tông, Tuyên Tông
[7]Hồ Bạch Thảo, Thanh thực lục, nxb. Hà Nội, Hà Nội, trang 29
[8]Hoàng Xuân Hãn, sách đã dẫn, tập 2, trang 416
[9]Hồ Bạch Thảo, sách đã dẫn, trang 53
[10]Lê Trắc, sách đã dẫn, q. 4
[11]Minh thực lục, Thái Tông, Tuyên Tông
[12]Hậu Hán thư, Liệt truyện, Mã Viện
[13]Ðại Việt sử ký toàn thư, tập 2, trang 55
[14]Hồ Bạch Thảo, Những nét đặc trưng về lịch sử Việt Nam, tr. 65
[15]Hoàng Xuân Hãn, sách đã dẫn, tập 2, trang 413

totenkopf
03-11-2008, 11:28 AM
Kiếm đc bài này trên bacbaphi góp vui với hoaln, của 1 diều hâu đại Hán đăng trên sinaonline. Đặt trong tình thế hiện nay, VN hay TQ đều đặt ưu tiên phát triển kinh tế lên hàng đầu, nhưng tụi nhiệt não như thằng cha viết bài này vẫn đầy rẫy, dù ở ta hay ở họ. Bài này chỉ để tham khảo, ko vì mục đích chính trị hay kích động, mod đừng cho đi bụi nhá:

“Tiến công Việt Nam theo kế hoạch A: Đánh một trận, thiên hạ sẽ ổn định”
Bài báo viết cùng với việc sức mạnh tổng hợp quốc gia và sức mạnh quân sự của Trung Quốc không ngừng được tăng cường, việc giải quyết vấn đề Đông Nam Á và chủ quyền Nam Hải (Biển Đông) sẽ là trọng điểm từ nay về sau của chính sách đối ngoại và phương hướng hành động quân sự chủ yếu của Trung Quốc.

Điều nghiên chiến lược
Từ trước đến nay Việt Nam và Đông Nam Á đều thuộc phạm vi thế lực truyền thống của Trung Quốc. Trong phần lớn thời gian của lịch sử, Trung Quốc và Việt Nam là láng giềng hữu hảo. Nhưng từ sau thập kỷ 70 của thế kỷ trước, do thực lực của nước ta suy yếu nên đã dần dần mất đi quyền kiểm soát đối với khu vực này. Việt Nam nhân cơ hội này đã xâm chiếm lãnh thổ của nước ta, đưa tới hai nước thù địch, giao chiến với nhau.

Hiện nay, Việt Nam là mối đe dọa chủ yếu nhất đối với an ninh lãnh thổ Trung Quốc, là trở ngại lớn nhất đối với sự trỗi dậy của Trung Quốc. Nhìn từ góc độ khác cho thấy Việt Nam cũng là đầu mối và trung tâm chiến lược của toàn bộ khu vực Đông Nam Á. Muốn kiểm soát lại Đông Nam Á cần chinh phục Việt Nam. Chinh phục Việt Nam là bước đầu tiên cũng là bước quan trọng nhất để Trung Quốc mở rộng về phía Nam .

Việt Nam là nước có thực lực quân sự mạnh nhất ở Đông Nam Á, lại có kinh nghiệm chiến tranh phong phú, đặc biệt là kinh nghiệm tác chiến với các nước lớn quân sự. Cho nên nhìn từ góc độ nào thì Việt Nam đều là “khúc xương khó nhằn”. Dựa theo câu nói của Mao Chủ tịch thì về chiến lược chúng ta cần coi thường địch, nhưng về chiến thuật phải coi trọng đối thủ. Cho nên hành động quân sự đối với Việt Nam cần phải có một kế hoạch tác chiến tỷ mỉ khoa học.

Địa hình Việt Nam rất đặc thù, ví von một cách thông tục thì Việt Nam giống như một con rắn nước kỳ quái nằm ở cực Đông của bán đảo Trung Nam . Hướng Bắc-Nam thì dài, hướng Đông - Tây thì hẹp. Chiều dài Bắc-Nam khoảng 1600km, chỗ hẹp nhất hướng Đông-Tây chỉ có 50km. Địa thế Việt Nam phía Tây cao, phía Đông thấp, địa hình ba phần tư là núi và cao nguyên.

Phía Bắc Việt Nam nhiều dãy núi liên tiếp nhau bị ngăn cách bởi những khe núi vực sâu, cao 300-1500m so với mặt nước biển. Phía Nam là cao nguyên và đồi núi, cao 500-1500m so với mặt nước biển. Trên núi sông suối nước chảy xiết, mùa mưa nước lũ tràn lan, rừng rậm nhiệt đới bao phủ 40% diện tích toàn lãnh thổ. Cho nên phần lớn các khu vực ở Việt Nam không thích hợp với tác chiến cơ động với quy mô lớn.

Theo bài học thất bại của Mỹ trong chiến tranh Việt Nam và kinh nghiệm thành công của chúng ta trong cuộc chiến tranh phản kích tự vệ, việc sử dụng lực lượng sơn cước và máy bay trực thăng vũ trang là biện pháp tốt nhất tiến hành chiến tranh sơn địa và chiến tranh rừng núi. Chỉ cần đột phá được tuyến phòng ngự ở vùng núi phía Bắc Việt Nam, một khi tiến vào đồng bằng sông Hồng thì lực lượng thiết giáp sẽ lại phát huy uy lực lớn.

Còn việc đưa lực lượng thiết giáp theo cách tiến công cũ như trong cuộc chiến tranh phản kích tự vệ đã chứng minh không thành công. Như vậy chỉ có thể mở một chiến trường mới, tập kết nhanh chóng và hiệu quả với quy mô lớn lực lượng thiết giáp. Việc thực hiện đòn đột kích mang tính hủy diệt đối với khu vực trung tâm của địch là điều then chốt để giành chiến thắng trên mặt đất.

Làm thế nào chế phục được Việt Nam “con rắn kỳ quái này ? Điều chủ yếu quyết định bởi việc làm thế nào nhanh chóng chặt đứt đầu rắn. Tục ngữ Trung Quốc có câu “đánh rắn đánh phải đánh vào đốt thứ 7, vị trí đốt thứ 7 là chỗ hiểm của rắn”.

Chúng ta chú ý thấy rằng khu vực ven biển miền Trung Việt Nam có một địa phương gọi là Thanh Hoá. Khu vực này là mũi cực Nam của đồng bằng sông Hồng, là cửa đi ra biển của sông Mã. Từ Thanh Hoá hướng về phía Nam và Đông Tây, địa hình đột nhiên thu hẹp lại giống như cổ con rắn, chia cắt Việt Nam thành 2 phần Nam-Bắc hoàn toàn khác nhau.

Toàn bộ tuyến đường sắt và đường bộ huyết mạch chủ yếu nối liền hai miền Bắc - Nam đều đi qua Thanh Hoá—mảnh đất nhỏ hẹp này. Vị trí địa lý của Thanh Hoá rất giống tuyến đường độc đạo chiến lược Cẩm Châu của nước ta. Cho nên, Thanh Hoá chính là yết hầu khống chế đầu rắn phía Bắc của Việt Nam. Bóp nghẹt yết hầu này, cũng có nghĩa là bóp nghẹt đốt thứ 7 của con rắn.
Thanh Hoá có địa thế thấp, đồng thời cũng là bình nguyên rộng bằng phẳng, rất thích hợp với việc tiến hành đổ bổ với quy mô lớn. Nếu vận dụng phương pháp đổ bộ, thì có thể nhanh chóng đưa nhiều lực lượng thiết giáp vào chiến trường. Như vậy xe tăng một khi đổ bộ lên bờ sẽ tránh gặp phải địa hình núi non, tận dụng ưu thế địa hình đồng bằng, nhanh chóng tiến về Hà Nội. Nếu việc tác chiến đổ bộ ở Thanh Hoá diễn ra thuận lợi, sẽ khiến cục diện toàn bộ chiến trường nẩy sinh thay đổi cơ bản, khiến việc quân ta nhanh chóng giải quyết vấn đề Việt Nam có thể trở thành khả năng. Điều kiện đổ bộ thuận lợi như vậy, vì sao quân Mỹ trước đây không lợi dụng. Điều này chủ yếu là do trong thời gian chiến tranh Việt Nam , Trung Quốc đã cảnh cáo Mỹ cấm vượt qua vĩ tuyến 17. Mỹ luôn nhớ đến thất bại trong chiến tranh Triều Tiên, cho nên lời cảnh cáo của Trung Quốc đã có tác dụng răn đe nhất định. Còn Thanh Hoá nằm ở gần vĩ tuyến 20. Đến ngay vĩ tuyến 17 quân Mỹ không dám vượt qua, thì việc đổ bộ lên Thanh Hoá càng không dám nghĩ đến.
Tổng hợp những xem xét trên, chế định ra kế hoạch tác chiến tiến công Việt Nam dưới đây:

1-Bố trí binh lực:
Việc tác chiến với Việt Nam quyết định đột kích theo 3 hướng, chiến pháp là “hướng tâm hợp vây” và thực hiện phương châm chiến lược Bắc trước Nam sau. Dựa vàp phương châm chiến lược này chia lực lượng tiến công thành 3 tập đoàn chiến dịch Bắc, Đông và Nam

Hướng Vân Nam: lấy tập đoàn quân 14 thuộc lục quân làm chủ lực đảm nhận nhiệm vụ tiến công của tập đoàn Bắc. Đồng thời để thích ứng với nhu cầu trong giai đoạn đầu khai chiến tiến hành tác chiến ở vùng núi, sẽ rút 1 lữ đoàn sơn cước và 1 đại đội vận tải đường không của tập đoàn quân 13 tăng cường cho tập đoàn quân 14. Hướng Vân Nam tổng cộng có khoảng 60 nghìn quân.

Hướng Quảng Tây: lấy tập đoàn quân 42 làm chính, đảm nhận nhiệm vụ tiến công của tập đoàn Đông; rút 1 lữ đoàn thiết giáp và 1 trung đoàn vận tải đường không của tập đoàn quân 41 tăng cường cho tập đoàn quân 42. Sư đoàn không quân số 2 thuộc lực lượng không quân phụ trách chi viện trên không cho tập đoàn Đông. Hướng Quảng Tây tổng cộng có 100 nghìn quân.

Hướng đổ bộ từ biển của tập đoàn Nam, tập đoàn quân số 1 của lục quân và 2 lữ đoàn thuỷ quân lục chiến đảm nhận nhiệm vụ tiến công chủ yếu. Sư đoàn cơ giới 127 thuộc tập đoàn quân 54 của lục quân là lực lượng thê đội 2, đảm nhận là mũi đột kích bằng xe tăng chủ yếu tiến công Hà Nội. Đồng thời chủ lực hạm đội Nam Hải và lực lượng không quân thuộc hải quân phụ trách chuyên chở quân đổ bộ và chi viện yểm trợ trên không ở khu vực tác chiến này. Sư đoàn không quân số 9 thuộc lực lượng không quân thì phụ trách kiểm soát không phận khu vực miền Trung Việt Nam . Tập đoàn Nam tổng cộng khoảng 150 nghìn quân, trong đó lực lượng đổ bộ khoảng 100 nghìn quân.

Tập đoàn quân 24 và quân đoàn lính dù số 15 thuộc quân khu Tế Nam là lực lượng dự bị.
Cho đến nay, tổng số binh lực tham chiến của quân ta TQ khoảng 520 nghìn quân (không tính lực lượng tên lửa và không quân chiến lược), tác chiến tại tuyến 1 có 310 nghìn quân. Dự tính đưa 1200 xe tăng, 3000 xe thiết giáp, 3200 máy bay chiến đấu các loại vào tham gia tác chiến.

2-Thực hiện tác chiến: Dự kiến thời gian tác chiến là 31 ngày
a-Giai đoạn tiến công chiến lược:

* Ngày đầu tiên của chiến tranh: lực lượng tên lửa của ta bắt đầu tiến hành tiến công đợt 1 bằng tên lửa đối với 300 mục tiêu chính trị quân sự quan trọng trên toàn bộ lãnh thổ của địch. Sẽ phóng vào lãnh thổ địch 500 tên lửa chiến thuật tầm ngắn, 100 tên lửa chiến thuật hành trình, hải quân sẽ phóng 200 tên lửa hành trình từ căn cứ trên đất liền và 100 tên lửa hành trình từ căn cứ trên biển. Lực lượng kỹ thuật điện từ tiến hành gây nhiễu điện từ mạnh đối với trung tâm chỉ huy, hệ thống thông tin và rađa của địch. Máy bay oanh tạc chiến lược tiến hành oanh tạch chiến lược có trọng điểm đối với các nhà máy phát điện và cơ sở công nghiệp cỡ lớn của địch.

* Ngày thứ hai: lực lượng không quân và lực lượng không quân thuộc hải quân xuất kích 1000 lượt máy bay tiến hành tiến công hoả lực chính xác đợt 2 đối với các mục tiêu quân sự quan trọng của địch và tiến hành đánh giá hiệu quả của cuộc tiến công bằng tên lửa đợt 1. Lực lượng tên lửa tiếp tục phóng 300 tên lửa chiến thuật về phía địch.
* Ngày thứ ba: lực lượng không quân và lực lượng không quân thuộc hải quân xuất kích 1500 lượt máy bay tiến hành không tập với quy mô lớn hơn các mục tiêu quân sự quan trọng của địch. Tiêu diệt triệt để lực lượng không quân và hải quân còn lại của quân đội Việt Nam . Hải quân tiếp tục phóng 100 tên lửa hành trình từ căn cứ trên đất liền, tiến hành phá huỷ các điểm đã xác định.

b-Giai đoạn tiến công chiến thuật:
* Ngày thứ tư: lực lượng không quân và lực lượng không quân thuộc hải quân xuất kích 1000 lượt máy bay tiến hành tiến công hoả lực lần thứ 3 đối với các mục tiêu quân sự chủ yếu của địch. Đồng thời các tập đoàn quân tiến công sử dụng Cachiusa tầm xa và pháo cỡ lớn tiến hành đột kích đối với các mục tiêu quan trọng của địch. Hạm đội Nam Hải hoàn thành nhiệm vụ phong toả toàn bộ khu vực biển vịnh Bắc Bộ và tuyến đường phía cực Nam của Nam Hải (biển Đông). Hạm đội Đông Hải thực hiện cảnh giới vòng ngoài, thực hiện vu hồi từ xa.

* Ngày thứ năm: lực lượng không quân và lực lượng không quân của hải quân xuất kích 500 lượt máy bay tiến hành oach tạc chính xác có trọng điểm đối với các mục tiêu quân sự quan trọng của địch. Đập tan khả năng phản kích của địch. Máy bay trực thăng tiến công của lục quân phối hợp với pháo binh mặt đất tiến hành đột kích các mục tiêu nằm sâu trong chiến tuyến của địch. Đồng thời các lực lượng tham gia tiến công tiến vào vị trí tập kết, 10 tàu đổ bộ cỡ lớn và 100 tàu đổ bộ cỡ vừa chuyên chở quân đổ bộ xuất phát từ các quân cảng. Lực lượng không quân của hải quân và lực lượng tàu ngầm chịu trách nhiệm bảo vệ việc đổ bộ cũng như không phận có liên quan.

c-Giai đoạn tác chiến trên mặt đất
* Sáng sớm ngày thứ sáu: các lực lượng tiến công tiến hành chuẩn bị hoả lực trong 1 tiếng đồng hồ cuối cùng, sau đó từ 3 hướng Bắc, Đông và Nam nhanh chóng tiến vào bên trong lãnh thổ Việt Nam . Hướng tiến công của tập đoàn Bắc và tập đoàn Đông vẫn đi theo hướng mà trong cuộc chiến tranh phản kích tự vệ năm 1979 đã vận dụng. 2 lữ đoàn thuỷ quân lục chiến thuộc thê đội đổ bộ thứ nhất của tập đoàn Nam lần lượt mở hướng đổ bộ ở hai khu vực Tịnh Gia và Lạch Trường, sau đó hoà nhập vào nhau.

* Ngày thứ bảy và thứ tám: lực lượng đổ bộ củng cố trận địch trên các bãi đổ bộ. Chủ lực của tập đoàn quân số 1 tiếp tục đổ bộ lên bờ mở rộng khu vực đổ bộ. Đồng thời sử dụng binh lực của 1 trung đoàn nhanh chóng tiến về phía Nam, dựa vào địa hình có lợi, ngăn cản quân đội Việt Nam tiến về chi viện cho phía Bắc.

* Ngày thứ chín và thứ mười: chủ lực tập đoàn quân số 1 công chiếm Thanh Hoá, cắt đứt sự liên hệ giữa chủ lực quân Việt Nam ở phía Bắc với các lực lượng ở phía Nam, hoàn thành việc bao vây chiến lược đối với Hà Nội. Đồng thời sử dụng binh lực của 1 sư đoàn công chiếm Nghĩa Đàn và dựa vào địa hình và tuyến ven biển thực hiện phòng ngự đối với hướng Nam, ngăn cản quân đội Việt Nam chi viện cho phía Bắc.

* Ngày thứ mười một: tập đoàn Bắc và tập đoàn Đông lần lượt tiến công đột phá Yên Bái và Lạng Sơn, hình thành thế tiến công gọng kìm đối với Hà Nội. Sư đoàn cơ giới 127 của tập đoàn quân 54 của lục quân hoàn thành việc đổ bộ.
* Ngày thứ mười hai và mười ba: sư đoàn 127 tiến về Hà Nội, nhanh chóng công chiếm Ninh Bình. Như vậy 3 tập đoàn đột kích chiến dịch Bắc, Đông và Nam của ta sẽ lần lượt tiến vào khu vực dự định, hoàn thành việc bao vây Hà Nội.

* Ngày thứ mười bốn và mười lăm: các đơn vị đóng nguyên vị trí đợi lệnh, nghỉ ngơi chỉnh đốn đội ngũ, củng cố các khu vực đã chiếm. Lực lượng không quân và pháo tầm xa của ta tiến hành chuẩn bị tiến công hoả lực trước khi tổng tiến công. Đồng thời tập đoàn quân 24 tiếp tục đưa vào chiến trường Việt Nam.

* Ngày thứ mười sáu: bắt đầu tổng tiến công Hà Nội, dự kiến trong 3 ngày hoàn thành việc công chiếm Hà Nội.

* Ngày thứ mười chín, hai mươi: các lực lượng nghỉ ngơi 2 ngày.

* Ngày thứ hai mốt: chủ lực của tập đoàn quân 24 và tập đoàn quân số 1 bắt đầu tác chiến tiến đánh miền Nam Việt Nam

* Đến ngày thứ ba mươi mốt: công chiếm toàn bộ Việt Nam .

Mấy điểm thuyết minh về kế hoạch tác chiến này:

Thứ nhất, vì sao chỉ tiến hành 5 ngày không tập đã đưa lực lượng mặt đất vào?
Trong cuộc chiến tranh vùng Vịnh năm 1991, trong tình hình có nhiều vũ khí chính xác và ưu thế hải quân tuyệt đối, nhưng Mỹ vẫn tiến hành chuẩn bị không tập kéo dài 1 tháng, sau đó mới đưa lực lượng mặt đất vào. Chúng ta sở dĩ nhanh chóng đưa lực lượng mặt đất vào, chủ yếu là do giữa Việt Nam và Irắc có sự khác biệt nhau.

Trước hết tình chất phức tạp của môi trường địa lý Việt Nam đã quyết định hiệu quả cao nhất của không tập chỉ trong giai đoạn bắt đầu chiến tranh, lợi dụng tính bất ngờ, gây sát thương lớn cho phía địch. Sau đó quân địch sẽ nhanh chóng điều chỉnh bố trí binh lực, lợi dụng địa hình nhiều núi và rừng tiến hành ẩn nấp có hiệu quả. Mà Việt Nam cả năm có độ ẩm rất cao, mây mù bao trùm, khiến việc trinh sát trên không của chúng ta rất khó khăn.

Cho nên nếu không dựa vào sự phối hợp chính xác của lực lượng mặt đất, hiệu qủa cuộc việc tiếp tục không tập sẽ không cao. Ngoài ra, Việt Nam không có lực lượng thiết giáp với quy mô lớn, chủ yếu lấy lực lượng bộ binh nhẹ và lực lượng sơn cước làm chính. Những lực lượng này khiến quân đội Việt Nam dễ phân tán và lẩn tránh. Như vậy chỉ có thể dựa vào lực lượng lục quân để tiến công theo địa điểm chỉ định.

Còn một điểm nữa là Mỹ luôn nhòm ngó vào Việt Nam . Chỉ cần chúng ta tiến hành chiến tranh với Việt Nam , Mỹ nhất định sẽ tìm cách ngăn cản. Chỉ cần nhanh chóng đưa lực lượng mặt đất vào, biến Việt Nam thành một chiến trường thực sự, hình thành cục diện hỗn chiến, thì mới có thể triệt để ngăn chặn Mỹ thọc tay vào.

Thứ hai, kế hoạch tác chiến này thực hiện 3 hướng đột kích, theo chiến pháp “hướng tâm hợp vây”
Trong đó tập đoàn đổ bộ hướng Nam là hướng chủ công và trọng điểm tiến công của quân đội ta. Vỉ vậy lực lượng thiết giáp mạnh nhất và tinh nhuệ nhất cần được tập trung sử dụng tại hướng này. Tập đoàn đột kích hướng Đông là hướng tiến công bổ trợ. Tập đoàn Bắc hướng thực hiện kiềm chế chiến lược.

Thứ ba, do cuộc chiến tranh đối với Việt Nam là cuộc chiến tranh chính quy lấy địa hình rừng núi làm chính, cho nên các cuộc tiến công của máy bay trực thăng sẽ phát huy tác dụng tương đối quan trọng.

Lực lượng không quân thuộc lục quân của quân đội ta hiện nay còn thiếu nghiêm trọng. Để thích ứng với nhu cầu tác chiến với Việt Nam trong tương lai, các quân đoàn cần tăng cường xây dựng lực lượng không quân, nên trên cơ sở các trung đoàn không quân thuộc các tập đoàn quân hiện nay, mở rộng biên chế thành các lữ đoàn. Nâng cao mạnh mẽ khả năng tiến công phòng thủ lập thể và khả năng điều hành trên chiến trường.

totenkopf
03-11-2008, 11:29 AM
Mạng lỗi, mod xoá hộ,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,thanks!!!!!!!!!!!!! !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

totenkopf
03-11-2008, 12:09 PM
từ trước đến nay cho dù là chế độ xã hội nào thì người trung quốc vẫn luôn có dã tâm xâm lược nước ta.Ngay cả cho đến bây giờ,chúng vấn chưa rút được những bài học thất bái đau đớn của tổ tiên chúng trước đây.Bây giờ thay vì đánh chiếm cả nước ta chúng lại lấn chiếm từng mảnh đất :ải nam quan(hà giang),thác bản dốc(cao bằng).hoàng sa,trường sa,...là con dân việt nam lẽ nào chúng ta chịu ngồi yên nhình mảnh đất ông cha bị ngoại bang lấn chiếm.chúng ta đã cá những trang sử trống giặc TÀU hào hùng.Ông cha ta thì như vậy,chúng ta thì sao


Cái đỏ đỏ ấy là ở Lạng Sơn, nằm trong đất TQ khoảng 500m tính từ Hữu Nghị quan, mất lâu rồi, Hoàng Sa cũng thế...............(:|(:|(:|(:|(:|(:|(:|

Giờ không riêng VN mà cả dân TQ cũng chẳng muốn đánh nhau đâu, tất nhiên là đại bộ phận, nhất là khi chính sách dân số của TQ là chỉ cho đẻ 1 con. Bố mẹ nào lại muốn đẩy đứa con độc nhất vào cuộc tranh chấp chỉ để chiếm mấy bãi san hô ngoài khơi xa để sau đó các lãnh đạo khai thác dầu bán lấy tiền hay mấy met đất vùng cao biên giới hẻo lánh chỉ để sau đó cho công binh gài mìn. Việt Nam thì khác.... đó là máu xương cha ông, quên sao đành.... bỏ đi sao đành..... Nhưng ta không thể là kẻ gây chiến, xét về tiềm lực, VN bây giờ so với TQ không là gì cả. Vậy tốt hơn hết là cứ lo phát triển kinh tế đi đã, bao giờ ta có thực lực thì: thích thì chiều, liều thì chiến......... >:D<>:D<>:D<

Với lại từ xưa đến nay, ngoại giao luôn là một thế mạnh của VN, nếu ko mảnh đất hình chữ S bé nhỏ của ta làm sao mà tồn tại cạnh thằng có diện tích thứ 3, dân số lớn nhất thế giới đc. Còn nếu trường hợp bất khả kháng thì.... VN vẫn còn nhiều cái đầu nóng sẵn sàng "ngã về phía trước để giành lại 175cm đất cho tổ quốc quê hương" lắm

hoaln
03-11-2008, 07:29 PM
Bạn Tô Anh Tuấn muốn tìm hiểu thêm về vietnam-sino war có thể xem lại 1 số topic của diễn đàn:

Chủ quyền của Hoàng Sa (http://chuyenhvt.net/forum/showthread.php?t=4608)
Chiến tranh biên giới Việt-Trung, 1979 (http://chuyenhvt.net/forum/showthread.php?t=6487)

Một số topic khác không đơn thuần về cung cấp thông tin lịch sử
Phản động : cái nhìn về vụ Hoàng Sa - Trường Sa (http://chuyenhvt.net/forum/showthread.php?t=4846)
Phản động : cái nhìn về vụ Hoàng Sa - Trường Sa -2 (http://chuyenhvt.net/forum/showthread.php?t=4848)
báo động khẩn!!! HOÀNG SA (http://chuyenhvt.net/forum/showthread.php?t=4828)

TrungX
07-11-2008, 03:04 PM
điên mà chiến tranh lúc này, 5 năm nữa cũng thế, chục năm nữa thì 99% không, 2 chục năm trở đi thì miễn bàn vì tùy tình hình :))

Mình mà là lãnh tụ Trung Quốc thì chả bao h nghĩ đến chiến tranh:

1/ Đối thủ chính của chúng ta ( chúng ta là Trung Quốc ấy ;)) ) không phải là VN mà là Mỹ, và 1 số nước mạnh kinh tế khác. Mỹ đang đứng đầu và nó có thể toàn quyền quyết định tham chiến với các nước khác ko cần LHQ đồng ý, ước gì mình đc như anh ấy :D

2/ Muốn đổi ngôi với Mỹ thì cần ít nhất 5 năm nữa ( đang nói đổi ngôi thật sự, chứ ko phải chỉ là về mặt kinh tế phát triển nhanh hơn :)) ), và khi ấy Mỹ và 1 số đồng minh sẽ quấy TQ tợn, lo dẹp yên thời kỳ "hậu số 1" này cũng mất vài năm ( nếu giỏi ;)) )

3/ Hiện nay ĐNA là mỏ vàng (vị trí, tài nguyên, tốc độ phát triển, dân số...) của các nước mạnh, đứa nào cũng muốn ĐNA phải phụ thuộc vào mình, và tất nhiên là ko muốn thằng khác cướp mất --> hỗn chiến. Các nước chính là: nhóm Mỹ - Trung ( No.1), Nga- Nhật (No2)...

4/ ĐNA bản thân ko muốn phụ thuộc, đã liên kết hỗ trợ nhau.

5/ Muốn ĐNA thì VN là nước đầu tiên cần nghĩ đến ( cữa ngõ, tốc độ phát triển, vị thế quốc tế, quân đội mạnh...). Muốn có VN thì cách tốt nhất là biến VN thành Mexico kiểu mới :)), khi VN thành Mexico thì ĐNA thành sân sau của nước "đỡ đầu VN" :))

6/ Lý do nữa ko chiến tranh: Nhật ko đủ sức quân đội, Nga thì còn quá nhiều việc và trót mang tiếng là anh em bạn bè nên chỉ thèm thôi chứ ko dám làm gì. Loại 2 nước này ! Mỹ xa, đang lo bị cạnh tranh quyết liệt, và bài học mấy chục năm trước vẫn còn ( đánh thì thiệt hại nặng, mà chiếm đc thì cũng mất nhanh chóng vì khoảng cách nên trên bảo dưới ko nghe ;)) ). Suy ra kẻ đáng sợ nhất chính là chúng ta :)), nhưng chả thấy Mỹ cương với Mexico bao giờ nên chúng ta ko đánh quân sự với VN đâu . Phải nghĩ cách lạt mềm buộc chăt ;;) cách gì thì chắc cũng có nhiều người nhận ra rồi =))

Nói túm lại người VN nên nghĩ cách lợi dụng :)) như kiểu gái xinh nhiều thắng hám, ngu thì lẩn trốn chửi bới ( sẽ bị úp sọt hấp diêm sớm :D ), khôn thì đào mỏ mỗi anh 1 ít, nhưng CƯƠNG QUYẾT không trao thân cho riêng anh nào =)).

totenkopf
07-11-2008, 03:33 PM
Chiến tranh quy mô lớn thì chắc chắn ko,,,,,,,,,,,, Còn nếu chiến tranh quy mô nhỏ, kiểu như chiếm mấy cái đảo của mình thì chắc chỉ có hỏi bác Đào mới biết. Chiến kiểu như thế thì vừa sức TQ chứ chiếm cả nước mình thì lấy bao nhiêu quân giữ cho vừa.

Hơn nữa giờ TQ cũng có nhiều đk thuận lợi để nện mình: Mỹ thì đang chết ngập ở Irắc và Apghan, Nga thì đang tu chí làm ăn phát triển, hơn nữa lại đang bị đe doạ từ Mỹ và Nato, chắc cũng ko ham hố đến ĐNA làm j, tụi lâu nhâu khác thì hoặc là trung lập, hoặc là theo 2 thằng trên hết rồi......... trong khi ấy thì để đối đầu với chiến tranh trên biển, hải quân VN chỉ có mấy cái tầu bé tý, tàu TQ nó chạy qua, ko cần bắn cũng đủ đưa xuống thuỷ phủ làm phế liệu rồi, vậy thì tội j ko đánh????????????

Hơn nữa vị trí biển Đông (của ta), lại rất quan trọng: là thuỷ lộ giao thông huyết mạch nối liền đông - tây, và chủ yếu là trữ lượng dầu mỏ lớn nên đối với TQ - một nước đang phát triển mạnh, rất cần năng lượng - thì chiếm lấy túi dầu này gần như là chắc chắn.

Năm 2005, quốc hội họp, thông qua cái đạo luật j j quên tên, đại khái cho phép thống nhất lãnh thổ bằng biện pháp phi hoà bình thì đến năm 2007, tụi nó thành lập huyện đảo Tam Sa. Ko biết là ngoài Đài Loan ra, TQ còn muốn doạ ai ở đây????????????
Có điều đáng ngờ nữa là các căn cứ ko quân TQ tập trung ở vùng phía nam gần biên giới VN khá nhiều, hạm đội Nam Hải cũng có trong biên chế nhiều tàu đổ bộ, 2 lữ đoàn thuỷ quân lục chiến mới thành lập ko đóng ở Phúc Kiến để tìm cách thịt thằng Đài mà lại đóng ở Nam Hải??????????????

Mà VN cũng nhạy lắm, ko đù đờ để bị thịt đâu. Lúc tụi khựa vừa tuyên bố thành lập huyện đảo Tam Sa, chính phủ bề ngoài phản ứng yếu ớt nhưng mấy bác bên hải quân thì phi ngay sang Nga đặt mua tên lửa đất đối hạm?!!!!!!! :D:D:D

hoaln
07-11-2008, 05:49 PM
Tôi có cảm giác những suy đoán của các bạn thật là trống rỗng,

Tôi không mong dân mình có thể ngồi lên đầu kẻ khác (kiểu top 1 vịnh hạ long),chỉ mong dân mình không còn thuộc loại thấp kém nhất thế giới.

Những suy nghĩ của bạn Tuấn về trách nhiệm của thế hệ trẻ thật đáng trân trọng.Nó thể hiện suy nghĩ của một người Trẻ.Tôi cũng suy nghĩ về trách nhiệm của mình,đó là làm một chỗ dựa tốt cho gia đình và bạn bè.

Nhìn vào những cuộc chiến tranh đã nặn lên hình hài tính cách Việt,nhìn vào lịch sử đã phôi thai nên dáng hình dân tộc khác,tôi không khỏi suy nghĩ.

Do Thái cũng là 1 dân tộc đã phải chịu đựng những cuộc xâm lược liên miên của người Roman,người Ảrập ... nhưng họ lại là 1 trong những dân tộc tinh hoa của thế giới.

Nước Nhật là quần đảo cô lập giữa đại dương,lại là một trong những dân tộc hướng ngoại bậc nhất.

Người Đức có thể phá bỏ bức tường Berlin để 2 miền thống nhất,tại sao VN tốn nhiều xương máu vậy mà bức tường nghi kỵ trong lòng dường như vẫn còn.

Các dân tộc chìm trong đói nghèo cũng là chỗ của những con người vĩ cuồng bậc nhất. Nếu có 1 ai tổ chức bình chọn các nước có nền Giáo dục phát triển nhất thế giới qua Internet,có thể số 1 sẽ là Việt Nam,số 2 là Bangladesh.

Tôi ngưỡng mộ tinh thần dân tộc có khi đến cực đoan của người Hoa.Tôi cũng ngưỡng mộ nền dân chủ của Hoa Kỳ,nơi một người da màu có thể vượt qua rào cản xã hội để làm tổng thống.Tôi cũng mong muốn 1 đất nước mà ước mơ của cá nhân và ước mơ của tập thể đều toàn vẹn.Nhưng tôi không chắc là chúng có phù hợp với dân tộc mình hay không,vì ngay đến khái niệm "tính cách Việt" tôi cũng cảm thấy mơ hồ,không rõ.

Tôi biết đến sự khủng khiếp khi con người ta mất mát về thể xác qua chiến tranh.Nhưng tôi còn lo sợ hơn nếu con người mất mát về tâm hồn trong thế giới không còn tiếng súng.Gia đình là chỗ dựa cho cá nhân,lịch sử là chỗ dựa cho dân tộc.

Tôi mong muốn những ai có lúc mộng mị về 1 thế giới ở thì tương lai,cũng nên nhìn lại quá khứ.

CHAMPION
10-11-2008, 05:02 PM
Với lại từ xưa đến nay, ngoại giao luôn là một thế mạnh của VN"[/B][/SIZE] lắm
Nhầm rồi,ngoại giao không phải là thế mạnh cuẩ chúng ta đâu.Nếu là ngoại giao thì phải nói đến người Thái Lan.Vào khoảng thế kỉ 13-14.Đế quốc mông cổ hùng hùng mạnh đánh chiếm cả lục địa á -âu.Hầu hết các nước đông nam á đề bị quân mông cổ tấn công,Việt nam mình cũng thế ,Nhưng Thái Lan thì không.vào thế kỉ 19 đông nam á cũng bị các nước thực dân sâm lược ,tuy nhiên thái lan vẵn giữ được độc lập.Phải nói là với đường lối ngoại giao khôn khéo người Thái đã bao lần giúp đất nứoc thoát khỏi cảnh chiến tranh,trong khi Việt Nam ta thì mât đến hàng triệu mình mới dành được độc lập

hoaln
10-11-2008, 08:22 PM
Thái Lan là nước ngoại giao tốt.Có ai biết nhiều về đế chế Khmer không.Mình chưa hiểu lắm tại sao nó lại sụp đổ nữa.Rất nhiều vùng đất của Khmer bây giờ thuộc về người Thái.

http://farm4.static.flickr.com/3069/3007248763_cc38b4f0dc.jpg?v=0

totenkopf
11-11-2008, 02:02 AM
Nhầm rồi,ngoại dao không phải là thế mạnh cuẩ chúng ta đâu.Nếu là ngoại dao thì phải nói đến người Thái Lan.Vào khoảng thế kỉ 13-14.Đế quốc mông cổ hùng hùng mạnh đánh chiếm cả lục địa á -âu.Hầu hết các nước đông nam á đề bị quân mông cổ tấn công,Việt nam mình cúng thế ,Nhưng Thái Lan thì không.vào thế kỉ 19 đông nam á cúng bị các nước thực dân xâm lược ,tuy nhiên thái lan vẵn giữ được độc lập.Phải nói là với đường lối ngoại dao khôn khéo người Thái đã bao lần giúp đất nứoc thoát khỏi cảnh chiến tranh,trong khi Việt Nam ta thì mât đến hàng triệu mình mới dành được độc lập


Thái Lan là nước ngoại giao tốt.Có ai biết nhiều về đế chế Khmer không.Mình chưa hiểu lắm tại sao nó lại sụp đổ nữa.Rất nhiều vùng đất của Khmer bây giờ thuộc về người Thái.

Là thế mạnh chứ bạn, ít nhất là trong thời kỳ cận đại khi Thái Lan vẫn là 1 vùng đất chưa đc khai hoang hợp thành từ nhiều sắc dân đc kiểm soát bởi 1 trong các thế lực cát cứ ở Myanmar (tất nhiên lúc ấy Myanmar cũng bị Mông Cổ chinh phạt), giờ họ vẫn là 1 đất nc đa dân tộc. Mình nhớ hồi trc đọc trong "lịch sử thế giới cận đại" thì dân Khme cũng là 1 trong những sắc dân này, thế kỷ 12 - 13, họ chiếm đóng cả vùng cao nguyên cò rạt (phía tây Thái Lan bây giờ), đây đc coi là 1 trong những dân tộc hiếu chiến thời kỳ đó. Sau này, đế chế này suy tàn, bị dồn đuổi xuống phía nam và thành lập nc campuchia như ngày nay. Vùng phía nam đồng bằng sông cửu long - xưa gọi là thuỷ Chân Lạp - cũng là đất của họ, ta chiếm đc trong thời nhà Nguyễn. Ko chỉ có vậy, trong thời kỳ đầu nhà Nguyễn, Campuchia ngày nay là vùng đất ta và Thái tranh giành quyền ảnh hưởng, cuối cùng thắng lợi thuộc về ta.
Cuốn cuộc chiến giữa những người anh em đỏ (http://www.quansuvn.net/index.php?topic=98.0) có lẽ nói khá rõ.

Tớ chỉ nhớ đỉnh cao của cuộc tranh chấp này vào thời Gia Long khi quân Thái tiến công Campuchia và Khmer nhờ ta giúp, tướng chỉ huy thì mình quên mất tiêu - chắc phải tra cứu lại -, ta đã đánh bại Thái trong vòng 1 tháng với đội quân khoảng 10 hay 15 vạn người j đó. Khi vua Gia Long chết, quân nhà Nguyễn rút về An Giang, nhưng nguyên nhân chính là do chính sách cai trị hà khắc của người Việt khiến chiến tranh du kích bùng lên mạnh mẽ.

Thế kỷ 19 và về sau này nữa, đúng là Thái Lan có đường lối ngoại giao đúng đắn, có lẽ 1 phần bởi vị trí VN đẹp hơn nên bị thịt trc, nhưng chủ yếu là do đg lối ngoại giao cứng nhắc, cổ hủ và bạc nhược của nhà Nguyễn. Nhưng cũng phải nói 1 điều rằng: Thái Lan vẫn bị chi phối bởi các nc đế quốc trong thời kỳ đó, và để đạt đc độc lập, họ đã chấp nhận cho các nc phg tây sử dụng đất Thái làm bàn đạp quân sự và mộ lính đánh thuê ng Thái để khống chế ĐNA, họ có đc nền độc lập hạn chế trên nền tảng là xương máu các dân tộc Đông Dương. Tất nhiên trên quan điểm cá nhân mà nói thì làm như vậy chẳng hay ho j, nhưng đối với họ thì như vậy là chấp nhận đc.

Họ quan tâm đến dân nc khác làm quái j????????

@CHAMPION: sai chính tả trầm trọng: "ngoại giao" chứ dao dựa j ở đây???????????

CHAMPION
11-11-2008, 06:52 PM
Thực ra Việt Nam chúng ta cũng có nhà ngoại Giao Lê Đức Thọ cũng khá nổi tiếng.Sau hội nghị pari ông đã từng được đề bạt nhận giải nôben về hòa bình,vì công lao to lớn của ông trong cuộc đàm phán với Mĩ.Tuy nhiên ông đã khiêm tốn không nhận giải thưởng đó vì ông cho rằng để được hòa bình là do sự đấu tranh của cả dân tộc việt nam chứ không phải một mình ông.Nếu lúc đó ông Thọ nhận lời thì Việt Nam mình vinh dự là đã có một người nhận giải nôben

hoaln
11-11-2008, 07:40 PM
Thực ra Việt Nam chúng ta cũng có nhà ngoại Giao Lê Đức Thọ cũng khá nổi tiếng.Sau hội nghị pari ông đã từng được đề bạt nhận giải nôben về hòa bình,vì công lao to lớn của ông trong cuộc đàm phán với Mĩ.Tuy nhiên ông đã khiêm tốn không nhận giải thưởng đó vì ông cho rằng để được hòa bình là do sự đấu tranh của cả dân tộc việt nam chứ không phải một mình ông.Nếu lúc đó ông Thọ nhận lời thì Việt Nam mình vinh dự là đã có một người nhận giải nôben

Mình không cho là thế
:)):)):))

CHAMPION
11-11-2008, 07:54 PM
cũng có thể là vì lí do nào khác

CHAMPION
30-11-2008, 11:44 PM
Nói túm lại người VN nên nghĩ cách lợi dụng :)) như kiểu gái xinh nhiều thắng hám, ngu thì lẩn trốn chửi bới ( sẽ bị úp sọt hấp diêm sớm :D ), khôn thì đào mỏ mỗi anh 1 ít, nhưng CƯƠNG QUYẾT không trao thân cho riêng anh nào =)).
Hix hix.làm thế không được đâu vì Trung Quốc nhiều gái xinh hơn mình mà.Chơi thế mình chỉ có thiệt thôi:g08::g02::g06::5pd::g04::g12::g10::g03:

forever
03-12-2008, 09:24 AM
Hix hix.làm thế không được đâu vì Trung Quốc nhiều gái xinh hơn mình mà.Chơi thế mình chỉ có thiệt thôi:g08::g02::g06::5pd::g04::g12::g10::g03:

Đúng là như thế nhưng do sự chêng lệc giới tính, nên ở Trung Quốc bây giờ số lượng nam hơn nữ rất nhiều.Theo ước tính có thể Trung Quốc bây giờ có thể thừa tới 3 triệu đàn ông đó.Chính vì thế mà có lẽ cách này vẫn có thể thực hiện được đó